Chap 4

Hàm phu nhân bước đi trên dãy hành lang dài, theo phía sau là tiểu hắc lang toàn thân đen tuyền, trên tường cứ một trượng lại treo một ngọn đèn, thảm hoa văn dưới chân cứ năm thước lại lặp một lần thêu chữ Hàm, nét chữ cùng con sói ngoài cổng giống nhau như đúc. Nàng dừng bước trước cửa căn phòng ở cuối cùng, tiểu hắc lang cũng dừng lại ngồi xuống ngay bên cạnh trên nàng, ngoan ngoãn chờ đợi.

Cánh cửa thơm mùi gỗ Ngạn Kỳ quý hiếm, hoa văn cùng tòa lâu đài không khác nhau là mấy, nhưng nhìn kĩ liền phát hiện đã được giản lược đi rất nhiều. Chính giữa cửa là một hình ảnh ba chiều ảo biểu tượng Hàm gia. Liễu Khiết chạm nhẹ đầu ngón tay lên, ngay lập tức hình ảnh biến đổi thành một bảng chức năng lớn, nàng ấn nhẹ lên một chức năng trên đó, chức năng vừa được khỏi động, nàng liền nhẹ giọng nói: "Cha, Hàm Trạch đã đến rồi". Giọng nói vừa được thu hết, bảng chức năng liền biến mất, lại quay về là hình ảnh ba chiều chuyển động.

Một giọng nói trầm ấm vang lên từ bên trong: "Con mau vào đi". Cửa gỗ từ động mở nhường đường cho nàng bước vào, nàng cúi xuống ôm Hàm Trạch vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu cô: "Đi chúng ta vào gặp gia gia con", cô gật đầu, nhẹ phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng tỏ ý đã hiểu. Bên trong phòng tộc trưởng ngài đã đợi sẵn, một thân ảnh cao lớn khoác áo bào gấm dài đính lông thú, mặc hoàng phục trang trọng đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Nàng bước đến bên, ngài liền nở nụ cười tươi rói nhìn hai mẹ con. Nàng nhìn tộc trưởng cười tươi như vậy cũng mỉm cười theo: "Cha, đã đến giờ rồi, chúng ta cùng xuống thôi".

Tộc trưởng gật đầu: "Ân, hôm nay là ngày trọng đại của A Trạch chúng ta....". Nàng trao Hàm Trạch cho ngài. So ra sói dù tuổi còn nhỏ nhưng vẫn là lớn đến gần gấp đôi Hàm Ngọc tỷ ba năm trước thời điểm này, cô liền ngoan ngoãn nằm yên, là để gia gia cô không quá nặng khi phải ôm cô trên tay như vậy. Tộc trưởng lại thấy hành động Hàm Trạch nhẹ nhàng đi rất nhiều, liền hiểu ra ý tứ của cô, ngài cười lớn, quay sang Liễu Khiết: "Con xem, A Trạch còn nhỏ như vậy mà thật hiểu chuyện".

Nàng mỉm cười gật nhẹ: "Đều là nhờ công của cha cùng A Phong chàng ấy dạy dỗ". Nở nụ cười ôn nhu, ông vỗ nhẹ vai nàng: "Nên là công sức hai đứa con mới đúng....được rồi chúng ta mau đi thôi". Nói rồi người cùng Hàm phu nhân bế Hàm Trạch ra khỏi phòng, bước nhanh trên dãy hành lang dài hướng đến đại sảnh, ánh sáng của những ngọn đèn chiếu lên khuôn mặt tươi cười của hai người họ, lên biểu tượng trên thảm gấm, chỉ vàng lấp lánh, cảm tưởng như lúc này mỗi ánh đèn đều giống như những vì sao, lung linh tỏa sáng vô tận.

Sảnh lớn chính điện ồn ào đông đúc, tiếng cười nói vui vui vẻ vẻ, khách khứa đông đúc đều là những người có địa vị quyền lực tiền tài. Phía gần cửa, Hàm Phong thiếu gia đang tiếp đãi một vị khách quan trọng, hai người hợp ý trò chuyện, mỗi người trên tay đều cầm một ly rượu vang cao cấp, Hàm Ngọc tỷ ngoan ngoãn đáng yêu đứng bên, cạnh tay cầm ly nước ép lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người, thỉnh thoảng lại liếc mắt qua phía cầu thang dẫn lên lầu. Đến lần thứ ba nhìn qua, tỷ liền bắt gặp bóng dáng gia gia và mẹ đi dọc hành lang hướng đến phía cầu thang xuống sảnh, tiểu muội Hàm Trạch nằm yên trên tay tộc trưởng. Tỷ quay lại kéo nhẹ vạt áo cha, lại liếc mắt qua bên ba người kia, ông hiểu ý liền lịch sự nói vài câu rồi cùng Hàm Ngọc đi đến.

Cung điện chính của Huyết Ngân Đài theo kết cấu nằm ngay ở giữa cả tòa thành, hội tụ tinh hoa bốn phương tám hướng, thế đất rồng cuộn hổ ngồi, dồi dào sinh khí. Mái vòm kính hoa trong suốt, từ trên nhìn xuống chỉ thấy một bức tranh dát đá quý cùng bạch ngân về Lang Quốc, chính giữa là biểu tượng Hàm gia lúc nào cũng phát ra ánh sáng vàng kim.

Người từ bên trong nhìn lên sẽ thấy toàn bộ bầu trời, qua hệ thống điểu khiển có thể dự báo thời tiết, cả những thiên tai sắp xảy đến, cũng có thể thay đổi khung cảnh tùy người điều khiển. Cửa vào Chính Điện bao bọc bởi một lớp kết giới trong suốt, nhìn tuy có vẻ vô dụng nhưng kết giới sử dụng tia Z, chỉ cần có dị vật nguy hiểm đi qua, dù chỉ là một vật nhỏ bằng đầu ngón tay cũng có thể cả nhận được, ngay lập tức sẽ phát ra điện lưu cực mạnh áp chế đối phương.

Cầu thang đại sảnh rộng đến mấy thước, trải thảm đỏ gấm thêu hoa văn thanh nhã, lan can hai bên kiểu dáng kiến trúc xa hoa, cột trụ được chạm trổ những hình dáng loài sói hòa hợp cùng thiên nhiên.

Tộc trưởng vừa đi đến đầu cầu thang, mọi tiếng trò chuyện râm ran đều biến mất, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng trang nghiêm. Phía sau ngài, Hàm phu nhân thiếu gia tỏa sáng trong bộ váy xẻ tà xanh lam, trên ngực cùng eo đính những bông hoa cùng kim cương lấp lánh, tôn lên dáng người cân đối quyến rũ cùa nàng. Trên tay tộc trưởng bế tiểu hắc lang Hàm Trạch, ngài nở nụ cười hiền từ ấm áp nhìn một lượt mọi người có mặt trong sảnh.

Đoạn tộc trưởng đặt Hàm Trạch xuống đất, cô liền đứng thẳng lưng, tư thế trang trọng. Tộc trưởng cầm lên ly sâm banh, giọng nói trầm ấm hiền từ của ngài vang vọng khắp đại sảnh: "Đa tạ các vị đã dành thời gian tham dự ngày trọng đại của Nhị tiểu tiểu thư Hàm gia chúng ta. Ta mạn phép kính các vị một ly, cùng cầu chúc cho cháu gái ta một tương lai tốt đẹp."

Ngài nâng cao ly rượu sâm banh trên tay, mỉm cười uống cạn. Mọi người đều đồng loạt hô lớn những lời chúc mừng tiểu lang. "Trước khi bắt đầu buổi tiệc, ta muốn thông báo một việc quan trọng." Các vị khách đều đồng loạt hướng lên phía tộc trưởng. "Mọi người đều biết, ta nay đã nhiều tuổi, đầu óc không còn đủ minh mẫn, mà Hàm Trạch tuổi vẫn còn quá nhỏ, chưa thể tiếp nhận sứ mệnh.

Vậy nên ta truyền lại chức vị tộc trưởng này cho con trai ta - Hàm Phong, đợi đến khi Hàm Trạch có đủ khả năng liền sẽ giao lại Lang Quốc và Hàm gia cho A Trạch. Mọi người ở đây làm chứng cho lời nói của ta, có ý kiến gì không?"

Những ai có mặt lúc này đang một bộ dáng vui vẻ đột nhiên nhận được tin lớn như vậy đều vô cùng bất ngờ. Đặc biệt là Hàm Phong, từ trước đến nay ông chưa từng nghĩ đến việc làm tộc trưởng. Đối với vị trí này mà nói, ông không có tham vọng chiếm đoạt, cũng không muốn ngồi lên. Bản thân ông chỉ mong có thể là một thiếu gia tiếp tục sự nghiệp nghiên cứu mà ông dành cả đời để theo đuổi.

Bỗng một vị khách lớn tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng: "Chúng tôi không có ý kiến, Lang Quốc đều nghe theo sự sắp xếp của tộc trưởng." Đồng loạt mọi người đều cùng lặp lời lời vị khách kia như một khẩu hiệu. Hàm Ngọc tỷ đứng bên cạnh không thấy cha phản ứng, vẫn giữ biểu tình sửng sốt. Tỷ liền trực tiếp kéo ông đên trước mặt tộc trưởng. Đến lúc này, Hàm Phong mới phản ứng lại: "Cha, chức vị này con sao có thể nhận, cha cũng biết suy nghĩ của con rồi mà?" Tộc trưởng mỉm cười, ánh mắt hiền dịu nhìn ông, nhưng trong đáy mắt ấy lại ẩn chứa sự u tối, ưu phiền lại bất lực.

Hàm Phong nghi hoặc nhìn người cha của mình, cuối cùng ông chỉ biết thở dài, nhẹ đến mức chỉ ông và tộc trưởng nghe được.

Trước ánh mắt thâm trầm kia của vua cha cùng áp lực của mọi người bên dưới.Ông chỉ có thể chấp nhận chức vị này, đoạn ông dõng dạc nói: "Hân hạnh khi được phục vụ vì Lang Quốc".

Lập tức tiếng hò reo vang lớn khắp cả điện, nhưng không một ai để ý đến khuôn mặt Hàm Phong dần trở nên u ám, lại không giống như không cam lòng, mà như thể ông đang lo lắng vì dự cảm không lành trong tương lai sắp tới.

Tộc trưởng bước đến, nhẹ nhàng vỗ vai Hàm Phong, ông hiểu ý, khuôn mặt tươi sáng trở lại. Ngài quay đầu nhìn Liễu Khiết, nàng liền đi đến đưa ra một quả cầu nhỏ bằng bạch kim, bên trên có một lỗ nhỏ xung quanh viền hoa văn, một mặt quả cầu khắc biểu tượng Hàm gia, mặt kia chính là ấn ký của Lang Tộc tồn tại mấy trăm năm.

Tộc trưởng rút ra một con dao, lưỡi dao sắc bén cắt qua đầu ngón tay, từng giọt máu nhỏ vào bên trong quả cầu. Quả cầu phát sáng rồi hóa thành một hình ảnh ba chiều một con sói xám hùng dũng - đó là nguyên thân vị tộc trưởng đầu tiên của Lang Quốc.

Tinh Lang Huyết Quân Cầu này, là vật quan trọng được truyền qua các đời tộc trưởng, cất giữ bản sao của tộc trưởng đầu tiên đã được khoa học mã hóa. Muốn xác lập một người mới trở thành tộc trưởng đời kế tiếp, nhất định phải do tộc trưởng đời trước tình nguyện nhỏ huyết, nếu bị ép buộc hoàn toàn không có tác dụng.

Sau khi đã kích hoạt, người được xác lập sẽ nhỏ huyết lên chuỗi mã hóa kia, đến khi đó nếu người được xác lập thực sự xứng đáng kế vị, bản sao sẽ biến thành hình dáng con người, trực tiếp kí kết cùng đối phương, nhập vào hệ thống toàn Lang Quốc thân phận tân tộc trưởng.

Hàm Phong nhìn ảo ảnh con sói kia. Hình ảnh ảo kia cất giọng trầm đυ.c: "Xin mời người được chọn nhỏ huyết....". Hàm Phong nhận lấy con dao, cắt ngón tay, nhỏ ba giọt máu lên chuỗi mã hóa.

Ảo ảnh nhận huyết, hóa thành hình dáng con người. Hình ảnh vị tộc trưởng khí thế uy nghiêm tiến đến, Hàm Phong lập tức quỳ xuống, vị tộc trưởng đặt tay lên đầu ông: "Đại thiếu gia Hàm gia, Hàm Phong là tân tộc trưởng của Lang Tộc, ngươi có nguyện ý cả đời cống hiến vì Lang Quốc, hi sinh vì Lang Quốc, gây dựng Lang Quốc ngày càng giàu mạnh?"

Ông dứt khoát trả lời: "Ta nguyện ý". Nhận được câu trả lời, hình ảnh biến mất, trở lại là quả cầu khắc ấn ký vô tri vô giác nằm trên tay Liễu Khiết phu nhân.

End chap 4 ~ Continue