Chương 52: Mười năm sinh tử cách đôi đường (42)

Nghe được Lý Nghiên nói Ninh Hoan Tâm trong lòng căng thẳng. Mặc dù biết người này đã chết 10 năm trước, nhưng nhìn thấy cảnh tượng bi thảm khi chết của người nọ Ninh Hoan Tâm vẫn cảm thấy có chút khổ sở. "Lý Nghiên, bà sát hại người của đoàn làm phim chỉ vì phát tiết lửa hận. Kỳ thật bà biết rất rõ Trương Diễm căn bản là đã không còn sống ." Ninh Hoan Tâm đột nhiên nhìn về phía Lý Nghiên hô lớn một câu.

Lý Nghiên oán hận người Trương gia thôn. Những năm qua bà ấy không sát hại người của Trương gia thôn có thể là bởi vì Trương Tiếu hay là Trương Vân Thư hoặc còn có một nguyên nhân khác. Nhưng bâ giờ những thứ đó đã không còn quan trọng, bởi vì hiện tại Lý Nghiên đã nhập vào người Trương Diễm, bà ấy đã quyết tâm trả thù.

" ha ha ha ha ha..." Lý Nghiên nghe Ninh Hoan Tâm nói đột nhiên phá lên cười. úc này quanh thân càng nồng đậm quỷ khí âm thanh khàn khàn quỷ dị ở trong không trung không ngừng phiêu đảng.

"Tất cả các người, tất cả các người đều phải chết ngươi... chính là người kế tiếp ."

Nói xong một đôi con ngươi đỏ máu xoay chuyển hướng về Ninh Hoan Tâm nhào tới. Cô cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt, nên đã bày ra tư thế chuẩn bị tùy thời đều có thể liều sống chết với Lý Nghiên.

Lập tức có một đạo phù bỗng nhiên bay đến ở giữa không trung hóa thành một đám lửa đánh thẳng tới mi tâm của Lý Nghiên.

Lý Nghiên thần sắc hoảng hốt một màn sương đen chắn trước người bà ấy, chờ nó tan đi Lý Nghiên cũng đã bỏ trốn mất dạng.

Hết thảy mọi chuyện đột nhiên phát sinh, chờ Ninh Hoan Tâm lấy lại tinh thần quay người lại liền thấy phía sau lưng mình ở đấy có hai người một lớn một nhỏ đứng.

Người vừa mới ra tay là một vị đạo trưởng râu tóc bạc trắng ông ấy mặc một thân đạo bào màu xám trắng tóc dài dùng trâm gỗ cố định rất có tiên phong đạo cốt, như trong những bộ phim tiên hiệp. Mà còn một người nữa đang đứng bên cạnh lão đạo trưởng là một bé gái có một cặp mắt đen như mực khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, có vẻ hơi bụ bẫm.

Bé gái nhìn chỉ khoảng 7 8 Tuổi bất quá cô bé cũng là mặc đạo bào màu xám trắng mái tóc màu đen được buộc lại .

"Cảm ơn đạo trưởng đã ra tay cứu giúp." Ninh Hoan Tâm hướng vị đạo trưởng ấy ôm quyền cảm tạ.

Mà lúc này hai tròng mắt vị đạo trưởng ấy lóe lên tinh quang vô cùng kinh ngạc nhìn Ninh Hoan Tâm một cái. Cô gái này... kinh ngạc trong mắt đạo trưởng rất nhanh được ông ấy che giấu đi

" Trừ ma về đạo là bổn phận của người tu đạo chúng ta lão đạou trưởng nhìn về phía Ninh Hoan Tâm nhẹ gật đầu. Rồi lập tức bước nhanh đến trước phần mộ nhìn một chút thi thể tràn đầy máu tươi dưới đất , nhịn không được lắc đầu.

"Haizz hồn phách đã biến mất. Cem ra là bị nữ quỷ kia nuốt mất rồi ."

"Đạo trưởng, cao nhân van cầu ông mau cứu con gái của ta, mau cứu con gái của ta." Lúc này Trương Vân Thư ngã dưới mặt đất như thấy được cọng cỏ cứu mạng, nhịn không được nâng hai tay gắt gao bắt lấy áo bào của lão đạo trưởng." Cái này..."

Lão đảo trưởng xin lòng thương hại, thế nhưng ông lại không biết mở miệng như thế nào. Ngay lúc này bé gái có vóc dáng làm cho người ta yêu thích đột nhiên dùng âm thanh non nớt ngây thơ mở miệng.

" Dì à, con gái của người đã chết. Nữ quỷ kia đã chiếm lấy cơ thể của chị ấy, chẳng mấy chốc sẽ cùng chị ấy hòa làm một, linh hồn cũng sẽ bị nữ quỷ đó đồng hóa." Tiểu nha đầu này mặc dù nhỏ tuổi nhưng lời nói đều có đạo lý rõ ràng.

Ninh Hoan Tâm chú ý đến đôi mắt của cô bé này rất đặc biệt. Con ngươi trong mắt cô bé đen hơn rất nhiều so với người bình thường chẳng lẽ đôi mắt này.. còn có chỗ đặc biệt chăng?

***thỏ nâu***^_^