Chương 4: Hung ác dẫm Vu thị dối trá

bọn hắn đứng ở đây có chút xa, cũng không thể nghe được trong đám cháy mọi người nói gì, nhưng có một thị vệ hiểu khẩu ngữ , nếu là Khúc Mạc Ảnh ở đây, tất nhiên sẽ hoảng sợ phát hiện tên thị vệ này thế mà đem lời các nàng nói, một chữ không thiếu lặp lại một lần.

Nhìn một màn trước mắt, đôi môi không mỏng tiếng động cong lên: “Khúc Chí Chấn vợ trước sinh ra nữ nhi mắt bị mù? Nhát gan thu mình u ám ?”

Đây là lời đồn mà thị vệ vừa mới nói với hắn, lời đồn quả nhiên không thể tin, một cước kia đạp gọn gàng mà linh hoạt, rất là kinh diễm, hắn chính là nhìn thấy một cước kia liền dừng lại xem náo nhiệt.

“Gia, chúng ta bây giờ đi đến Vương Phủ sao?” Thị vệ thấp giọng nhắc nhở, bọn hắnvốn là đi đến Vương Phủ xem náo nhiệt, chẳng bao lâu nữa Vương Phủ nơi đó lập tức phải sẽ xảy ra hỏa hoạn!

“Không vội!” Con mắt nam nhân lấp lóe, tự tiếu phi tiếu nhìn bóng lưng Khúc Mạc Ảnh, ung dung nói, “nhìn lại một chút!”

Lưu lại nhìn Khúc Tứ tiểu thư này cùng lời đồn cực không hợp, so với việc đến Vương Phủ xem náo nhiệt thú vị hơn nhiều, hắn đang muốn tìm một nữ nhân có động tác nhanh nhẹn như vậy, đương nhiên không thể mù hoàn toàn, nửa mù rất tốt......

Đi vào là Vu thị, nàng là một phụ nhân ba mươi mấy tuổi, tướng mạo tú lệ, tuy bây giờ đã lớn tuổi, nhưng lờ mờ có thể thấy được phong thái lúc còn trẻ.

Nhìn thấy nàng đi vào, Vương ma ma càng tự tin hơn, gào lên lớn tiếng cáo trạng: “Nhị phu nhân, nô tỳ nghe xong phân phó của người, tới xem một chút nơi nào cháy rồi, thuận tiện giúp dập lửa, không nghĩ tới Tứ tiểu thư nhìn thấy nô tỳ, chẳng những đánh nô tỳ hai cái bạt tai, còn đá nô tỳ một cước.”

Vương ma ma đưa tay chỉ mặt mình, vừa chỉ chỉ vạt áo của mình.

Khuôn mặt trắng mập có vết sưng đỏ, vạt áo phía trên cũng cómột cái rõ ràng dấu chân, cái này cũng là bằng chứng.

“Tứ tiểu thư, sao ngươi lại tức giận với một nô tỳ như vậy, ủy khuất chỗ nào, nói với ta đừng làm như vậy , để cho người khác nhìn thấy thì không tốt!” Vu thị phảng phất không thấy vẻ mặt ủy khuất của Vương ma ma, ngược lại đi đến bên người Khúc Mạc Ảnh ôn nhu trấn an nàng nói.

Vu thị quả nhiên lợi hại, chỉ với hai câu nói, dường như là bênh vực Khúc Mạc Ảnh, nhưng lúc vô hình lại đổ cho nàng tội vô ý gây rối.

“Phu nhân, đây là định bỏ qua cho nô tỳ độc ác này?” Khúc Mạc Ảnh hỏi, bất động thanh sắc đem chủ đề trở về, “phu nhân không tin lời ta nói, lại tin tưởng lời nói của ác nô này sao?”

Những lời này khiến Vu thị rất không hài lòng, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, nàng cũng không tiện quở mắng Khúc Mạc Ảnh, nàng còn muốn đóng vai một mẫu thân tốt.

“Tất nhiên nếu nô tỳ kia chọc giận đến Tứ tiểu thư, liền kéo xuống phạt trượng năm cái, để cho nàng về sau ghi nhớ thật lâu.” Vu thị nhẹ nhàng nói .

Hai bà tử phía sau bước lên kéo Vương ma ma rời đi.

Hời hợt đánh năm lần, cũng coi như là cho Khúc Mạc Ảnh mặt mũi .

Vương ma ma biết điều đó.

Nhưng vẫn lớn tiếng bày tỏ sự bất bình của mình: “Tứ tiểu thư, nô tỳ cũng không biết nơi nào đắc tội Tứ tiểu thư, khiến Tứ tiểu thư tức giận như vậy, xin Tứ tiểu thư cho nô tỳ một lời giải thích rõ ràng.”

Bà ta một bộ dáng vẻ kêu gào ầm ĩ, nhìn giống như là chịu ủy khuất, bị Vu thị phạt năm trượng, cũng chứng minh Vương ma ma không có phạm tội, là Khúc Mạc Ảnh cố ý gây sự, Vu thị cho Khúc Mạc Ảnh mặt mũi thôi.

“Phu nhân không cảm thấy năm trượng quá ít sao?” Nhìn Vu thị cùng Vương ma ma làm bộ làm tịch, Khúc Mạc Ảnhcười lạnh một tiếng, nói.

Vu thị sửng sốt một chút, sắc mặt có chút cứng đờ, nàng trông coi công việc hậu viện, lại là trưởng bối của Khúc Mạc Ảnh, lại bị Khúc Mạc Ảnh nhiều lần làm trái, trên mặt có chút nhịn không được rồi.

“Tứ tiểu thư là có ý gì?” Nụ cười trên mặt nàng cũng lạnh xuống.

“Nô tỳ ác độc này, phu nhân chẳng lẽ còn muốn giữ lại? Chẳng lẽ những lời bà ta vừa nói là ý tứ của phu nhân sao?” Khúc Mạc Ảnh hỏi ngược lại.

Trong quá khứ Khúc Mạc Ảnh rất ngu ngốc, cũng quá yếu đuối, hồi phủ mấy ngày nàng tức giận không ít, nhưng cũng không dám đi cáo trạng với lão phu nhân, nhưng bây giờ nàng lại không giống, nàng chính là muốn làm lớn chuyện, nhìn Vu thị thu thập như thế nào.

Vu thị đây là đoán chắc nàng sẽ không đi tới trước mặt lão phu nhân cáo trạng, mới có thể khi dễ nàng như vậy, thậm chí hôm nay cũng là cố ý phóng hỏa muốn lấy mạng nàng.

Nàng mà chết , thật đúng là xong hết mọi chuyện !Vu Thị giật mình, ánh mắt ở trên mặt Khúc Mạc Ảnh nhìn kỹ , cau mày, chính là người mù, không sai, hôm nay kẻ mù này làm sao dám cãi mình như thế? Chẳng lẽ là hồi trước nha đầu này là cố ý biểu hiện ra dáng vẻ âm trầm không thích nói chuyện, để cho mình buông lỏng cảnh giác?

“Cái này bà ta nói cái gì khiến Tứ tiểu thư không thích ? Tứ tiểu thư đừng trách ta, ta đây cũng là sợ tứ tiểu thư đối với hạ nhân khiển trách quá nặng nề, sẽ rất khó coi.” Vu thị mắt lộ ra không vui, sắc mặt lạnh xuống nói.

Trong lời nói mang theo vài phần ý tứ uy hϊếp.

“Tứ tiểu thư, nô tỳ thật sự không biết câu nào đắc tội tứ tiểu thư, khiến tứ tiểu thư ghi hận nô tỳ như thế, mong rằng Tứ tiểu thư nói rõ, cũng để cho nô tỳ rõ ràng.” Vương ma ma lại kêu trời kêu đất đứng lên.

“Nhị phu nhân vào cửa, không nói hai lời liền bảo vệ bà ta, sẽ không cảm thấy khó coi? Nếu như Nhị phu nhân dốc hết sức bảo vệ Vương ma ma, vậy vẫn là đi tìm tổ mẫu nói đi!” Khúc Mạc Ảnh âm thanh lạnh lùng nói, không lùi nửa bước, “một nô tỳ mở miệng ngậm miệng đều nói kẻ mù, Nhị phu nhân, ta không biết đây là quy tắc gì? Chẳng lẽ nô tỳ ác độc này, ta còn không thể giáo huấn?”

“Tứ tiểu thư oan uổng nô tỳ , nô tỳ không có!” Vương ma ma khóc lớn phủ nhận nói, ngược lại lúc vừa mới tới, bà ta cùng mấy người là tới sớm nhất, không có những người khác nghe được.

“Vừa mới nơi cửa sau sớm đã có người đến dập lửa , so với các ngươi còn tới sớm hơn, đúng lúc, cùng kêu đến làm chứng, xem ngươi có hay không nói lời như vậy.” Khúc Mạc Ảnh không chút hoang mang nói.

Nơi cửa sau đã sớm có người đến, chẳng lẽ là người của lão phu nhân

Vương ma ma ngây ngẩn cả người, ánh mắt dao động, theo bản năng nhìn lại cửa sau.

Lúc này người tới càng nhiều, Vương ma ma cũng không thể phân biệt được ai là người đầu tiên tới, gặp Khúc Mạc Ảnh bình thản như vậy, cho là thực sự có người nghe được, lập tức luống cuống, nhìn ra ngoài cửa lớn mắt đảo quanh, vội vàng sửa lời nói: “Tứ tiểu thư, nô tỳ mới vừa nói kẻ mù cũng không phải nói người, người mà nô tỳ nhắc đến là người trong thôn của ta, Tứ tiểu thư là nghe lầm!”

Lời này hiển nhiên là không đánh đã khai .

“Nhị phu nhân muốn trừng trị bà ta thế nào, là muốn tra một chút ai bảo nàng ở trước mặt ta nói như vậy?” Con mắt Khúc Mạc Ảnh ở dưới Nhãn Sa chuyển hướng nhìn Vu thị, “Ngày đó tổ mẫu cố ý lưu lại Nhị phu nhân, để Nhị phu nhân nhìn rõ, Nhị phu nhân chẳng lẽ là không có để ở trong lòng?”

Lão phu nhân ngày đó xác thực đã nói như vậy, vì sợ Khúc Mạc Ảnh khó xử, cố ý đem hạ nhân trong phòng toàn bộ đuổi ra ngoài, chỉ để lại mấy người chủ tử mới phân phó.

Vu thị lúc này đã biết mình rơi vào bẫy của Khúc Mạc Ảnh, mặc kệ Vương ma ma có phải hay không là chỉ Khúc Mạc Ảnh, ngay trước mặt Khúc Mạc Ảnh nói hai chữ “mù lòa”, chính là phạm vào kiêng kỵ của lão phu nhân.

“Nhị phu nhân thường ngày trông coi công việc trên dưới trong phủ, không biết nô tỳ độc ác như vậy cố ý trước mặt nói những lời tổn thương về bệnh của chủ tử phải bị tội gì?”

“Phạt hai mươi trượng!” Vu thị đành phải nhịn, nếu việc này nháo đến trước mặt lão phu nhân, nếu bà không để ý tới không nói, còn có thể không cho mặt mũi.

“Nhị phu nhân còn muốn giữ lại loại nô tỳ này, để cho nàng lần sau lại quen thói nói chuyện như vậy sao?” Khúc Mạc Ảnh hời hợt hỏi một câu.

“Lại thêm hai mươi bạt tai!” Vu thị cắn răng, lần nữa nhượng bộ.

“Ta vốn cho là chỉ cần hai mươi trượng là được, nghĩ không ra phu nhân thực sự nghiêm khắc, lại còn muốn hai mươi bạt tai nữa, nếu là ý của phu nhân, còn không đem người kéo xuống! Thi hành trừng phạt!” Khúc Mạc Ảnh cái cằm ngửa ra, hời hợt phân phó nói.

Nhưng Nàng vẫn là một người tốt dù phải ra tay nghiêm khắc với kẻ đã gây sự với mình!

Vẫn bộ dáng không chút sợ hãi , suýt chút nữa khiến cho Vu thị tức nổ phổi, dùng sức nhéo nhéo khăn trong tay, cố nén phất phất tay, hai bà tử đi lên, lôi kéo Vương ma ma bị hù ngã xuống đất, giống như chó chết kéo xuống.

Lần này đối đầu, Vu thị bị thiệt lớn, nộ khí đằng đằng bay lên con mắt đảo quanh, nhìn xem đã dập được lửa chưa ngoài cười nhưng trong không cười gây chuyện: “Từ tiểu thư, lửa này là từ đâu mà ra, chẳng lẽ là tứ tiểu thư không thích viện tử bên này?”

“Thỉnh phu nhân đem nha hoàn Thanh Hà bên người Tam tỷ tới đây, là nàng phóng hỏa!” Khúc Mạc Ảnh khẳng định nói, tính toán thời gian, lão phu nhân coi như tới chậm, cũng gần như không cùng đến.

Chứng cứ, nàng hiện tại không có, nhưng trên người Thanh Hà tất nhiên sẽ có, những người kia từ trước đến nay thấy nàng mắt mù, sẽ không để ý chi tiết!

Vu thị sắc mặt đại biến......