Chương 41: Mùi hương (2)

Chương 41. Mùi hương(2)

Mia biết rất rõ, nếu mở miệng thì cô sẽ trở nên càng dâʍ đãиɠ sa đọa như ý Frederick, nhưng cô đã phát điên vì Frederick, sao có thể chống lại sự mê hoặc của Frederick chứ?

Mia lắc đầu muốn giãy giụa, Frederick cũng không gấp, anh ôm Mia đến một tảng đá lớn. Anh ngửa người nằm xuống, đặt Mia nằm trên người mình, vòng chặt lấy eo mảnh khảnh của cô để cô dính sát vào anh, hoàn toàn không thể tránh khỏi hơi thở của anh.

Xúc tua vô hình cũng bắt đầu xâm phạm cô, hoạt động trên làn da mẫn cảm của cô, cuốn lấy đầu nhũ của cô, làm bộ ngực mềm mại co dãn không ngừng nảy lên, cự trùng thô nóng liên tục cọ xát ép cánh hoa kẹp chặt nó, tiểu huyệt cũng bắt đầu mυ"ŧ, hận không thể hấp dẫn cự trùng vào.

Cơ thể hư không làm Mia sắp sụp đổ, hai mắt thất thần, cô nhìn đỉnh hang động, vách đá trong suốt phản chiếu lại bóng dáng giao nhau của hai người, Frederick dịu dàng thì thầm bên tai cô: “Nhịn chút cũng được, lát nữa Tiểu Mia bị xỏ xuyên qua sẽ thoải mái mà liên tục bắn.”

“Sẽ không… a a… a a…”

Tiếng kêu yêu kiều quanh quẩn trong hang, Frederick đột nhiên thẳng tiến vào trong cúc huyệt của cô, trực tiếp thọc sâu vào trong, nhét đầy tràng đạo của cô, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt xông thẳng lên đầu cô làm mắt cô tối sầm, cơ thể phun ra một lượng mật nước, Frederick bắt đầu cắm rút sau lưng cô.

“Tiểu Mia rất ngoan, sáng nào cũng tắm rửa sạch sẽ để anh yêu thương em đến nơi sâu nhất.”

“Đừng nói… đừng nói mà Frederick…”

Mia bị sâu thịt của Frederick bức lên cao trào, cô càng xấu hổ vì lời anh nói. Từ khi Frederick thường dùng côn ŧᏂịŧ giả đùa bỡn cúc huyệt của cô, để tránh cho Frederick cảm thấy cô không sạch sẽ nên ngày nào Mia cũng rửa sạch bản thân để tiếp nhận sự xâm phạm sâu hơn của côn ŧᏂịŧ.

“Đừng nói cái gì? Trước kia cúc huyệt của Tiểu Mia muốn ăn anh vào chỉ bằng một hơi còn khó, còn bây giờ…” Frederick cố ý rút cự trùng ra, sau đó lại thẳng tiến lần thứ hai, căng cúc huyệt chặt nếp gấp của Mia ra để nó trở thành sào huyệt mà cự trùng chiếm cứ.

“Bây giờ nuốt anh vào rất dễ dàng, chẳng thẹn thùng chút nào.”

“A ha… không phải… không phải… a a a… a a a…”

Kɧoáı ©ảʍ khi cúc huyệt bị thọc vào rút ra và hoa huyệt bị thọc vào rút ra là hoàn toàn khác nhau, hoa huyệt sẽ chảy mật nước, nhưng cúc huyệt thì không, ngoài ra, mị thịt mẫn cảm của hoa huyệt và của nhục bích thường tồn tại vì kɧoáı ©ảʍ, rất dễ bị khơi mào du͙© vọиɠ.

Còn cúc huyệt là lối vào vô cùng chặt khít mẫn cảm, mỗi lần bị căng ra đều là một sự kí©h thí©ɧ, còn nhục bích vốn dĩ không phải dùng để hứng lấy kɧoáı ©ảʍ thì lại thường phải trải qua sự dạy dỗ liên tiếp mới có thể tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ bị xâm phạm tràn đầy.

Frederick thích hoa huyệt ướŧ áŧ chặt khít của Mia, cũng thích cúc huyệt mẫn cảm co chặt của Mia, bởi vậy anh không ngừng dạy dỗ cơ thể cô, làm cô trở nên mẫn cảm, không quên được tư vị đó, thừa nhận càng nhiều du͙© vọиɠ buông thả của anh.

Frederick biết rõ, dưới sự dạy dỗ của anh, hai huyệt của Mia đã hoàn toàn bị khai phá, lúc nào cũng chuẩn bị tốt để thừa nhận du͙© vọиɠ của anh. Còn Mia, tuy rằng miệng nói không phải, nhưng cô cũng biết, cơ thể của cô đã không thể cự tuyệt Frederick nữa.

Chỉ cần anh muốn cô, cô sẽ khát vọng bị anh xuyên qua, bị anh lấp đầy, bất kể anh muốn dùng cách gì xâm phạm cô, cô sẽ không thể chống cự.

Còn bây giờ, hoa huyệt của cô vô cùng hư không, cúc huyệt lại bị nhét đầy, cự trùng dính mật nước di chuyển trong cúc huyệt mà không hề bị cản trở, điên cuồng cắm rút, thậm chí Frederick sẽ xấu xa phóng ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong lối đi, đồng thời ép cơ thể cô run rẩy sung sướиɠ vì mị dược.

“Ha a… ha a a… Frederick… em… a a…”

Tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của Mia vang lên trong hang động, quanh quẩn bên tai cô, hai mắt trong veo dần mê mang vì tìиɧ ɖu͙©, Frederick đứng bên vách tường đã lẳng lặng đi đến, cong lưng dịu dàng nhìn cô: “Muốn không?”

“Muốn, cầu xin anh…”

“Muốn bị anh luân gian, làm người em dính đầy mùi của anh không?”

Khóe miệng Frederick hơi cong lên, Mia đã thất thần không thể chống cự lại thần chú mê hoặc của anh nữa, miệng chảy nước bọt, vô lực nói: “Muốn, muốn bị Frederick luân gian…”

Frederick hài lòng nâng cằm Mia, nhẹ nhàng hôn cô, nhưng lại không thoả mãn cô mà tiếp tục hỏi: “Ừm, sau đó thì sao?”

“Muốn dính đầy mùi của Frederick…”

Trong khoảnh khắc này Mia đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, Frederick muốn cô nói những lời này, rốt cuộc là hy vọng cô càng sa đọa, hay là thật sự để ý chuyện người cô có mùi của sinh vật khác, có phải tính chiếm hữu của Frederick với cô đã vượt quá tưởng tượng của cô rồi hay không?

Nhưng căn bản cô không thể nghĩ sâu hơn vào vấn đề này, bởi vì Frederick lôi cự trùng dữ tợn dưới thân anh ra, duỗi tay đè bắp đùi trắng nõn của cô lại, dịu dàng nói: “Như em mong muốn.”

Lời còn chưa dứt, Frederick đã dựng thẳng thắt lưng cường tráng, đâm vào hoa huyệt của Mia, lúc này anh sau lưng vẫn chưa rút cự trùng trong cúc huyệt Mia ra, bởi vậy hai huyệt dưới thân cô bị hai cự trùng thô to căng ra cực đại, làm Mia cầm lòng không đậu ngâm nga thành tiếng.

“A… đừng… đừng cùng một… lúc sẽ hỏng mất… a…”

Nghe Mia kêu lên, Frederick thẳng tiến từng tấc cự trùng, đồng thời anh tà ác nói: “Không phải bởi vì Tiểu Mia hỏng nên anh mới nên lấp đầy sao?”

Lúc này bụng Mia đã hoàn toàn bị Frederick chiếm lĩnh, hai cự trùng cắm rút trong hai huyệt dưới thân cô, cọ xát nhau cách một màng thịt mỏng, mỗi một tấc mị thịt trong hai huyệt, mỗi một nếp gấp đều bị cự trùng căng ra, cũng bị gai thịt trên thân côn ŧᏂịŧ ra sức ma sát, khiến Mia không ngừng run rẩy.

Cô cảm thấy cơ thể mình vừa nóng vừa trướng, dường như lúc nào cũng sẽ nổ tung, hai huyệt co rút khép mở mãnh liệt như muốn đẩy cự trùng ra, nhưng thực tế lại càng nuốt cự trùng sâu vào.

Theo sự xâm phạm của cự trùng, cao trào nông sâu đan xen nhau chiếm lĩnh tất cả cơ quan cảm giác của Mia, ngay cả một chút lý trí còn sót lại của cô mà Frederick cũng không buông tha, anh nắm tay nhỏ đỏ ửng của cô, để cô vuốt ve hình dạng cự trùng nổi lên trên bụng, hỏi như đang mê hoặc: “Cắm sâu như vậy rất thoải mái đúng không Tiểu Mia, nhục huyệt tham lam này, chỉ dùng hai căn thôi có đủ không?”

“Hai căn đủ rồi đủ rồi… a a a… Frederick anh xấu xa chết mất… a a a…”

Lúc Mia kinh hoảng muốn ngăn cản anh tạo ra sâu thịt tà ác thứ ba thì Frederick lại mỉm cười đâm cự trùng mở cửa tử ©υиɠ của cô, hoàn toàn chiếm lĩnh hoa huyệt co rút của cô.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm hai mắt Mia trợn trắng, suýt thì ngất xỉu, nhưng nếu có thể ngất thì tốt quá, cô không thể ngất, chỉ có thể bất lực thừa nhận sự sung sướиɠ tối cao làm người ta thẹn thùng đến cực điểm.

“Đồng thời bị hai căn lấp đầy, rất thỏa mãn đúng không?”

“A a… a a a…”

Ngữ khí Frederick cực kỳ dịu dàng, nhưng động tác dưới thân lại vô cùng cuồng liệt, hai cự trùng cùng tiến cùng lùi, chốc thì rời khỏi làm hạ thân Mia rất hư không, chốc thì lại điên cuồng cắm sâu vào trong cô, làm cô đồng thời cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khác nhau từ nhiều mặt.

Lúc này Mia hoàn toàn không thể thở nổi, chỉ có thể bất lực mở cái miệng nhỏ thở dốc rêи ɾỉ, nước bọt chảy ra từ khoé miệng, ngón chân cuộn lại cảm nhận sự chiếm hữu hoàn toàn của Frederick.

Anh sau lưng nắm lấy nhũ hoa của cô mà xoa nắn, anh phía trước cầm tay nhỏ của Mia đặt lên nơi giao hợp của hai người để cô trêu đùa hoa hạch của mình, trực tiếp lên cao trào.

Mia muốn kháng cự động tác thủ da^ʍ, nhưng lúc ngón tay cô bị ấn lên hoa hạch sưng to dính đầy mật nước, hoa hạch lại hút lấy cô như có lực từ, làm cô không tự chủ được mà kẹp lấy hoa hạch bắt đầu xoa nắn ấn, ép dịch da^ʍ sâu trong cơ thể chảy ra.

“A ha… a a… không… không…”

Mia vô thần nhìn Frederick trước mắt, hai mắt phiếm ánh nước, đó không phải là bi thương, mà là sung sướиɠ vì sa đọa, nơi giao hợp của hai người là dung nham, đủ để hoà tan tất cả, hạ thân cô đã không còn là của bản thân nữa, chỉ có thể cảm nhận sự tồn tại mãnh liệt của Frederick.

Anh bắn ra từng chút trong cúc huyệt của cô rất nhiều lần, làm xương sống của cô dần tan chảy, chỉ để lại sự sung sướиɠ run rẩy cho cô; anh trong hoa huyệt đâm thọc quá sâu, gần như muốn cắm đến ngực cô, khiến cô không thể tự kiềm chế.

Ngay cả đôi tay cô cũng phản bội cô, phục tùng sự mê hoặc của Frederick, khiến cô không hề liêm sỉ không ngừng thủ da^ʍ trước mặt Frederick, Frederick hoàn toàn chiếm cứ cơ thể của cô, trái tim của cô, nếu anh rời khỏi cô, cô sẽ còn lại gì?

Đó là một loại sung sướиɠ tuyệt vọng, loại sung sướиɠ làm người ta chìm đắm, Mia hoàn toàn mất đi sức giãy giụa, lúc Frederick đồng thời bắn mị dược vào hai huyệt của cô, cô hoàn toàn buông bỏ sự thẹn thùng, cao giọng rêи ɾỉ trong hang động.

“Frederick… Frederick… a a a… thật thoải mái… em yêu anh… em yêu anh… a a a…”

Lời yêu của Mia vang vọng trong hang động, Frederick mỉm cười bế cô lên, dịu dàng liên tục hôn lên gương mặt nhỏ đỏ ửng của cô, tuy rằng Frederick sau lưng đã biến mất, nhưng mị dược vẫn không ngừng chảy ra từ hai huyệt của Mia, biểu thị cuộc giao cấu kịch liệt vừa nãy không phải là ảo ảnh.

“Nếu Tiểu Mia thật sự yêu anh như thế, vậy em chủ động làm cơ thể dính mùi anh được không?”

Frederick yêu thương nói, nhưng những lời này lập tức làm cơ thể Mia bị thiêu đốt lần thứ hai, vừa nãy bọn họ mới hoan ái kịch liệt xong, Frederick nói những lời này rốt cuộc là muốn cô làm gì?

Nhìn ra sự quẫn bách và hoang mang của Mia, Frederick không nhanh không chậm đáp: “Nếu trên người Tiểu Mia dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, thì sẽ hoàn toàn dính mùi của anh.”

Nghe thấy yêu cầu quá đáng như vậy, Mia ra sức đánh bả vai Frederick từ chối, nhưng đôi mắt tím lại nghiêm túc nhìn cô, một ý đùa cũng chẳng có, Mia bị anh nhìn chằm chằm không chịu nổi đành quay mặt qua chỗ khác, tai đỏ ửng, không lâu sau cuối cùng cô gật đầu đồng ý.

Chuyện tiếp theo làm Mia cảm thấy thật sự khủng khϊếp, rõ ràng hai huyệt dưới thân cô chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Frederick, nhưng dưới sự dụ dỗ của anh, cô chỉ có thể mở miệng liếʍ mυ"ŧ cự trùng của anh, miệng cô hứng lấy mị dược của anh, sau đó đổ đυ.c dịch xuống người mình.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy xuống theo rãnh ngực, bị lòng bàn tay cô hứng lấy bôi lên đầu nhũ, tuy rằng trong cơ thể đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh nhưng trên đùi và giữa cánh hoa chỉ dính một ít, cho nên cô chỉ có thể dạng chân ra trước mặt anh, bôi đầy mị dược lên cánh hoa và từng tấc bên trong đùi mình.

Cô nuốt rất nhiều mị dược, ngay cả ngực cô cũng nóng, càng dính nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, người cô càng tê dại, bởi vì một lượng thể dịch đã nhuộm dần nên cuối cùng cô cũng biết mùi của Frederick là gì.

Mùi trên người Frederick rất nhẹ, căn bản bình thường sẽ không ngửi thấy, mặc dù sau khi hoan ái kịch liệt nhất Mia cũng chỉ có thể ngửi được một mùi mơ hồ trên người Frederick, nhưng thường tản ra rồi lại biến mất, giống như ảo giác.

Mà nay Mia mới biết được, quả thực mùi thật sự của Frederick rất khó để miêu tả bằng ngôn ngữ. Có khi cảm giác như giọt sương sớm trên cỏ, có khi lại là xạ hương, đó là một mùi rất mê hoặc, lúc có lúc không như ẩn như hiện, trực tiếp vào não người ta, đủ để khiến người phát điên.

Trong mùi hương khiến người ta mê loạn này, Mia run rẩy không thể bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên toàn thân nữa, nhưng Frederick lại nói với Mia, phía sau cô vẫn còn một bộ phận chưa bôi, vì vậy Mia chỉ có thể run rẩy quỳ bò để Frederick bắn tinh trên lưng cô, hoàn thành nhiệm vụ gian nan này.

Phần lưng của Mia vô cùng mẫn cảm, một chút khıêυ khí©h cũng sẽ làm cô không thể áp chế, càng không nói đến cự trùng thô cứng phấn chấn của Frederick đang cọ xát trên tấm lưng non mịn của cô.

Còn Frederick, đương nhiên anh sẽ không trực tiếp bắn lên lưng Mia là xong việc, anh xấu xa dùng phần đầu cự trùng vẽ vòng tròn trên lưng Mia, thỉnh thoảng cự trùng nhẹ nhàng đập lên xương sống của Mia, làm Mia không ngừng run rẩy, gần như muốn hét lên.

Cuối cùng lúc cô không nhịn được nữa, mở miệng định ngăn cản hành động ác liệt của Frederick, cự trùng lại đột nhiên nảy lên đập xuống, tạo thành một ấn đỏ nhạt trên da lưng trắng nõn của Mia, làm cô sợ hãi kêu lên.

“A… Frederick… anh… anh thật quá đáng… a…”

Lúc Mia quay đầu kháng nghị, Frederick đột nhiên gia tăng tốc độ cọ xát, cự trùng phun ra một lượng mị dược, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng cháy làm lưng Mia nóng lên, xúc cảm khác thường này khiến đầu Mia trống rỗng, rốt cuộc cơ thể mềm mại không chống đỡ được nữa, nằm sụp xuống tảng đá lớn.

Nhất thời, tiếng thở dốc của Mia vang vọng trong hang động, mùi giao cấu dâʍ ɖu͙© của hai người quanh quẩn trong không gian, thật lâu không tiêu tan. Frederick ngồi bên cạnh Mia, mơn trớn da thịt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Khó nhịn sự khıêυ khí©h của Frederick, Mia dứt khoát nhắm mắt lại không thèm để ý nữa, cô biết nếu mình kháng nghị hành động của anh, Frederick nhất định sẽ nghĩ chiêu mới làm cô sụp đổ.

Quả nhiên, Frederick vô cùng hài lòng với sự thuận theo của Frederick, một lát sau anh bế Mia lên đi vào sâu trong hang động, không tiếp tục bắt nạt cô nữa.