“Buông… Buông tay…” Cho đến khi hương rượu xông thẳng vào mặt thì Hải Hà mới nhận ra mình bị ép trên chiếc giường cỡ lớn. Chăn nệm trên giường, ngay cả cái gối mà suối tóc của cô đang ôm lấy cũng ám m …
“Buông… Buông tay…”
Cho đến khi hương rượu xông thẳng vào mặt thì Hải Hà mới nhận ra mình bị ép trên chiếc giường cỡ lớn. Chăn nệm trên giường, ngay cả cái gối mà suối tóc của cô đang ôm lấy cũng ám mùi của anh. Đó là cái mùi hoa quế vào đầu tháng Mười, mà mỗi lần ngửi thấy đều khiến cô ao ước và chua xót.
Một cơn mưa hôn tới tấp đổ xuống, trên trán, hai bên má, tai, cần cổ và xương quai xanh. Hải Hà cảm giác như mình đang bị nghiền nát ra trong sự âu yếm của anh. Mùi rượu đầy khoang miệng, khoang mũi cô, khiến cho cô không biết đâu là thật đâu là mơ nữa.
“Đau.” Khi Phùng Minh Thành cắn vào một bên tai Hải Hà, cô mới tỉnh khỏi giấc mộng, vội vã vùng dậy.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Lời Hứa Của Anh của cùng tác giả.