Chương 12: Đe dọa

Nghe xong lời cô vừa nói sắc mặt Mạc Vũ Phong đã trở lên đen xì rồi. Hắn biết mình có chút biếи ŧɦái nhưng mà khi bị cô nói vậy khiến hắn cũng không vui được. Quan trọng hơn cô còn dám từ chối hắn, được vậy hắn liền cho cô bài học.

"Tiểu Thần nếu có gan em thử nói lại" hắn bắt lấy vai cô để cô đối diện với mình.

"Em...em không,... Anh bỏ em ra trước đi" nhìn hắn hiện tại thật đáng sợ khuôn mặt tuấn tú nổi gân xanh đôi mắt đầy tơ máu chỉ sợ cô mà nói tiếp sẽ bị hắn giáo huấn một trận.

"Tốt! Còn biết sợ? Dám không đồng ý lấy anh...anh liền cho em thân bại danh liệt!" hắn lấy trong túi chiếc điện thoại ra thực hiện vài thao tác liền đưa ra trước mặt cô.

"Á... Đồ biếи ŧɦái, đưa em!" cô muốn cướp lấy nhưng bị hắn cản lại nhanh chóng cất vào túi.

"Nếu anh đem mấy tấm ảnh này phát tán tin chắc tin tức em dâʍ đãиɠ như vậy chắc chắn sẽ nóng như cồn" hắn lay lay chiếc điện thoại.

"Anh thật quá đáng! Đưa đây cho em nếu không...nếu không" cô nắm chặt bàn tay.

"Nếu không thì sao? Định đánh anh bằng bàn tay bé xíu như vậy" hắn cầm tay cô lên rồi đưa tới phần đũng quần của mình từ từ ma sát.

"Ít nhất giúp anh có phản ứng sinh lí nha" hắn cười đê tiện.

"Không! Lưu manh" mắt cô ươn ướt như sắp khóc nhưng sau đó vì câu nói của hắn mà nuốt lại.

"Còn dám khóc anh liền tung mấy tấm ảnh này lên mạng!" hừ biết hắn sợ nước mắt của cô nhất, cô liền dám dùng thủ đoạn với hắn.

"Aaa...mau lên tay dùng lực tí" hắn gầm lên vật nam tính chịu kí©h thí©ɧ liền ngọ nguậy muốn thoát khỏi lớp vải kia. Hắn nhanh chóng kéo cô vào một căn phòng nhỏ, có vẻ là phòng của người giúp việc.

Hắn cởϊ qυầи ngoài xuống cùng qυầи ɭóŧ liền để lộ ra dươиɠ ѵậŧ sưng tím đáng sợ nổi lên đường gân.

"Nhanh dùng tay em vuốt ve nó!" hắn ra lệnh không đợi cô trả lời liền kéo tay cô vào phân thân của mình di chuyển lên xuống.

"Đừng như vậy...người khác sẽ thấy mất bỏ tay em ra đi" hắn thích có thể tự dùng tay mình mà sao lại bắt cô làm chuyện ghê tởm như vậy chứ.

"Ngoan, để anh vui...anh liền đối tốt với em"

"Nhưng hôm qua, hôm qua anh đã làm rồi!" cô chu mỏ giận dỗi muốn dùng tay bóp nát vật kia nhưng lại sợ hắn tức giận liền kiềm nén nói.

"Có quan hệ sao? Anh muốn lúc nào thì em phải ở đó đáp ứng...không cho phép từ chối. Còn nữa mau dùng miệng...liếʍ nó" hắn hít thở khó khăn nói.

"Không muốn!" đùa sao? Hắn thật kinh tởm nha lại bắt cô đi liếʍ chỗ đó.

"Bảo bối! Em không ngoan...vậy được anh liền bắt miệng nhỏ phía dưới em nuốt nó!" hắn tốc váy cô lên nhanh chóng Hoa Tiểu Thần liền khép đùi lại.

"Đừng mà anh thật quá đáng! Tôi ghét anh!"

Thấy cô khóc tới thương tâm khiến hắn lại phát điên dỗ dành ôm lấy cô để cô ngồi lên đùi mình còn mông cô thì ma sát vào dươиɠ ѵậŧ thô dài.

"Đừng khóc vậy anh không ép em nữa được không? Đừng khóc anh đau lắm" hắn lau đi nước mắt của cô rồi đặt cô xuống dưới giường. Nhìn chú thỏ nhỏ không ngừng thút thít kia khiến hắn mê muội.

Cô thật đẹp đi lúc ăn cũng đẹp, cười cũng đẹp mà khóc cũng đẹp nữa aaa cô là yêu tinh mà. Hắn cầm lấy dươиɠ ѵậŧ cọ cọ vào đùi cô sau đó gập chân của Hoa Tiểu Thần rồi cho vật cương cứng kia vào giữa khe ma sát ra vào rồi cảm nhận đây chính là nơi hoa huyệt của cô, chỉ là nơi này không ấm áp và có nước như lỗ kia thôi.

"Tiểu Thần nếu sau này em không muốn anh làm bằng cái lỗ nhỏ kia thì anh sẽ dùng mông, tay hay chân em cũng được tuy không sướиɠ bằng lỗ kia nhưng anh sẽ chịu. À còn cái miệng kia hương vị cũng thật mê mẩn anh cũng thích nó nữa hình như nơi nào trên cơ thể em cũng có thể thỏa mãn anh thì phải" hắn cười dâʍ ɖu͙© biết mình sắp phóng tinh hắn liền buông tha chân cô hướng dươиɠ ѵậŧ tới hoa huyệt hồng hào sưng to rồi dùng tay mở hoa huyệt phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào.

"A anh làm gì vậy" lúc đầu cô còn ngơ ngác nhưng sau lại kinh hoảng khép chân lại.

"Ngoan nuốt hết tình yêu của anh đi"