Chương 51: Mười năm sinh tử cách đôi đường (41)

Vào thời khắc ấy Lý Nghiên mới biết được Trương Tiếu thích mình. Lúc ấy cô chỉ biết yên lặng cắn môi ngăn không cho nước mắt chảy xuống. Kỳ thật cô cũng thích Trương Tiếu. Cùng với cảm giác cô đối với Phong Viễn là hoàn toàn khác biệt. Cô đối phó Trương Tiếu luôn luôn là sự ngưỡng mộ, chính vì vậy mà Lý Nghên không dám đến gần Trương Tiếu. Cô sợ hãi hắn sẽ không đồng ý, sợ hãi chỉ là cô một mình đơn phương tự mình đa tình.

Dù sao trong mắt Lý Nghiên Trương Tiếu chính là một nam nhân ưu tú và lợi hại nhất thế giới. Cho đến về sau Phong Viễn xuất hiện để Lý Nghiên càng thêm xa cách Trương Tiếu. Cô biết được đời này đã không còn cơ hội ở bên Trương Tiếu. Cũng không còn mặt mũi nào để gặp hắn .

Dù cho những năm này cách một đoạn thời gian Trương Tiếu sẽ đến bái tế Lý Nghiên cũng chỉ yên lặng chịu đựng, không dám gặp hắn một lần nào. Bây giờ đã âm dương cách biệt, gặp gỡ không bằng hoài niệm.

Không biết có phải là linh hồn của mình đã cô độc quá lâu rồi hay không Lý Nghiên nhịn không được đem lời trong lòng đều nói ra.

Nghe lý Nghiên nói cả người Trương Vân Thư đều ngây ngẩn, còn Ninh Hoan Tâm thì ánh mắt lấp lóe không ngừng.Nếu như trưởng thôn Trương gia mời bên ngoài về là một người tu tà thuật, đem người vô tội biến oan hồn của họ thành lệ quỷ để luyện hóa, như vậy chuyện này liền có một nghi vấn. Hắn làm sao biết được Lý gia thôn xảy ra chuyện gì ?

Dựa theo lời kể của Lý Nghiên người nọ cùng Phong gia có quan hệ, chắc là nhận được tin từ Phong Viễn. Như vậy Ninh Hoan Tâm nhịn không được đưa ra một giả thuyết to gan.

Năm đó Trương Tiếu giúp Lý Nghiên đi tìm Phong Viễn hẳn là lúc ấy Trương Tiếu đã đem hết sự tình nói cho Phong Viễn. Mà Phong Viễn đối với Lý Nghiên không còn tình cảm gì. Đương nhiên sẽ không theo Trương Tiếu đi Lý gia thôn. Về sau Phong Viễn vô tình hữu ý đem chuyện này nói cho người tu tà thuật ấy biết.

Vị pháp sư kia lặng lẽ theo Trương Tiếu về trong làng thậm chí Trương Tiếu chế độc muốn cứu người, hắn cũng đều biết. Cho nên về sau thôn Lý gia bùng phát chứng bệnh kỳ quái không phải là do Trương Tiếu phối thuốc sai lầm, cũng không phải thần sông gì đó trừng phạt, căn bản chính là do đại sư tu tà thuật kia giở trò quỷ .

Hắn lợi dụng sự mù quáng của thôn dân trong việc thờ cúng thần sông, để cho người Lý gia thôn nhiễm bệnh kỳ lạ. Về sau lòng người Trương gia thôn hoang mang người người cảm thấy bất an.

Thời điểm ấy hắn lại trùng hợp xuất hiện, được trưởng thôn mời về giúp giải nạn. Sau đo hết thảy liền thuận lý thành chương. Hắn lợi dụng sự hoảng sợ của người dân Trương gia thôn để bọn họ trở thành hung thủ gϊếŧ người, sau cùng hắn chỉ cần an vị làm Ngư Ông Đắc Lợi. Không cần gánh vác bất cứ nghiệp chướng gì vẫn như thường có thể thu được một số oan hồn Lệ Quỷ tràn đầy oán khí.

Thật sự là một thủ đoạn tàn nhẫn.

Nghĩ thông suốt được chuyện này hai con ngươi của Ninh Hoan Tâm tràn đầy băng lãnh. Người này coi sinh mạng như cỏ rác, lừa gạt tất cả những thôn dân này. "Lý Nghiên, Dì Trương chỉ sợ hết thảy đều là do đại sư tu tà thuật kia giở trò quỷ. Các người còn nhớ tên của người kia là gì không?"

Ninh Hoan Tâm đột nhiên lạnh lùng hỏi một câu. Lý Nghiên và Trương Vân Thư, lúc này không tự chủ được nhìn Ninh Hoan Tâm.

" Vị đại sư kia..."Trương Vân Thư nhớ lại một chút đột nhiên ánh mắt sáng lên. " Ta nhớ trưởng thôn hình như gọi hắn là Dịch đại sư. Đúng chính là Dịch đại sư."

Dịch đại sư?

Ninh Hoan Tâm đối với pháp danh này vô cùng lạ lẫm. Càng không biết trong Huyền Môn có bao nhiêu môn phái, lại có bao nhiêu người là Dịch đại sư.Nhưng cô đã nhớ kỹ người này về sau nói không chừng còn có cơ hội gặp được thì sao? Mà bây giờ điều quan trọng nhất chính là...

"Hắn còn sống không ?" Ninh Hoan Tâm nhịn không được cúi đầu xuống nhìn thoáng qua người trong đoàn làm phim được Lý Nghiên kéo đến trước mộ phần kia vội vàng hỏi một câu .

"A" Nghe được Ninh Hoan Tâm hỏi Lý Nghiên cười lạnh. "Cô nghĩ xem hắn chảy nhiều máu như vậy còn có thể sống sao?"

***thỏ nâu***^_^