Chương 3: Đánh tiểu nhân, tới lớn

“Bốp bốp ” hai cái tát nặng nề, Vũ Xuân mặc dù không biết dũng khí của tiểu thư mạnh mẽ như vậy từ khi nào, lúc nào trở nên lợi hại như vậy, nhưng cũng biết thừa cơ động thủ.

Hai cái tát này không hề nhẹ hơn cái tát kia của Khúc Mạc Ảnh, Vương ma ma bị đánh té ngã trên đất, sau khi tay khẽ chống đứng lên, tức giận thất thố âm thanh hét to lên: “đánh cho ta, đánh chết các nàng!”

Vương ma ma cho tới bây giờ chưa từng mất thể diện như vậy, thế mà để cho người bà coi thường nhất tứ tiểu thư đánh. Trong phủ nào có người để ý đến tứ tiểu thư, một mực nuôi dưỡng ở điền trang không nói, còn là một kẻ mù lòa, cả người lộ ra sự tăm tối u uất, không có nửa điểm khí tức thiếu nữ tuổi xuân. Gặp người cũng không nói chuyện, một mực cúi đầu, người khác chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của nàng, thế mà nàng dám để cho hoàn đánh mình, khiến mặt mũi của bà ta biết giấu đi đâu.

Hai bà tử đi theo Vương ma ma liền muốn tiến lên.

Khúc Mạc Ảnh sắc mặt lạnh lùng , ánh mắt xuyên thấu qua Nhãn Sa (tấm vải mỏng che mắt), rơi xuống người hai bà tử, cười lạnh một tiếng nói: “ta xem cẩu nô tài nào dám đυ.ng vào ta!”

Nàng là Quý Hàn Nguyệt, cũng là Khúc Mạc Ảnh!

Nhãn Sa rộng rãi che lại con mắt, đem hơn nửa gương mặt nàng đều che ở bên trong, thấy không rõ sắc mặt của nàng, nhưng lại có thể thấy được nàng gắt gao nhếch lên môi anh đào cùng đầu ngẩng thật cao, sát khí lạnh lẽo, làm cho mọi người đều sợ hết hồn.

Từ khi nào Tứ tiểu thư lúc nào cũng tối tăm u uất , đầu cũng không dám ngẩng lên lại có khí thế như vậy

“Ngươi...... Ngươi là ai......” Vương ma ma bị doạ sợ giật mình một cái, trong lòng có cảm giác run rẩy, rùng mình một cái sau đó, vô ý thức hỏi.

Khí thế trước mắt này kinh người, không giống ngày xưa không thích cùng người nói chuyện, một mực cúi đầu thật sự là Tứ tiểu thư sao?

“Ngươi vừa mới không phải mắng ta mắt mù sao? Như thế nào, không nhận ra?” Khúc Mạc Ảnh lạnh lùng nói, thanh âm của nàngtừ trước đến nay nhu hòa, nhưng lúc này lại có cảm giác lạnh lùng không thể giải thích được.

Vương ma ma trong lòng ớn lạnh cả người run lên, nuốt từng ngụm từng ngụm nước bọt, con mắt nhìn trái nhìn phải, thực sự không muốn cứ như vậy bị một người mù đánh, nhưng lại có chút hoảng sợ , ngữ khí mềm nhũn bước

tới, ho khan hai tiếng che giấu nói: “Tứ tiểu thư, ta cố ý tới thay ngươi dập lửa, tại sao ngươi còn đánh ta, thực sự là có lòng tốt mà không được báo đáp!”

Có lòng tốt mà không được báo đáp? Khúc Mạc Ảnh trong lòng cười lạnh, mẹ đẻ mất sớm, cha đẻ một lòng nghe Vu thị nói, đối với nàng con gái vợ trước là đích nữ lại làm như không thấy, lại bởi vì con mắt không tốt, được đưa đến điền trang nuôi, một lần này chính là mười mấy năm, trong phủ từ trên xuống dưới ngoại trừ lão phu nhân lại có ai sẽ nhớ tới nàng.

Nếu không có lão phu nhân, e rằng nàng cho dù chết ở điền trang, cũng sẽ không có người nhớ tới nàng.

Dưới tình huống như vậy dưỡng thànhnữ hài tử, chẳng lại sẽ không tối tăm, không u uất! Nàng thậm chí không muốn cùng người nói nhiều một câu!

Đẩy Vũ Xuân đang ngăn ở trước mặt ra, Khúc Mạc Ảnh chậm rãi tiến lên, đứng vững trước mặt Vương ma ma, ánh mắt lạnh lùng xuyên thấu qua Nhãn Sa, rơi vào trên người Vương ma ma.

Con mắt của nàng lúc trước đã được trị liệu, kỳ thực đã tốt lắm rồi, chẳng qua hiện tại điều dưỡng, không thể nhìn ánh sáng lâu, nên phải dùng Nhãn Sa che mặt.

“Tứ tiểu thư...... Ngươi...... Ngươi làm gì......” Bị Khúc Mạc Ảnh tới gần, Vương ma ma có chút luống cuống.

“Quỳ xuống!” Khúc Mạc Ảnh nghiêm nghị nói.

“Cái...... Cái gì?” Vương ma ma cho là lỗ tai mình nghe nhầm, trợn to mắt nhìn Khúc Mạc Ảnh nói.

Khúc Mạc Ảnh chân duỗi ra, đạp vào hai đầu gối của Vương ma ma.

Chẳng ai ngờ rằng Khúc Mạc Ảnh sẽ trực tiếp đạp người, người của hai bên ngơ ngác nhìn nàng, Vương ma ma càng là không nghĩ tới, bị đạp lùi lại sau mấy bước, đυ.ng phải bức tường sau lưng, phát ra tiếng va đập nặng nề, sau đó ngã lăn trên đất, lần này là thật không bò dậy nổi.

“Như thế nào, không muốn quỳ?” Khúc Mạc Ảnh từng bước một tiến lên, mỗi một bước đều tựa hồ giẫm lên trái tim Vương ma ma.

Vương ma ma trong lòng run lên, bỗng nhiên tỉnh táo lại, âm thanh kêu to: “Tứ tiểu thư, ta là được Nhị phu nhân phái tới thay người dập lửa , ngươi tại sao có thể đối với ta như vậy? Tứ tiểu thư đây là muốn để ta làm quỷ chết oan sao!”

Vương ma ma gào rất to.

gào lên, ngồi bệt dưới đất đá chân, lau nước mắt.

Khúc Mạc Ảnh ở viện tử xa xôi, nhưng lúc này lửa cháy, đã có rất nhiều người thấy chạy tới dập lửa, nhìn thấy trước mắt một màn này, đều ngẩn ra, đây rốt cuộc là rắc rối gì vậy.

Còn có một vài người nghi hoặc, đứng giữa bọn họ khí thế kinh người thế này có thật là vị Tứ tiểu thư được nuôi dưỡng bên ngoài, Khúc Mạc Ảnh hồi phủ mới mấy ngày, trong phủ rất nhiều hạ nhân đều chưa nhìn thấy nàng.

Chỉ nghe nói là một người mù nhu nhược vô năng.

“Nói cái gì quỷ a hồn a, điềm xấu! Đây là thế nào? Tại sao lại như thế?” Một giọng nói ôn hòa từ phía sau truyền đến.

Con mắt bên trong Nhãn Sa nâng lên, ánh mắt Khúc Mạc Ảnh mắt rơi trên người vị "chúng tinh phủng nguyệt" đang đi tới Vu thị, khóe môi lặng lẽ cong lên, quả nhiên, sau khi đánh Vương bà tử, chủ tử sau lưng bà ta liền chịu không được!

Tới đúng lúc lắm! Có thể đoán được đánh hạ nhân, chủ tử sau lưng sẽ không chịu được.

Nàng phải để cho mình trong thời gian ngắn nhất, tại Khúc Phủ chân chính đứng lên, sau đó mới có thể tra được chuyện của Quý Phủ......

Ở đây náo loạn nên không biết vừa mới một màn này đã lọt vào mắt người có hứng thú!

Trên mái hiên cao của Khúc phủ, một nam tử đứng chắp tay sau lưng, áo choàng màu đen ở trong màn đêm cũng không rõ ràng, trong áo choàng là một bộ cẩm bào màu đỏ tím, cổ áo màu tím đậm có thêu hoa diên vĩ, sắc mặt của hắn lộ ra mấy phần tà ác quỷ dị, đôi mắt hơi nhướng lên nhiều hứng thú nhìn xem một màn hậu viện Khúc Phủ.

Kỳ quái nhất chính là hắn một bên lỗ tai mang theo một cái vòng tai nho nhỏ, khiến cho khuôn mặt tinh xảo của hắn có vẻ đẹp không phân nam nữ, chỉ là kết hợp với khí chất nham hiểm cùng ánh mắt lạnh lùng khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Từ trong xương cốt lộ ra sự tự phụ, khiến cho hắn nhiều hơn mấy phần lười biếng! Rất mâu thuẫn, nhưng lại rất hài hoà không thể giải thích, có một loại mị lực kỳ dị!

Hai thị vệ áo đen theo sát ở sau lưng hắn!