Chương 50: Một đám đần

Chuyện Cố Phong Hoa lại gặp phải đối thủ bỏ quyền nhanh chóng lan truyền trong học viện.

Rất nhiều người hâm mộ vận khí của nàng, cũng không ít người đố kỵ đãi ngộ của nàng, họ cho rằng người bỏ quyền đều là vì luyến mộ Cố Phong Hoa.

Về thực lực của Cố Phong Hoa cũng chia thành hai luồng ý kiến.

Một số người cho rằng Cố Phong Hoa là Ngự Thú Sư có một gốc Yêu thực không hề yếu, vậy thực lực chắc phải tầm Đấu Thánh thất phẩm. Nếu khai thác được điểm yếu của Yêu thực thì sẽ không khó để đánh bại nàng.

Cũng có một số người cho rằng Cố Phong Hoa là yếu gà không cách nào tu luyện, Yêu thực kia căn bản chính là do ca ca của nàng lưu lại cho nàng. Bởi vì thời điểm Cố Phong Hoa triệu hoán Yêu thực, không ai cảm nhận được bất kỳ thánh lực nào. Yêu thực chắc chắn không phải cam tâm tình nguyện thần phục nàng, tìm được thời cơ nói không chừng có thể giải cứu Yêu thực để sử dụng cho riêng mình.

Dù là đoán kiểu gì thì tất cả đều tỏ rõ một thông điệp, đó là Cố Phong Hoa không đủ gây sợ. Có thể đi đến vòng bán kết là vận khí tốt, hoặc quy công cho khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

“Những tin đồn này thật thú vị.” Lạc Ân Ân ngồi bên cạnh Cố Phong Hoa, đối diện là Mập trắng, một nhóm ba người đang ăn cơm ở nhà ăn. Lạc Ân Ân ăn một cái chân gà, thảo luận chuyện nghe thấy ở cửa nhà ăn vừa rồi.

“Một đám đần.” Mập trắng cắn một miếng thịt viên, khinh thường nói. Ngoại trừ một câu dung mạo xinh đẹp là thật, thì những tin còn lại đều là giả. Bọn thiểu năng trí tuệ này chờ lác mắt đi.

Lạc Ân Ân nhìn chăm chăm Mập trắng cắn thịt viên, không hiểu sao trong lòng dâng lên cảm giác kì lạ, đó là Mập trắng đang ăn chính hắn. Đều là viên thịt tròn trịa.

“Nghe nói có Ngự Thú Sư ước gì được đối đầu với ngươi, tiếp đó thuận tiện quang minh chính đại giải cứu Yêu thực của ngươi, danh chính ngôn thuận cướp đoạt Tiện Tiện đấy.” Lạc Ân Ân cười nhạo một tiếng, giơ đũa ăn trộm miếng thịt kho tàu từ dĩa của Cố Phong Hoa.

“A, có thể mang Tiện Tiện đi ta ngược lại phải cảm tạ bọn họ.” Cố Phong Hoa mặt không đổi sắc nhìn động tác của Lạc Ân Ân, “Trộm một miếng thịt, lần sau huấn luyện lâu hơn mỹ nam một canh giờ.”

“Ta sai rồi.” Lạc Ân Ân nhăn mặt, gắp miệng thịt kho tàu từ trong miệng ra, “Nếu không ta trả lại ngươi nè.”

“Hai canh giờ.” Cố Phong Hoa vẫn mặt không biểu tình.

Lạc Ân Ân khóc thút thít, lại nhét vào miệng mình.

Đáng! Mập trắng nhìn hành động đần độn tìm đường chết của Lạc Ân Ân, nhìn có chút hả hê cười cười, không dám lên tiếng, sợ dẫn lửa lên thân.

Sau khi ba người ăn xong, ra khỏi nhà ăn lại bị ai đó ngăn cản đường đi.

“Ngươi là Cố Phong Hoa hả?” Người ngăn cản bọn Cố Phong Hoa là một nam tử có khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, sát khí trong mắt cơ hồ không che giấu được. Phía sau hắn là một nam một nữ, nam có tướng mạo nữ tính, khóe miệng luôn mang theo nụ cười tà khí, nữ thì dáng dấp mười phần diễm lệ, lại diễm mà không tục, bây giờ đang cao ngạo nhìn nhóm Cố Phong Hoa.

Cố Phong Hoa lẳng lặng nhìn ba người trước mặt, không nói gì.

“Các ngươi chính là nhóm đứng nhất buổi tân sinh lịch luyện của Lăng Thiên Học Viện phải không?” Nam tử có sát khí mười phần cười lạnh một tiếng, mỉa mai nói, “Nhóm đứng đầu thì ra chỉ có như vậy, vận khí các ngươi thật không tệ.”

Cố Phong Hoa không nói chuyện, Lac Ân Ân cùng Mập trắng liền bình tĩnh đứng sau lưng nàng cũng không lên tiếng.

Cố Phong Hoa cười khẽ, nhẹ nhàng nói: “Xem ra vận khí của các ngươi cũng không tệ đâu.”

Nam tử có sát khí mười phần biến sắc, trầm mặt nói: “Nhanh mồm nhanh miệng. Chúng ta là nhóm đứng đầu buổi tân sinh lịch luyện của Lừng Danh Học Viện, hi vọng chúng ta có thể gặp nhau trong trận thi đấu để phân cao thấp, nếu không phải người khác còn tưởng rằng ngôi đầu bảng đều giống nhau.”