Chương 19: Pheromone áp chế

Hành vi thay quần áo trước mặt mọi người của Trình Kiến, người có thiện ý có thể hiểu đó là hành động khıêυ khí©h và tuyên chiến địa vị của nữ Beta với Alpha, nhưng bên cạnh đó, còn có người có thể hiểu đó là hành động câu dẫn và dụ hoặc trần trụi.

Ở đây mỗi người đều có lý giải riêng của từng người, nhưng tất cả mọi người đều thống nhất quan điểm là: cho dù là muốn xử lý cô hay là muốn ngủ với cô thì nhìn Charl người đàn ông to con bên cạnh cũng không dám ra tay.

Đặc biệt là phía trên cô ta còn có thượng tá Hứa Úy, mọi người đều có sự kiêng kị.

Binh chủng kỹ thuật tập hợp với tổ tác chiến xong cũng vừa khớp với thời gian quy định. Trước mắt là vài chiếc máy bay vũ trang và máy bay vận tải, lúc Trình Kiến chạy tới thì thấy Hứa Úy đang phổ biến chiến thuật với đội viên, cô vội vàng cùng các nhân viên khác xếp hàng đứng nghiêm, nghe lệnh chỉ huy.

“Tiến sĩ Quách Khải, tiến sĩ Leiden, hai người cùng xuất phát với tổ hai, mọi việc nghe theo chỉ thị của trung tá Norris Grimm, Trình Kiến, tiến sĩ Khang Cổ và tôi thuộc tổ tác chiến số một, mọi việc sẽ nghe theo tôi chỉ huy.”

“Rõ, thượng tá.” Binh chủng kỹ thuật vừa mới đến cũng phân chia vào từng tổ tạo đội hình, dưới sự dẫn dắt của Charl, Trình Kiến đi tới tổ hai, cô phát hiện cô phải chung tổ với tiến sĩ Khang Cổ chính là cái gã nói năng lỗ mãng với cô.

A… Trình Kiến cảm thấy hôm nay cô quá xui xẻo, xảy ra nhiều lần lựa chọn liên tiếp như vậy cũng thôi đi, kết quả lựa chọn xong cô lại lập tức đâm đầu vào trào phúng và đả kích.

Cô không kìm nén được muốn giơ tay bày tỏ mình có thể đổi tổ đội được không, chỉ là nhìn thượng tá Hứa Úy tràn đầy oai nghiêm chờ xuất phát phía trước, cô nói không nên lời.

“Các nhân viên nghiên cứu xin chú ý, nếu như các vị có bất cứ nhu cầu nghiên cứu nào đều cần phải thông báo cho người hướng dẫn đầu tiên, tuyệt đối không được phép tự ý rời khỏi đội ngũ, sống chết trên chiến trường cực kỳ nhanh, chúng tôi chỉ hành động theo kế hoạch, sẽ không quay lại chi viện cho bất kì ai trái với quân lệnh, cho dù các vị có chức vị và quân hàm như nào đi nữa, toàn bộ đều được đối xử bình đẳng.”

Trình Kiến buồn bực cắn môi, thoạt nhìn có chút không yên lòng, Hứa Úy chỉ liếc mắt một cái là có thể nhận ra cô ở trong đám binh lính tinh thần sung mãn tràn trề, nghiêm khắc mở miệng hỏi thăm: “Thiếu úy Trình Kiến, cô có ý kiến gì thì nói ra.”

Ở trước mặt nhiều người như vậy chỉ điểm danh một mình cô, đột nhiên Trình Kiến có cảm giác bị gai đâm vào mông, cô không kiềm nén được căng thẳng dưới sự áp lực của Hứa Úy, chỉ có thể mở miệng nói:

“Báo cáo, tôi muốn xin sang đội ngũ của trung tá Grimm.” Nói ra những lời này gần như đã hao hết toàn bộ dũng khí của cô, áp lực tâm lý quá lớn cô không gách nổi. Cô chờ đợi đáp án ngắn gọn đanh thép của Hứa Úy.

“Lâm thời đổi người tương đương với việc phải thay đổi toàn bộ chiến thuật đã bố trí, tôi cho cô 30 giây để đưa ra lý do hợp lý thuyết phục được tôi.”

Anh ta nhìn thoáng qua chi tiết kế hoạch trên tay, sau đó nhìn Trình Kiến, thời gian đếm ngược bắt đầu.

Cô không nghĩ tới sẽ bị hỏi lại như thế, Trình Kiến luống cuống mấy giây, tâm tình trở nên bối rồi, lúc nói chuyện vẫn có chút cảm giác nhát gan.

“Trên máy bay tiến sĩ Khang Cổ đã nhiều lần dùng lời lẽ quấy rối tìиɧ ɖu͙© tôi. Tôi không muốn các hoạt động nghiên cứu tiếp theo sẽ bị ảnh hưởng bởi chuyện này, cũng không muốn giao phía sau lưng mình cho một người như vậy, cho nên tôi xin điều chuyển. Báo cáo hết.”

Cô thừa nhận ở trên một phương diện nào đó cô nhận thua, nếu như cô thật sự đủ dũng cảm thì nên chấp nhận chung đội với gã Khang Cổ kia, dũng cảm đối mặt với đủ trò khıêυ khí©h của anh ta.

Nhưng lần trước có thể tìm được đường sống trong chỗ chết cũng đủ để dạy cho Trình Kiến một bài học kinh nghiệm xương máu rồi, cô biết mỗi giây mỗi phút bên ngoài kia đều cực kỳ nguy hiểm, có một đồng đội không đạt tiêu chuẩn khiến người ta cảm giác rất bất an, càng đừng nói tới chuyện đối phương lại là kẻ có thể sẵn sàng bán đứng đồng đội trong thời khắc sinh tử.

Bây giờ tuyệt đối không phải là thời điểm đấu đá nội bộ.

Hứa Úy lạnh lùng liếc nhìn Khang Cổ và Trình Kiến, chỉ thấy một người kiên định giữ vững lập trường, mà người còn lại thì nhăn mày nhíu mi.

Vẻ mặt mừng thầm trong bụng của Khang Cổ đã biến mất vô tung vô ảnh.

Chết tiệt, anh ta muốn lợi dụng thời gian làm nhiệm vụ chỉnh đốn lại con nhóc Beta kiêu căng ngạo mạn đó, không nghĩ tới cô ta dám nói ra những lời như vậy trước mặt thượng tá Hứa Úy.

Rốt cuộc cô ta nhát gan như thỏ hay là to gan lớn mật?

Hứa Úy bước tới bên cạnh tiến sĩ Khang Cổ nhưng lại nhìn người lính phía sau phụ trách bảo vệ gã ta.

“Thiếu úy Trình Kiến nói có phải sự thật hay không?”

“Báo cáo thủ lĩnh!” Người lính phía sau ánh mắt cương quyết quét qua gương mặt thoắt xanh thoắt đỏ của Khang Cổ, sau đó nhìn Hứa Úy, “Là sự thật, ở trên máy bay anh ta đã ép thiếu úy cởϊ qυầи áo thay quân phục trước mặt mọi người, hơn nữa còn không ngừng dùng những lời lẽ mang tính chất quấy rối cô ấy.”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều rơi vào im lặng. Hứa Úy lui về sau một bước nhìn gã Khang Cổ, vừa rồi còn là một Alpha kiêu ngạo hống hách khi đối mặt với một Alpha khí thế mạnh mẽ hơn anh ta, cảm giác tồn tại ngay lập tức bị đè ép xuống tận cùng.

Tiến sĩ Khang Cổ chưa bao giờ chống lại một loại pheromone Alpha sắc bén như thế, nói đơn giản Hứa Úy chính là vũ khí hình người, chỉ cần nhìn thẳng anh ta cũng khiến Khang Cổ hoài nghi võng mạc của mình có phải đã bị cắt đứt rồi hay không. Anh ta đang có cảm giác như toàn bộ máu trong cơ thể đang chạy ngược chiều, các cơ bắp đang co giật một cách bất thường.

Bùm một tiếng, đầu gối anh ta nhũn ra khụy quỳ xuống trước mặt Hứa Úy.

Giờ phút này ngay cả Khang Cổ cũng không biết là do bản năng sinh tồn trong tiềm thức làm hại anh ta hành động như vậy, hay là do thân thể anh ta đã bị chinh phục hoàn toàn bởi sát ý không hề kiềm chế của người nọ.

Chưa thấy vũ khí, quân lính đã tan rã.

“Kế hoạch không thay đổi.” Hứa Úy lạnh lùng nói, nhìn thẳng người lính có trách nhiệm bảo vệ gã ta: “Thiếu úy Alex Clark, bắt đầu từ bây giờ anh hợp tác với chuẩn uý Hogan bảo về thiếu úy Trình Kiến, toàn bộ nghe theo sự chỉ huy của cô ấy.”

“Rõ, thủ lĩnh!” Alex nhận được nhiệm vụ liền làm quân lễ tiêu chuẩn.

“Vậy… Tôi thì sao?” Khang Cổ bắt đầu run rẩy, giờ phút này anh ta thật sự cảm nhận được cảm giác rơi vào hầm băng.

“Anh, phục tùng mệnh lệnh.” Hứa Úy nhìn thẳng vào mắt anh ta, sau một lúc, Khang Cổ khụy hẳn người xuống không đứng thẳng được lên, anh ta đau đớn ôm bụng, thở dốc từng cơn.

Pheromone mạnh mẽ tạo áp lực phá hủy hoàn toàn tinh thần của Khang Cổ, ra chiến trường trong trạng thái này chẳng khác nào cái chết.

Sự chuyên chế và tàn nhẫn của Hứa Úy là điều không thể nghi ngờ, mỗi người ở đây đều cảm nhận sâu sắc sự đáng sợ của người đàn ông đó.

Pheromone là một loại hoocmon bẩm sinh của ABO từ khi sinh ra, đồng loại có thể thông qua các giác quan để nhận biết nó, đặc biệt là Alpha, bọn họ có thể sử dụng pheromone tiến hành chiếm cứ lãnh thổ, đánh dấu bạn tình và khıêυ khí©h hoặc áp chế đối thủ, trên cơ bản nó cũng như một cách để nhận biết một Alpha cường đại như thế nào.

Ở trong một đám Alpha tràn đầy bản năng tranh cường háo thắng như dã thú, sát ý của Hứa Úy ngùn ngụt như thế đã xác lập được vị trí đỉnh cao của anh ta. Trong lòng tất cả mọi người đều biết, bọn họ không ai có thể đánh bại đượcanh ta.

Bọn họ càng thêm kiên định phục tùng, giữa các Alpha không chỉ tồn tại đấu tranh và khiêu chiến, còn có phục tùng và tôn trọng, đây là cách chinh phục bằng sức mạnh như dã thú.

Khi lãnh đạo một đội quân mạnh mẽ, pheromone sẽ trở nên vô cùng hữu dụng. Miêu tả bằng một câu rất đơn giản: thắng làm vua.

Trình Kiến không hoàn toàn cảm nhận được pheromone của Hứa Úy, nhưng nhìn nét mặt của những người xung quanh, cô có thể đoán được tình thế trước mắt khẳng định không hề đơn giản.

Nếu như là Omega bị pheromone của một Alpha mãnh mẽ như thế tập kích, có lẽ tuyến thể sẽ phát ra nguyện vọng tìm bạn đời mạnh mẽ tương đồng, thậm chí có khả năng động dục ngay tại chỗ, đáng tiếc cô chỉ là Beta, hơn nữa lại là một Beta có tuyến thể tồn tại không ít tật xấu.

Cô chỉ có thể cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ và nặng nề nhưng không giống như tất cả Alpha có mặt ở đây bị pheromone của Hứa Úy áp chế không dám lên tiếng.

“Tôi lặp lại một lần cuối cùng, tất cả mọi người phải phục tùng mệnh lệnh, phải bảo vệ nhân viên nghiên cứu bên ta thu thập được mẫu vật nhiên cứu về zombie khổng lồ trước người của thành Dahl bằng mọi giá.” Anh ta quay trở về bên cạnh máy bay, phất tay đầy dứt khoát: “Xuất phát.”

“Rõ!”

Tất cả mọi người đều nhận lệnh, Trình Kiến cắn môi, đi theo nhóm bộ đội đặc chủng lên máy bay, tiến sĩ Khang Cổ vẫn còn xụi lơ trên mặt đất trực tiếp bị khiêng lên trên.

Trình Kiến tự mình thổn thức, trong lòng cô xuất hiện không ít nghi hoặc, cô rất rõ ràng ý nghĩ của nhiệm vụ lần này, chỉ có một mục đích duy nhất chính là khảo sát và nghiên cứu toàn diện nguyên nhân zombie khổng lồ phát sinh dị biến với tia phóng xạ F trước thành Dahl.

Đây là lần đầu tiên xuất hiện zombie khổng lồ tiến hóa đến như thế trong suốt hàng trăm năm từ khi virus khuếch tán, đồng thời cũng là lần đầu tiên xuất hiện hiện tượng suy yếu tính tự chủ ở zombie dưới một điều kiện nào đó của tia phóng xạ.

Trong đó ít nhất có hai trọng điểm cần chú ý, một là sự gia tăng vượt trội về khả năng chiến đấu và thể tích ngoại hình của virus zombie dưới sự tác động nào đó của tia phóng xạ.

Một cái nữa chính là sau khi khả năng chiến đấu tăng vọt, các chức năng của các tế bào đều dần dần mất đi hoạt tính, thời gian sống bị rút đi một cách nhanh chóng bởi vì một nguyên nhân nào đó không rõ.

Nếu thành Dahl tìm hiểu ra được cơ chế tiến hóa trước, như vậy trong tương lai có khả năng xuất sẽ hiện zombie vượt qua cả cấp bậc lv4 mạnh nhất hiện nay ghi nhận được, sẽ tiến hóa thành lv5 thậm chí là lv8, toàn bộ các chức năng có lẽ sẽ tăng theo cấp số nhân!

Nhưng nếu bên ta nắm giữ được cơ chế suy yếu, nghiên cứu và chế tạo ra vũ khí hủy diệt nhằm vào các loại zombie cao cấp, như vậy khẳng định là có thể nắm giữ được tiết tấu của chiến trường!

Bình tĩnh và suy nghĩ cẩn thận lại, Trình Kiến chỉ cảm thấy đầu đau muốn vỡ ra, cô đưa tay lên đỡ trán nhắm mắt suy nghĩ. Trong đầu cô như có vô vàn suy nghĩ đang chạy tán loạn, cô như chìm nghỉm bên trong mớ hỗn loạn không có manh mối đó.

Cô không có cách nào ngăn cản người của thành Dahl nghiên cứu ra khả năng tiến hóa của zombie. Nhưng cô biết, cô cần phải tìm ra phương thức làm thoái hóa quá trình tiến hóa của zombie.

Cô chỉ là một nghiên cứu viên vừa mới tốt nghiệp, liệu cô có thể tìm ra phương thức chính xác và ổn định nhất trong hàng nghìn hàng vạn loại công thức tiến hóa và di truyền gien trước các đàn anh đàn chị trong viện nghiên cứu sao?

Có thể có người phù hợp hơn cô hay không? Cô thật sự sẽ không kéo chân sau toàn đội chứ?