Chương 45: Mang thai (3)

Không biết đã qua bao lâu, có lẽ mới chỉ vài phút, nhưng đối với Frederick mà nói, một lúc này lại rất lâu, anh loáng thoáng nghe thấy Mia đáp lại: “Frederick là anh sao? Frederick em ở đây, em ở đây này.”

Xác nhận âm thanh này không phải ảo giác của mình, Frederick mở mắt thở dài nhẹ nhõm một hơi, áp lực nặng nề trên thân lập tức tiêu tan đi không ít, anh hít sâu một hơi bình ổn cảm xúc của mình rồi mới chậm rãi nói: “Bây giờ an toàn không? Có biết mình đang ở đâu không?”

“Ừm, rất an toàn, em đang ở trong một sơn động, anh ta nói em đợi ở đây là anh có thể tìm được em.” Hình như ngữ khí của Mia không có sầu lo bất an gì, làm Frederick yên tâm hơn, nhưng “anh ta” trong miệng Mia khiến Frederick rất không vui.

Nhưng bây giờ không phải lúc hỏi tội, Frederick nói không sai, chỉ cần thần giao cách cảm có thể liên lạc, dựa vào năng lực của anh, trong phạm vi này, quả thực anh có thể tìm thấy Mia rất nhanh chóng, đối phương có thể đoán ra năng lực của anh càng làm cho anh có một loại kích động muốn tiêu diệt đối phương ngay lập tức.

Dù vậy, Frederick vẫn duy trì ngữ khí bình ổn tiếp tục liên lạc với cô: “Được, đợi ở đó đừng nhúc nhích, anh sẽ tìm được em nhanh thôi.”

“Được.”

Mia ngoan ngoãn trả lời, còn Frederick bước đi theo hướng của Mia, bóng dáng anh đột nhiên biến mất ở chỗ cũ, giây tiếp theo đã ra ngoài trăm thước, vài cái lắc mình như vậy, anh toàn toàn biến mất khỏi nơi ở.

Không lâu sau, anh đã đến gần sơn động của Mia, tuy tốc độ của Frederick nhanh nhưng bước đi lại rất nhẹ, giống như động vật họ mèo im hơi lặng tiếng.

Thật ra Mia cũng không bị đưa đi xa, nhưng nơi này rất bí mật, cỏ cây che lấp xung quanh rất tự nhiên, nhìn rất hoàn hảo, nếu không phải anh định vị ra vị trí của Mia, dù Jonah có tìm kiếm trên diện rộng thì cũng sẽ bỏ qua.

“Đối phương có ở bên cạnh em không? Anh ta có đưa ra yêu cầu gì không?” Sau khi tìm được sơn động, Frederick không đi vào luôn, ngược lại dừng chân hỏi Mia.

Anh sợ đối phương muốn bắt Mia uy hϊếp anh, anh không muốn tuỳ tiện vào làm Mia lâm vào nguy hiểm, quả nhiên Mia im lặng một lúc lâu rồi mới nói với anh bằng một ngữ khí nửa làm nũng: “Aiyo, anh đang ở đâu? Ở bên ngoài sao? Em đi ra ngoài tìm anh.”

“Đợi đã.”

Một cảm giác cực kỳ không ổn trào ra trong lòng Frederick, theo lý mà nói, đối phương phí nhiều tâm sức như vậy để bắt cóc Mia, không thể không có yêu cầu, càng không thể dễ dàng thả cô đi như vậy, thái độ muốn nói lại thôi của Mia bây giờ, rõ ràng là đang có chuyện giấu anh.

Nhưng lúc này Mia đã ló đầu ra khỏi sơn động, nhìn đông nhìn thấy, vốn dĩ Frederick muốn biết rõ tình huống rồi mới hiện thân, nhưng Mia như vậy, anh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ xác nhận tính an toàn của khu vực xung quanh rồi đi ra.

“Frederick, Frederick, em ở đây.”

Nhìn thấy anh, Mia rất vui, vẫy tay với anh muốn lao đến bên cạnh anh, nhưng ngoài sơn động đầy cỏ cây và đá, gồ ghề gập ghềnh, chân Mia suýt dẫm hụt, được Frederick nhanh chóng bước lên ôm lấy bằng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.

“Không sao rồi.”

Mia cười gượng vươn tay ôm cổ Frederick, trong lòng Frederick tràn đầy sự bất đắc dĩ và nghi vấn, nhưng anh vẫn cẩn thận kiểm tra cơ thể Mia trước, xác định cô không có vết thương ngoài da nào rồi mới mở miệng hỏi: “Tên kia đâu? Sao em lại bị đưa đến đây?”

Nghe Frederick hỏi vậy, Mia vô tội bắt đầu giải thích, ban đầu nhân lúc cô và Jonah mất liên lạc, đối phương biến thành hình dáng của Frederick rồi đưa cô ra ngoài.

Ban đầu Mia cho rằng Frederick khẩn trương nên hành vi mới hơi kỳ quái như vậy, nhưng lúc đối phương ôm cô chạy đến sơn động này, cô phát hiện có chỗ không thích hợp. Ngoài tư thế ôm cô hơi cứng đờ ra, trên người đối phương không có mùi nào cả.

Từ khi Mia bị Frederick dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhuộm toàn bộ cơ thể, cô rất mẫn cảm với mùi của anh, chỉ cần dựa vào Frederick, ngửi mùi hương trên người anh, cô sẽ vừa thẹn thùng vừa yên tâm. Phát hiện đối phương có thể không phải là Frederick, Mia lập tức hoảng loạn, bất an vươn tay muốn sờ máy truyền tin, tìm cơ hội hỏi Jonah tình huống.

Nhưng lúc cô phát hiện máy truyền tin bên tai đã biến mất, cô lập tức xác định đối phương giả mạo thân phận. Bởi vì chỉ cần ở bên ngoài, Frederick nhất định sẽ đặt mấy thứ đồ có thể liên lạc lên người cô, lúc cô luyện tập thần giao cách cảm cũng vậy, lúc nào Frederick cũng sẽ chú ý đến tình huống của cô.

Nhưng Mia hoàn toàn không biết đối phương muốn gì, bởi vậy chỉ có thể bất lực để đối phương đưa cô đến sơn động, nhưng lúc đối phương cúi đầu xuống định hôn cô, cuối cùng không nhịn được nữa, Mia thét chói tai lui về phía sau.

Nói đến đây, Frederick đã nghe không nổi nữa, đôi mắt tím xinh đẹp không giấu được sát ý, dù vậy, anh vẫn bình tĩnh hỏi: “Rốt cuộc tên kia đang ở đâu?”

Mia mở to hai mắt nhìn Frederick một lúc lâu, trên mặt lộ ra màu đỏ ửng khả nghi, sau đó cô xua tay làm mọi chuyện rối tung lên: “Không phải! Sau khi em phát hiện anh ta là giả, anh ta nói cho em vì sao anh ta lại làm vậy, thật ra anh ta rất đáng thương, chỉ muốn tìm em giúp thôi.”

Tuy rằng sắc mặt Frederick rất bình tĩnh, nhưng tâm trạng lại vô cùng phức tạp, đây xem như là lần đầu tiên anh nghe không hiểu lời Mia nói, hoặc là, anh thật sự không muốn nghe hiểu hàm ý trong những câu này của Mia, rõ ràng đối phương muốn ăn đậu hủ của Mia, nhưng sau đó lại đạt được sự đồng thuận với Mia.

Frederick suy tư một lát, quyết định không bị ảnh hưởng từ thái độ của Mia mà lệch khỏi chủ đề chính: “Cho nên rốt cuộc anh ta đưa ra yêu cầu gì, bây giờ đang ở đâu?”

Mia lại im lặng nhìn Frederick một lúc lâu, sau đó mới nói: “Thật ra nó không phải người, chỉ là một linh thể thôi? Một đồ vật, có lẽ là linh hồn của thể nửa ý chí?”

“Mia, trả lời câu hỏi của anh.”

Frederick vững vàng nói chuyện, cuối cùng Mia cũng hoảng loạn trả lời: “Bây, bây giờ nó đang ở trong bụng em, không, không phải em ăn nó đâu, là ở trong tử ©υиɠ của em.”

Nghe Mia nói xong câu này, Frederick nhìn Mia thật lâu thật lâu rồi mới hít một hơi thật sâu, từ trước đến nay anh cho rằng mình là một người có tính tự chủ, cũng đã quen giải quyết tất cả vấn đề bằng lý trí, nhưng vừa nãy, Tiểu Mia của anh nói gì với anh?

“Tóm lại, nó hy vọng em có thể sinh nó ra, để nó trở thành thể hoàn toàn, sau đó em cũng đồng ý rồi, cho nên, cho nên nó nói sẽ không lâu đâu, chỉ cần hơn mười ngày là được, em nghĩ chúng ta còn ở thêm một thời gian nữa cho nên, cho nên, cho nên…”

Mia cảm nhận được sự không vui mãnh liệt của Frederick, cô hoảng loạn giải thích, nhưng đương nhiên lời giải thích của cô không hề làm Frederick vui hơn.

Không biết vì sao, Frederick có một suy nghĩ điên cuồng, bây giờ anh rất muốn làm nổ cái sơn động này. Không, nếu có thể, anh muốn san bằng hết tất cả những ngọn núi xung quanh, bởi vì anh thật sự không biết nên bình ổn cảm xúc mãnh liệt trong lòng như thế nào.

Lúc Frederick trầm mặc cố gắng duy trì lý trí, Mia lắp bắp kể lại mọi chuyện, thể nửa ý chí kia tự xưng là “Mogo”, nó là ấu sinh trong một gia tộc ở trên hành tinh này, chưa ra đời, không có cơ thể chân thật.

Giống loài như Mogo, hình thái lúc sinh ra là thể toàn ý chí, chúng nó có kho gen và tri thức phong phú, nhưng phải tìm một cơ thể mẹ khác gen nhất mới có thể thật sự “ra đời”, cũng chính là có được cơ thể thật để trở thành thể toàn ý chí, như vậy chúng nó có thể tiến hoá trưởng thành, rời khỏi mẹ đi tìm người giao phối.

Nhưng Mogo là thế hệ sau, bởi vì kho gen đã quá khổng lồ nên rất khó tìm được một cơ thể mẹ thích hợp cho bọn họ, mà bọn thợ săn cũng đã bắt đầu có chủ ý với chúng vì tính quý hiếm của thể nửa ý chí.

Bởi vậy Tiểu Mogo vừa trốn tránh sự đuổi bắt của thợ săn trộm, vừa tìm kiếm cơ thể mẹ thích hợp để sinh nó. Cuối cùng nó phát hiện ra Mia. Nhưng rõ ràng là Mia được Frederick bảo vệ rất cẩn thận, hơn nữa dựa theo quan sát của nó, Tiểu Mogo thề, nếu Frederick biết mục đích của nó, anh sẽ trực tiếp làm thịt nó,

Dưới sự ép buộc bất đắc dĩ, nhân lúc Frederick đi, Mogo đành phải gọi bướm diều hâu đến quấy nhiễu thông tin, dùng thuật biến thân một lần của nó để đưa Mia đi, muốn mê hoặc cô để cô tiếp nhận nó, nhưng Mia lại phát hiện ra nó là giả mạo.

Dù sao Mogo cũng là giống loài khác xa nhân loại, nếu Mia sợ nó, cơ thể sẽ sinh ra bài xích, càng không thể mang thai nó. Để tránh cho Mia sinh ra phản cảm với nó, Mogo đành phải nói hết tình huống cho Mia, cầu xin Mia giúp nó.

Lúc nói những lời này, Mogo dùng gương mặt của Frederick, nhưng vẻ mặt cực kỳ vô tội, đôi mắt tím xinh đẹp loé loé, đáng yêu như Quỷ Tuyết Hoa, làm trái tim Mia nhộn nhạo. Phải biết là, Frederick tuyệt đối sẽ không lộ ra sắc mặt vừa đáng yêu lại bất lực này, bởi vậy Mia nhìn thấy xong chỉ thiếu điều xịt máu mũi.

Huống chi Mogo còn không ngừng cường điệu, mang thai nó chỉ cần một thời gian rất ngắn, Frederick muốn giao hoan với cô cũng không thành vấn đề, cơ thể thật của nó bé hơn trẻ con loài người rất nhiều, sẽ không tạo thành bất cứ uy hϊếp gì với Mia. Hơn nữa chỉ cần có thể sinh nó ra, nó bằng lòng cung cấp tư liệu hành tinh và kho gen gia tộc Mogo cho Frederick, như vậy sau này Frederick muốn nghiên cứu thể nửa ý chí càng dễ dàng.

Mia bị sự đáng yêu của Mogo làm cho lâng lâng, cô nghĩ nếu có thể giúp Frederick nghiên cứu thì đồng ý cũng không sao, nhưng cô vẫn còn một chút lý trí, cô phải nói với Frederick trước. Nhưng Mogo vội vàng đau khổ cầu xin Mia lập tức tiếp nhận nó, bởi vì nó không có thời gian.

Mia nhất thời mềm lòng, để Mogo biến trở về hình dạng quả cầu ánh sáng ban đầu, tiến vào trong cơ thể cô, không lâu sau, cô nghe thấy giọng nói của Frederick.

Nói thật, Mia cũng nghĩ Frederick sẽ không đồng ý với thỏa thuận của cô và Mogo, nhưng cô lại nghĩ không phải chuyện nào cô cũng nên nhìn sắc mặt Frederick. Cơ thể là của cô, muốn sinh cũng là cô sinh, hơn nữa chỉ mang thai Tiểu Mogo hơn mười ngày thôi là nó sẽ lớn lên, đến nơi khác tìm đồng bọn, đây là chuyện tốt mới đúng. Tiểu Mogo nói nó đã chờ rất nhiều năm rồi, khó lắm mới tìm được một cơ thể mẹ thích hợp, nếu Frederick không đồng ý, nó còn phải chờ bao nhiêu năm nữa?

Nhưng lúc nhìn thấy phản ứng của Frederick, Mia lập tức cảm thấy mình xong đời rồi, Frederick đâu chỉ khó chịu, anh căn bản là bùng nổ. Dù sắc mặt bình thường nhưng Mia vẫn có thể nhìn thấy có rất nhiều đồ vật bay lên phía sau anh, tảng đá cực lớn, thân cây đổ gãy, thậm chí còn có một con sinh vật lạ bay lên, sau đó hoảng loạn rơi xuống, chạy đi nhanh như chớp.

Một lúc lâu sau, Frederick miễn cưỡng nhả ra mấy chữ: “Lấy nó ra.”

“Đừng!”

Mia cũng không biết mình có dũng khí từ đâu ra để thẳng thừng từ chối yêu cầu của Frederick, Frederick sửng sốt một lát, sau đó nói thêm: “Tiểu Mia, em có nghĩ đến, mang thai một thể nửa ý sẽ chí tạo thành nguy hiểm cỡ nào đối với cơ thể của em không?”