Chương 50: Mười năm sinh tử cách đôi đường (40)

Năm đó Trương Gia thôn vì mạng sống tin vào lời nói của một vị pháp sư, đem tất cả những người còn sống sót của Lý Gia thôn chôn sống.Hồi tưởng lại sự việc kia Trương Vân Thư dường như vẫn cảm thấy lạnh sống lưng, trong lòng Hoang Mang rối loạn. "Chị họ, Chẳng lẽ không còn biện pháp khác sao?" Trương Vân Thư yếu ớt hỏi một câu.

"Biện pháp khác ?"

Nghe Trương Văn Thư nói như vậy thân thể Lý Nghiên đột nhiên uốn lượn quỷ dị cả khuôn mặt đưa tới gần Trương Vân. "Thư Nhi ơi là Thư nhi, năm đó Trương Gia thôn chôn sống ta có nghĩ tới trừ cái này ra còn có biện pháp nào khác không chưa?"

Đáy mắt Lý Nghiên ngập tràn lửa hận sao có thể không hận, không có người nào không hận cả .

"Thư nhi ngươi biết không?" Lý Nghiên dùng bàn tay nhỏ lạnh băng đặt trên mặt Trương Vân Thư tiếp tục dùng âm thanh khàn khàn lạnh lùng nói.

"Ta oán, ta hận, ta không cam tâm. Không có người nào là không oán, người ở nơi đây trước khi chết đều ngậm một ngụm oán khí, sau khi chết đi tất cả đều biến thành Lệ Quỷ." nghe xong những lời oán hận của Lý Liên Trương Vân Thư sắc mặt trắng bệch theo bản năng run rẩy.

Mặc dù Lý Nghiên dùng thân thể của Trương Diễm, dung nhan rất đổi quen thuộc, nhưng mà chính là bởi vì hình dạng này mà khi nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy oán khí. Trương Vân Thư mới càng thấy đáng sợ . "Chị họ, ta...ta cũng bất lực ta không muốn, là do trưởng thôn mời tới một đại sư, là người nọ bảo chúng ta làm như thế."

"Đại sư?"

Nghe Trương Văn Thư nói Lý Nghiên đột nhiên điên cuồng cười ha hả. "Ngươi biết đại sư kia là ai không? Ngươi biết vì cái gì cho tới nay đều không có âm hồn nào của Lý gia thôn tìm các người lấy mạng không?" Nói đến đây Lý Nghiên quay người nhìn phía sau mình một mảnh mộ hoang khí tức quanh thân tràn ra sự bi thương .

"Bọn họ, tất cả mọi người đều bị luyện hóa. Người pháp sư kia xúi giục các người chôn sống chúng ta căn bản chính là muốn chúng ta trước khi chết ôm oán khí. Hắn là muốn lấy oan hồn lệ quỷ để giúp hắn luyện tà thuật."

Cái gì! Đừng nói là Trương Vân Thư đến cả Ninh Hoan Tâm ở một bên cũng ngây ngẩn cả người . Trên đời này thật sự có người tu tà thuật?

" Mỗi người đều bị luyện hóa, còn lại trơ trọi mình ta đứa nhỏ trong bụng đã cứu ta, để cho ta không bị hắn luyện hóa." Nói đến chuyện này đấy mắt Lý Nghiên hận ý càng nồng nặc. Cho tới bây giờ từng câu từng chữ người kia nói cô đều nhớ rất rõ.

"Không nghĩ tới nữ quỷ này trong bụng thật sự có huyết mạch Phong gia, lần này coi như số người gặp may." Người nọ và phong gia có quan hệ mật thiết. Là Phong Viễn gọi hắn tới sao?

" Phong Viễn chính là một tên súc sinh." Thời điểm Lý Nghiên nhắc đến Phong Viễn quỷ khí trên người không ức chế nỗi thoát ra ngoài. Kỳ thật Lý Nghiên không thích Phong Viễn. Lúc ấy cô đối với hắn chỉ có một chút hảo cảm so với thích còn kém rất xa. Nhưng Phong Viễn là người biết ăn nói kỹ xảo dụ dỗ nữ nhân cao siêu.

Có một lần hắn trộm hẹn Lý Nghiên ra để nói cho cô ấy nghe những kiến thức nước ngoài, còn dụ dỗ Lý Nghiên uống rượu tây, kết quả ngày hôm ấy cô bị hắn chuốc say mơ mơ hồ hồ cùng Phong Viễn phát sinh quan hệ.

Sau khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn cô không dám để lộ ra chỉ có thể chấp nhận, lại thêm lúc ấy Phong Viễn đối với cô rất ôn nhu chăm sóc. Lý Nghiên dần dần chấp nhận chuyện mình đã trở thành người phụ nữ của Phong viễn.

Trước khi Phong Viễn rời đi hai người lại đến với nhau thêm một lần nữa. Chính là sau lần đó Lý Nghiên có thai. Về sau khi Trương Tiếu một mình quay trở lại cứu cô, một khắc này Lý Nghiên liền hiểu Phong Viễn vĩnh viễn sẽ không xuất hiện.

Thì ra trước giờ mình đều bị Phong Viễn lừa gạt Ai bảo mình ngốc chứ?

Nhìn thấy Trương Tiếu ngốc muốn thay Phong Viễn nhận trách nhiệm không tiếc mọi giá tìm cách cứu cô ra ngoài. Khi đó Lý Nghiên rất cảm động nhưng cô không thể để Trương Tiếu vì mình mà hi sinh lớn như vậy.

***thỏ nâu***^_^