Chương 36

"Tiểu Thần anh sẽ không buông tay cho dù chết cũng không buông" Mạc Vũ Thần hôn xuống bờ môi nứt nẻ của cô, nhưng bị cô né tránh.

Cô như con thỏ yếu ớt sợ hãi, cuối cùng hắn cũng không kiềm chế được mà muốn cô. Mạc Vũ Phong nâng chiếc chân bị xiềng xích trói lại hôn lên đầu những ngón chân của cô.

Hoa Tiểu Thần hai tay chống đỡ thân thể suýt nữa thì bị ngã khi hắn kéo chân của cô lên.

"Không cần" giọng cô khản đυ.c do khóc lâu, cơ thể phập phồng căng thẳng nhìn từng hành động điên cuồng của hắn. Đôi mắt cô ngập nước nhưng vẫn ép bản thân không được khóc, cô sợ sẽ khuất phục bởi hắn một người yếu ớt nhu nhược nhưng cũng có lòng tự cao cuối cùng của mình. Thời gian qua cô đã đánh mất nhiều thứ rồi!

Mạc Vũ Phong ném toàn bộ những thứ dư thừa trên giường xuống nào là chăn gối kể cả bát đĩa đều bị vỡ tan ra thành nhiều mảnh.

"Tiểu Thần chúng ta cùng hòa làm một... Được không?" Chỉ có lúc hai người cùng nhau làʍ t̠ìиɦ hắn mới thấy được cảm giác an toàn và chân thật. Hắn biết hắn rất thích làʍ t̠ìиɦ, nhưng đối tượng của hắn chỉ có cô mà thôi.

Hắn vuốt ve đôi chân ngọc mảnh mai của cô, những nơi hắn chạm tới khiến lỗ chân lông của cô căng thẳng sởn gai ốc. Đương nhiên hắn biết cô sợ hắn, như vậy cũng tốt nếu đã không yêu vậy thì hãy khϊếp sợ hắn đi. Chỉ như vậy cô mới nghe lời và không thoát khỏi một tên cai ngục như hắn.

"Không muốn! Mạc Vũ Phong!... Tôi thực sự... Không muốn" Cô không còn hơi sức mà nói tiếp, thân thể không còn chút khí lực.

Hắn ta hạ thuốc vào thức ăn? Nhưng loại thuốc này tuyệt đối không phải thuốc ghê tởm mà hắn từng ép cô uống. Loại thuốc này chỉ khiến cô không còn sức lực hắn... Lí trí của cô rất minh mẫn dường như hắn muốn cho cô biết toàn bộ quá trình hắn làm nhục cô thế nào. Đau đớn uất nghẹn khiến cô không thể nào nói lên lời được nữa cô cắn chặt môi dưới nhìn lên trần nhà.

"Yên tâm anh sẽ khiến em thích" Hắn đột ngột xâm nhập vào bên trong, có chút khó khăn cùng khô khốc khiến đầu vật nam tính khó khăn mà tiến công.

"Ô ô ô...ô" Cô nắm chặt nắm tay lại, đau rát là cảm xúc duy nhất lúc này.

Mạc Vũ Phong liếʍ lấy cần cổ của cô sau đó đến xương quai xanh, mùi hương thoang thoảng quen thuộc xộc vào mũi của hắn. Hắn cong lưng gầm thét liên tục rút ra đâm vào nhiều lần, hắn gập người hai tay chống trên giường để cô nằm trong l*иg ngực cứng rắn của hắn.

Hắn cố tình ma sát bờ ngực rộng của mình vào mũi cô để cô cảm nhận mình.

"Ưm! Ư ư ư ô ô...mm ư ư" Hoa Vũ Thần lắc đầu.

Sau khi đâm vào rút ra vài trăm cái liền phun dịch trắng vào bên trong cô. Hắn thay đổi tư thế ôm cô vào trong lòng rồi ngồi dậy, hắn để cô ngồi vào gốc rễ của mình rồi cầm eo của cô thúc vào nhiều lần. Mông cô cùng đùi hắn va chạm tạo nên tiếng "phốc! Phốc! Phốc" đầy ám muội.

Cơ thể Hoa Vũ Thần ngả ra sau khiến cô khó chịu cùng đau đớn bên dưới lại không ngừng bị xâm phạm. Hai cánh tay to chắc dài khỏe khoắn một tay ôm lấy ngực một tay cầm eo sáp nhập.

"Phong! Nhẹ... Tôi đau" Cuối cùng thì cô cũng khuất phục cầu xin hai tay buông thả không chút sức tóc dài rối tung che đi nửa khuôn mặt.

Mạc Vũ Phong không nói gì nhưng động tác liền giảm nhẹ đi, hắn mυ"ŧ lấy cằm cô.

"Bốp! Bốp! Bốp" Hắn đánh mạnh vào mông của cô khiến nơi đó hằn đỏ năm ngón tay.

"Ô ô ô đau... Đau.. Đau đau đau"

Hắn đặt cô nằm sấp trên giường mông vểnh cao hơn đầu sau đó đâm trực tiếp từ phía sau, dùng lực đánh tới khiến thân thể cô bị thúc liên tục mà nảy về phía trước liền bị hắn kéo lại.

Mặt cô bị úp xuống nệm khiến cô không thở được nhưng cũng không đủ sức mà quay đầu sang một bên, chỉ nhân lúc bị hắn đẩy tới mà chớp lấy một ngụm khí cứ như vậy duy trì 10 phút thì bỗng nhiên hắn dùng sức mạnh đâm vào với tốc độ nhanh hơn, hắn dừng lại động tác trực tiếp bắn toàn bộ tinh hoa vào bên trong lần nữa.

Vật nam tính thô to đầy đường gân dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng thủy dịch trông thật oai phong như muốn làm thêm thật nhiều lần nữa.

Đêm đó ngoài trên giường còn có trên bàn trang điểm, dưới nền nhà lạnh lẽo thậm chí là phòng tắm hắn đều phải làm mấy lần nhiều tới nỗi mọi nơi đều dính đầy vết tích xấu khổ.