Chương 13

Chất dịch trắng đυ.c cứ như vậy phun vào trong hoa huyệt của cô tạo nên một cảnh quan kiều diễm ướŧ áŧ. Hắn lấy tay của mình chạm vào hoa huyệt run rẩy của cô mà đẩy dịch trắng vào bên trong.

"Y a, ngừng lại! Ưm" rõ ràng là không muốn nhưng miệng của Hoa Tiểu Thần lại không ngừng rêи ɾỉ. Trước kia cô vốn dĩ không phải là như vậy tất cả đều là tại hắn.

"Tiểu Thần hiện tại nhìn em thật ướŧ áŧ và dâʍ đãиɠ! Em nghĩ nếu để tên tiểu tử kia thấy được cảnh này thì hắn sẽ nghĩ gì?" giọng hắn mang nặng mùi thuốc súng, hắn ghét nhất khi nhắc tới tên kia.

Tên nhóc kia ngoài trẻ hơn hắn thì có gì tốt? Tên đó giàu bằng hắn không? To cao bằng hắn không? Hay kĩ thuật tốt hơn hắn?

Khốn nạn! vậy mà hắn có được tình yêu của cô chứ? Phải nói hắn may mắn hay mắt nhìn người của cô tệ. Ừm, khi lấy cô về hắn không ngại mang cô đi chữa mắt.

"Anh ấy sẽ không bệnh hoạn như anh! " cô nức nở ôm lấy mặt của mình vốn nghĩ còn muốn chửi hắn nữa nhưng lại sợ hắn phát bệnh mà giày vò cô tiếp.

"Hừ! Bệnh hoạn? Em nói lại thử coi" hắn thề cô mà lặp lại câu vừa nói hắn sẽ cho cô biết bệnh hoạn thật sự là thế nào.

Mạc Vũ Phong thấy gương mặt cô tái nhợt,thì mặt giãn ra không làm khó cô nữa bàn tay hắn không còn du ngoạn trên thân thể cô nữa mà từ từ kéo qυầи ɭóŧ cô lên.

"Về chuyện kết hôn em không muốn thì anh không vội nhưng tốt nhất đừng tới gần thằng nhóc kia nếu không anh không ngại cho nó một nhát dao đâu!" hắn như tay anh chị nói, đây cũng là giới hạn chịu đựng cuối cùng của hắn rồi.

"Anh có quyền gì ép tôi? Tôi có quyền tự do! " cô ghét hắn, ghét tới chết mất.

"Em nghĩ anh lấy quyền gì à? Có rất nhiều ví dụ như..." hắn không nói tiếp mà trực tiếp kéo cô lên không nói gì trực tiếp hôn lên phiến môi mềm mại ngọt ngào của cô. Hắn không chịu buông tha cố gắng níu kéo lấy lưỡi của cô không ngừng dây dưa. Hắn mυ"ŧ lấy chiếc lưỡi phấn nộn ngọt ngào không uống thứ nước thơm ngon kia thấy cô muốn né tránh hắn liền lấy tay giữ chặt đầu cô lại.

"Ưm ưʍ..aa" cô đánh mạnh vào mặt hắn, cơ thể có chút mệt mỏi nhưng vẫn cố phản kháng. Tại sao? Vũ ca ca của cô lại biến thành như vậy chứ? Hắn hiện tại không còn là người cô biết nữa rồi hắn thay đổi rồi.

"Em biết không? Tôi không ngại chứng minh mối quan hệ của chúng ta thậm chí...không ngại nhốt em lại" hắn không nói đùa hắn có thể làm tất cả chỉ cần có được cô dù phải dở trò hèn hạ hay tàn nhẫn hắn cũng làm. Hắn muốn cho cô biết hắn yêu cô phát điên, yêu tới biếи ŧɦái.

"Anh vì sao phải khổ vậy chứ? Trên đời này còn có..." rất nhiều người tốt hơn tôi. Mấy từ sau còn chưa nói xong cô đã bị hắn bịt mồm lại rồi.

"Anh chỉ cần em! Người phụ nữ khác đối với anh chẳng khác gì lũ đàn ông kia cả. Mà anh không có hứng thú với đàn ông" hắn lau đi vệt nước mắt trên má của cô. Chỉ cần cô thích mọi thứ ở đây đều là của cô, hắn sẽ bên cạnh cô mọi nơi.

"Anh yêu em! Trái tim này bốn ngăn chứa đầy hình ảnh của em rồi nó không còn chỗ dư để chứa người phụ nữ khác" hắn để tay cô lên ngực trái của mình.

"Thình thịch thình thịch" nơi đó dường như đập nhanh hơn khi cô chạm vào. Nhanh tới nỗi khiến hắn khó chịu chết mất.

Cứ như vậy thời gian trôi qua được một tuần, cô ở nhà họ Mạc ban ngày lên lớp thì gặp Mạc Vũ Phong về nhà cũng gặp Mạc Vũ Phong hắn như âm hồn theo cô không chịu rời cô nữa bước. Hắn là đang sợ cô sẽ bắt chuyện với nam nhân khác liền không cho vô nói chuyện với bạn học nam.

Ở trường hắn luôn ra vẻ quân tử chính chắn còn khi nơi chỉ có hai người hắn mới lộ bản tính thật bức ép khiến cô mệt mỏi. Cũng như hiện tại vậy hắn đang bắt nạt cô.

"Anh đang làm gì vậy? Đây là trường học!" Hoa Tiểu Thần tức giận.

"Yêu em! Nhanh lên anh nhớ em muốn chết!" hắn kéo chiếc qυầи ɭóŧ của cô xuống rồi để lên chiếc bàn của mình.

"Không! Sẽ bị người khác nhìn thấy mất tôi van anh" cô cầm lấy bàn tay hắn cầu xin, cô giờ hoảng tới phát khóc. Bình thường ở nhà bị hắn đòi hỏi cô có thể mặc kệ nhưng đây là trường học mà còn là trường của cô nữa.

"Thì sao?" hắn tỉnh bơ để cô ngồi lên bàn làm việc dang rộng chân cô ra rồi chui đầu vào váy cô.

"Ưm aaaa... Đừng, đừng như vậy!" chỉ thấy váy cô phồng lớn hắn lại đang liếʍ chỗ đó của cô.

"Không! Ư như vậy...ư ưm aaaa....đừng! " cô quàng chân mình lên vai hắn một cảm giác sợ hãi cùng kɧoáı ©ảʍ khiến cô càng nhanh chóng lêи đỉиɦ.

Hắn cứ vậy liếʍ đi hai vách tường mềm mại cùng bộ lông mao của cô khiến chúng ướt sũng. Dịch trắng thơm mát chảy ra từ khe huyệt càng kí©h thí©ɧ hắn hơn nữa. Bên trong vật nữ tính có chút sưng nhưng lại mê người khiến hắn không dừng lại được.