Chương 22: Bị nhớ thương rồi

Tô Duyệt quay đầu liền thấy Từ Quân tâm trạng không tệ lắm, trong lòng cũng biết chắc chắn năng lực của hắn lại tăng lên rồi.

“Bọn họ là những người sống sót từ tỉnh H, Khúc Lãnh và Vương Tráng. Ta đi chơi game đây, ngươi giải quyết đi!” Nói xong cũng không để ý tới Khúc Lãnh vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo và Vương Tráng đã im lại càng im thêm, ôm máy tính vào buồng xe.

Từ Quân bất động thanh sắc đánh giá hai người họ. Người gọi Vương Tráng là dị năng giả cấp hai, về phần là dị năng gì cũng chẳng thuộc phạm vi quan tâm của hắn. Còn nam nhân tên là Khúc Lãnh trên người cũng dập dờn luồng năng lượng rất cường đại, nhưng hắn lại không nhìn ra được cấp bậc, điều đó cho thấy cấp bậc của người đó cao hơn so với hắn.

Xem ra hai người này cũng không phải hạng người vô năng. Nghĩ tới đây, ánh mắt hắn nhìn hai người cũng âm thầm biến hoá, Từ Quân cười nói: “Hai vị xin đừng để bụng, lão đại nhà ta tính tình thẳng thắn, không có ý xấu. Nhất định là các vị làm cô ấy phật ý chỗ nào rồi, cô ấy mới có thể xử sự với các vị như vậy.”

Lời thoại này nói thật trôi chảy, mua tiếng cười cũng quá rẻ rồi! Vương Tráng tiếp tục im lặng nhìn chằm chằm Từ Quân, một lời nói như thế liền đem tội gán lên đầu bọn họ rồi?

Thật ra Từ Quân cũng không biết nguyên nhân thực sự lão đại hắn cáu kỉnh là gì. Tô Duyệt sở dĩ không quá cao hứng, kì thật là vì cô đang lên bàn hai Plant vs Zombie thì hai người Khúc Lãnh và Vương Tráng đến tìm cô nói chuyện, liền vì vậy mà khiến cô không qua được bàn, cô mới xa cách lạnh lùng với bọn họ như vậy.

Tô Duyệt vừa vào buồng xe, Vương Hoa Mẫn liền sung sướиɠ nhào tới bên người cô, ôm lấy cánh tay cô, cười hi hi nói: “Lão đại, ta đã là dị năng giả hệ Hoả cấp hai rồi, lợi hại không?”

Còn chưa đợi Tô Duyệt cất lời, Trương Hành bình thường trung thực cũng vội vàng nói, sợ mình chậm lời: “Lão đại, mặc dù ta chưa lên được cấp hai, nhưng ta cũng sắp đến cấp hai rồi!”

Tô Duyệt nhìn mấy đàn em của mình, hài lòng gật đầu, ừ không tệ! Vì thế lên tiếng nói: “Rất tốt, để ăn mừng năng lực mọi người tăng lên, tối hôm nay chúng ta mở tiệc, chính là Trương Hành phải khổ cực làm nhiều thức ăn hơn chút rồi.”

Nói xong từ trong không gian lấy ra rất nhiều gà, vịt, cá, lợn cùng các loại rau, nghĩ nghĩ lại lấy một chai rượu vang nhập khẩu vơ vét được từ cửa hàng và một bình rượu trắng Mao Đài, lại lấy đầy một khay hoa quả ra nữa.

Trương Hành ngại ngùng sờ đầu, cười nói: “Không khổ cực, không nấu cơm ta mới cảm thấy khổ cực đó! Ha ha!” Sau đó lúc thấy Tô Duyệt lấy rượu trắng ra, ánh mắt phát sáng, phải biết hắn chẳng thích gì nhiều, bình thường không có việc thì thích uống một chút.

Vương Hoa Mẫn thì trực tiếp đi tiêu diệt một bàn các loại hoa quả, phải biết rằng cô đã lâu không được ăn hoa quả rồi! Ăn nhiều trái cây mới có thể bảo trì thân thể khoẻ mạnh, giúp da thịt thêm hồng nhuận. Lòng yêu cái đẹp ai mà chả có!

Tiểu Song vẫn luôn ngoan ngoãn cầm một bao thịt bò khô Tô Duyệt cho, an tĩnh ngồi một bên từng miếng nhỏ bắt đầu ăn.

Lúc này Từ Quân từ buồng lái đi xuống, nói với Tô Duyệt: “Lão đại, vừa rồi ta cùng hai người kia nói chuyện một lúc, bọn họ cũng đi về phía tỉnh B, đồng thời cũng muốn đi qua tỉnh D, bọn họ muốn mời chúng ta cùng đi. Ngươi xem…”

Tô Duyệt nhìn màn hình máy tính nói: “Không quan trọng, ngươi xem làm sao thì làm đi!” Chỉ cần bọn họ không phiền đến cô, muốn cùng đi thì cùng đi thôi.

Từ Quân xoa xoa tay, cười ngây ngô nói: “Cái kia lão đại a, ta thấy thực lực hai người kia đều không tồi, người tên Vương Tráng là dị năng giả cấp hai, nam nhân gọi Khúc Lãnh, ta không thấy được cấp bậc của hắn, nhưng năng lượng lưu chuyển trên người hắn rất mãnh liệt, như vậy khẳng định cấp bậc của hắn cao hơn tất cả bọn ta! Lão đại, ngươi xem, bọn họ rất lợi hại, ta cảm thấy nhân phẩm bọn họ cũng không phải hạng đại gian đại ác, ngươi có muốn thu hai bọn họ làm đàn em hay không?”

Tô Duyệt vừa nghe, ngón tay gõ bàn phím hơi dừng lại, sau đó khoé miệng khẽ nhếch cười nhẹ một tiếng, cô vốn đang lo đàn em ít, giờ đã có người đưa tới cửa, hơn nữa cấp bậc còn rất cao.

Nhưng đột nhiên nghĩ đến nam nhân toàn thân phát ra khí thế kia, Tô Duyệt nhíu mày nói: “Bất quá nam nhân lãnh tâm lãnh diện này, cũng không phải dễ dàng thu phục như vậy.”

“Này có cái gì, chỉ cần lão đại ngươi xuất mã một phát, hắn còn không ngoan ngoãn đầu hàng sao?!” Vương Hoa Mẫn vừa gặm táo vừa hướng Tô Duyệt nháy mắt ái muội.

Từ Quân vội vàng tiếp lời: “Tiểu Mẫn nói là dùng mĩ nhân kế?”

Vương Hoa Mẫn một bộ trẻ con dễ dạy hướng Từ Quân gật đầu.

Quay đầu nhìn khuôn mặt trời sinh câu nhân của lão đại nhà mình, Từ Quân trong mắt sáng người, thế nhưng cảm thấy đề nghị của Vương Hoa Mẫn cũng khả thi.

Vừa thấy ánh mắt của Từ Quân, Tô Duyệt cũng biết hắn nghĩ cái gì, không khỏi buồn cười nói: “Các ngươi chắc sẽ không vì thêm một đồng bọn lợi hại liền muốn đem bán lão đại nhà các ngươi chứ?”

Vương Hoa Mẫn cầm táo hấp tấp chạy lại chỗ Tô Duyệt, ngồi sát xuống bên cạnh, chuẩn bị bắt đầu công tác tư tưởng cho Tô Duyệt: “Ai nha, lão đại, cái gì mà đem ngươi bán, bọn ta sao nỡ lòng a! Chỉ cần lão đại ngươi đối với hắn thả chút mị lực, sau đó lại ở thời điểm thích hợp diễn một màn anh hùng cứu mĩ nhân, Khúc Lãnh này còn không phải nằm trong lòng bàn tay, mặc lão đại ngươi xoa nặn bóp nghiến sao!”

Liếc xéo vẻ mặt cười gian trá của Vương Hoa Mẫn, Tô Duyệt dùng đầu ngón tay chọc chọc đầu của cô, bất đắc dĩ nói: “Não ngươi nghĩ cái gì thế.”

Quay đầu nói với Từ Quân: “Ngươi đi mời bọn họ tới dùng cơm, xem xem năng lực của bọn họ thế nào rồi nói sau!”

“Được được, ta đi giờ đây!” Nói xong liền sải bước ra khỏi buồng xe.

Bên kia Khúc Lãnh đang cùng Vương Tráng trao đổi gì đó còn không biết mình đã bị hội Tô Duyệt nhớ thương rồi. Nghe được tiếng bước chân, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Từ Quân vẻ mặt tươi cười đi về phía bọn họ.

“Khúc huynh đệ, Vương huynh đệ, sang bên bọn ta ngồi chút, thuận tiện cùng nhau ăn cơm nhé?” Bị mời mọc nhiệt tình như vậy, Vương Tráng có chút phản ứng không kịp nhìn về phía Khúc Lãnh, bất động thanh tức hỏi ý kiến hắn.

Từ Quân thấy hai người như vậy, cũng không lên tiếng, đến lúc Vương Tráng có chút dao động rồi, mới tiếp tục nói: “Hai vị cũng đừng cảm thấy ngại, tối nay mấy người chúng ta uống vài chén giao lưu, nếu sau này mọi người đều đã muốn kết bạn đồng hành, vậy đừng câu nệ nữa!” Có lão đại, các ngươi dù phòng bị thế nào, cũng là vô nghĩa!”

Nghe Từ Quân nói vậy, Khúc Lãnh cũng vẫn không tỏ thái độ gì, hai người tựa như rất tuỳ ý cùng Từ Quân tới xe của bọn họ.

Hai người Khúc Lãnh vừa vào xe liền thấy Tô Duyệt cùng Vương Hoa Mẫn chen chúc một bên chơi game, một phòng khác truyền tới thanh âm băm chặt thức ăn. Về phần Tiểu Song vẫn luôn ngoan ngoãn biết điều? Cô bé cầm một đống lớn đồ ăn vặt từ mình đi vào phòng chơi.

Vương Tráng vừa ngồi xuống, cái mồm to liền thuận thế bắt đầu” “Oa, Từ ca, các ngươi đây là du lịch chứ có phải đi chạy trốn đâu!” Nói xong quay đầu nhìn về phía hai người Tô Duyệt, vừa cười vừa chào hỏi: “Mĩ nữ, lại gặp mặt rồi, haha! Ách, còn có vị mĩ nữ này nữa, hắc hắc.” Nói xong thế nhưng khuôn mặt đỏ lên nhìn Vương Hoa Mẫn, lại ngại ngùng gãi gãi đầu.