Chương 46: Trả giá (1)

Chương 46. Trả giá(1)

“Nhưng Momo nói không.” Mia vô tội trả lời, cô thân mật gọi “Momo” như vậy làm đầu Frederick to ra.

“Nó nói không em liền tin?”

Frederick hỏi rõ ràng rành mạch, Mia sợ hãi gật đầu, sau đó đột nhiên nâng mặt Frederick lên bắt đầu hôn anh mãnh liệt, vừa hôn anh vừa làm nũng: “Thật sự sẽ không sao đâu, Momo đáng thương lắm, một mình nó đợi ở đây lâu rồi, còn phải trốn tránh sự đuổi gϊếŧ, vất vả lắm, anh đừng tức giận mà!”

Lúc này Frederick nghĩ ra, e rằng Mogo đã sử dụng năng lực trao đổi ký ức tâm linh, trực tiếp truyền ký ức và cảm xúc cho Mia nên mới có thể lay động cô trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Tuy rằng siêu năng lực của Mia đã lên đến trình độ nhất định, nhưng được anh bảo vệ suốt nên tính cảnh giác với những thứ bên ngoài không cao, cũng chẳng trách cô không kháng cự được sự thỉnh cầu của Mogo.

Dù vậy, Frederick vẫn vô cùng tức giận, vì thế Mia càng hăng say hôn anh, thậm chí tay nhỏ không an phận di chuyển xuống dưới, vuốt ve ngực anh, khát vọng anh tiến thêm một bước.

Frederick bỗng nhiên giữ tay Mia lại, hỏi cô bằng ngữ khí vô cùng nghiêm túc: “Còn có chuyện gì giấu anh, em muốn anh làm em ở đây sao?”

Mia vô tội chớp mắt, ngữ khí Frederick trầm xuống: “Nó không chỉ yêu cầu cơ thể mẹ, còn cần trao đổi gen của giống đực có nhiều tϊиɧ ŧяùиɠ? Tiểu Mia muốn giúp nó đến mức này sao.”

Frederick vạch trần chuyện cô chột dạ nhất, cô bắt đầu vẽ xoắn ốc trên ngực anh: “Người ta nghĩ dù sao ngày nào chúng ta cũng, ừm, ngày nào cũng…”

“Anh không thích bị lợi dụng.”

“Frederick” quả thực Mia sắp khóc mất: “Xin anh đấy, người ta rất ít khi xin anh mà, sau này anh muốn thế nào em cũng sẽ đồng ý với anh.”

Xúc tua vô hình đột nhiên giữ tay chân Mia kéo cô lên không, bị bắt rời khỏi cái ôm của Frederick làm Mia bối rối, Frederick vươn ngón tay, nhẹ nhàng vẽ một đường từ ngực đến bụng cô, ngón tay anh xẹt qua vải, vải rách ra như bị lưỡi dao sắc bén cứa vào, làm da thịt cô trần trụi lộ ra.

Frederick cúi đầu liếʍ khe rãnh giữa ngực cô, thấp giọng thở dài: “Cái gì cũng đồng ý? Tiểu Mia, vậy chúng ta thử sinh hoạt như kỳ động dục của người Mira được không? Đúng lúc có cái sơn động.”

Mia tưởng tượng đến kỳ động dục, ngoài giao cấu ra thì cái gì cũng không làm, sắc mặt lập tức đại biến, lắp bắp nói: “Như vậy hình như quá mức kịch liệt?”

Frederick khẽ cười: “Hừ, kịch liệt? Lúc Tiểu Mia đồng ý chuyện của Mogo, không nghĩ là nó quá kịch liệt với anh sao?”

Lúc anh nói những lời này, Mia đã bị đưa vào sơn động, xúc tua vô hình luồn vào giữa hai chân cô, đùa bỡn cánh hoa non mềm mẫn cảm của cô không kiêng nể gì, Mia vừa thẹn vừa sốt ruột, muốn cong chân lại, nhưng đương nhiên động tác này là tốn công vô ích.

“Frederick… a a…”

Lúc Mia cầu xin cự tuyệt, Frederick đã trực tiếp xé rách quần áo của cô, cắn nộn nhuỵ đang run rẩy của cô, trước nay Frederick rất dịu dàng, mặc dù anh không cắn đau Mia, nhưng động tác này vẫn vô cùng kí©h thí©ɧ đối với Mia.

“Không phải nói là cái gì cũng đồng ý sao?”

Frederick cố ý kéo hai đầu nhũ của Mia ra ngoài như đang trút giận, bởi vậy bộ ngực mềm mại biến hình, đầu nhũ mẫn cảm bị kí©h thí©ɧ càng sưng to, Frederick chôn mặt trên bụng Mia, đầu lưỡi khẽ liếʍ cái rốn đáng yêu của cô, làm Mia ngứa ngáy khó nhịn, rêи ɾỉ thở gấp.

“Nhưng một tháng là hơi quá rồi.”

“Hơi quá?”

Frederick đặt Mia chỉ còn giày tất lên đống quần áo của cô, nhưng mặt anh vẫn chôn trên bụng cô, mang theo một cảm xúc khó miêu tả, thấp giọng nói: “Bây giờ trong bụng Mia có một đứa thì không quá? Nói tất cả là của anh, bây giờ bên trong lại chứa con nhà người ta.”

Frederick giữ tay chân Mia để cô chỉ có thể dạng chân nghiêng người về phía sau, bất lực tiếp nhận sự xâm chiếm của anh, mặc dù cô lo Frederick sẽ tức giận làm Mogo bị thương, nhưng cô biết rõ Frederick sẽ không làm cô bị thương, cơ thể không biết cố gắng trở nên khô nóng vì sự đùa bỡn của anh, hoa huyệt quen thừa nhận cự trùng cũng hưng phấn chảy mật nước.

“Đó, đó không phải người ta sống tạm bợ, chỉ là Momo cần giúp thôi.” Mia vừa hoảng loạn giải thích vừa đỏ mặt vì cơ thể không chí khí của mình.

Frederick vùi đầu vào giữa hai chân cô, cuồng bạo liếʍ láp gặm cắn da bụng của cô, làm da thịt trắng nõn nổi lên vết đỏ nhạt. Hai tay Mia bị trói chặt kéo cao lên đầu, tóc hơi rối, Frederick ngẩng đầu nhìn cô, một tay dịu dàng vuốt sợi tóc trên trán ra giúp cô, một tay cắm vào trong hoa huyệt đang run rẩy của cô.

“Anh cũng cần giúp.”

Chất giọng Frederick như tơ lụa, ngón tay đang ác liệt cắm rút trong mật huyệt dưới thân Mia, xúc tua vô hình càn rỡ xoa nắn ngực Mia, khıêυ khí©h da thịt toàn thân cô, nâng eo cô lên vỗ mông cô.

Chỗ nào trên da thịt tuyết trắng cũng có vết đỏ ái muội, Mia vừa thẹn vừa quẫn bách, định mở miệng cự tuyệt, nhưng tiếng rêи ɾỉ liên tục tràn ra từ miệng Mia.

Frederick cắm ngón tay thứ hai vào, không ngừng cọ xát mị thịt mẫn cảm, xúc tua vô hình cũng đâm vào trong cúc huyệt của Mia, xúc tua và ngón tay của Frederick không ngừng đùa bỡn cúc huyệt và màng thịt trong hoa huyệt.

“Ách… a a… Frederick… như vậy rất kỳ quái… a a a…”

Hoa huyệt trào ra một lượng mật dịch như muốn dập tắt ngọn lửa bốc cháy lên vì bị đùa bỡn, nhưng đồng thời, xúc tua vô hình cũng leo lên ngực và chân Mia theo hình xoắn ốc, dâʍ ɭσạи ngực Mia, hai chân cô cũng hoàn toàn bị kìm chặt, làm cô không hề có sức chống cự, chỉ có thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt tập trung ở mọi nơi.

Kɧoáı ©ảʍ sắc bén như mũi dao, Mia cảm thấy màng thịt giữa hai huyệt bị sẽ bị đâm thủng, nhưng xúc tua lại kéo thẳng chân cô làm cô run rẩy không ngừng trào ra mật nước, ngón chân nhỏ nhắn cuộn lại, muốn kháng cự nhưng lại tốn công vô ích, chỉ có thể co rút liên tục cảm nhận sự sa đọa của cơ thể.

“Frederick… không được… a a a… sẽ hỏng mất… sẽ hỏng mất… a a a…”

Lúc Frederick cúi xuống cắn hoa hạch sưng to trên hoa huyệt của Mia, mị huyệt lập tức phun ra một lượng nước, gần như những chất lỏng này đều vào miệng Frederick, phần còn lại chảy xuống theo khoé môi hình cung của anh, mang theo sự quyến rũ khiến người ta khó có thể dời mắt trong sơn động phản quang.

Frederick liếʍ môi chưa đã ghiền, sau đó nhẹ nhàng nói: “Cơ thể của Tiểu Mia là của anh, linh hồn là của anh, mật nước là của anh, tử ©υиɠ cũng là của anh, nói cái gì cũng đồng ý với anh, kết quả lại lừa anh. Có sức giúp Mogo, vì sao không nghĩ nên giúp anh thế nào?”

Tuy ngữ khí của Frederick rất bình tĩnh nhưng lại làm toàn thân Mia nóng cháy, trong giọng anh có ý làm nũng mà rất khó nghe thấy từ miệng Frederick. Toàn thân Mia đỏ ửng, hai tay Frederick đỡ vòng eo thon của cô, dựng thẳng cự trùng giương nanh múa vuốt, cọ xát trước hoa huyệt ướt đẫm của cô.

Cơ thể đã quen được yêu thương không tự chủ mà bắt đầu đong đưa khát vọng sự xâm phạm của cự trùng, Mia vừa thẹn vừa nóng vội cắn môi dưới dời tầm mắt đi. Cô không thể phủ nhận khát vọng trong lòng, nhưng lại sợ Frederick không vui vào quá sâu sẽ ảnh hưởng đến Mogo trong tử ©υиɠ, càng thẹn thùng vì Mogo sẽ biết bọn họ đang giao cấu kịch liệt.

Mặc dù Mogo nói sau khi vào cơ thể cô, nó sẽ ngủ say cho đến lúc được sinh ra, nhưng những lời Frederick vừa nói làm Mia có cảm nhận khác với Mogo trong bụng.

Rõ ràng đang mang thai, nhưng cô lại dạng chân khát vọng sự xâm phạm của Frederick, nếu ý thức của Mogo vẫn còn, nó sẽ biết hết những chuyện xấu hổ của cô, suy nghĩ này làm cô càng mẫn cảm hơn, khiến cô không thể nhìn thẳng vào cự trùng thô to dưới thân Frederick.

Mặc dù đã nhắm mắt lại nhưng cô vẫn có thể phác hoạ ra hình dáng dữ tợn của cự trùng, thân trùng thô cứng nóng cháy, đường vân sâu và gai thịt đàn hồi mang đến sự sung hướng vô hạn cho cô ngày ngày đêm đêm. Hoa huyệt không ngừng co rút lại vì sự kí©h thí©ɧ vừa nãy, cô sợ cự trùng xâm phạm quá sâu, nhưng lại khát vọng anh hung hăng vào sâu như ngày thường.

Nhưng Frederick lại không tiến vào trong cô luôn, đỉnh cự trùng đè trên hạ thân cô, cọ xát tầng tầng mị thịt, tra tấn Mia cực kỳ ác liệt, mỗi khi cô lắc eo muốn hùa theo, Frederick sẽ hơi lui về phía sau, đánh lên hoa hạch và u cốc của Mia bằng thịt hành nóng cháy.

Đồng thời, xúc tua trong cúc huyệt bắt đầu kịch liệt ra vào, xúc tua vẫn chưa căng cúc huyệt ra hết cỡ, nhưng lại không ngừng kí©h thí©ɧ cúc huyệt khép mở, cũng ra sức kí©h thí©ɧ hoa huyệt cách một màng thịt ở giữa, mang đến cho Mia kɧoáı ©ảʍ khác thường.

“Frederick…”

Mia phát ra tiếng rêи ɾỉ, lực đánh của cự trùng không mạnh, nhưng đủ để kí©h thí©ɧ từng dây thần kinh mẫn cảm của cô, gai thịt đẩy hoa ra nhẹ nhàng gảy thịt non, kéo ra mật nước trong suốt, hoa huyệt dưới thân cô đỏ tươi vì khıêυ khí©h, màu đẹp như sắp chảy máu.