Chương 37

Nhóm Mã Tiểu Đào vừa kịp nhảy ra sau thì Hồn Kỹ thứ hai của Tương Âm cũng được phát động. Hắc Phong nổi lên hóa thành mãng xà vồ tới bọn cướp.

Những nơi nó chạm phải thì dù là đất hay đá đều bị nó ăn mòn. Bọn cướp muốn tránh nhưng gió là thứ không thể tránh dù nó hữu hình.

Mãng xà cũng không lưu luyến, chỉ cần bị nó chạm phải rồi thì nó lập tức bỏ qua. Nó cũng không chỉ tấn công người sống, cả những xác chết ở đó đều bị nó ăn mòn.

Đến khi mãng xà dừng lại thì tất cả bọn cướp mỗi người đều bị nó tấn công một lần. Những người bình thường lập tức chết ngay khi chạm phải hắc phong.

Hồn Sư bằng hoặc yếu hơn Tương Âm thì một là chết ngay lập tức, hai là đau đớn phun ra máu rồi chết. Những Hồn Sư cấp cao hơn nàng thì vết đen trên người lan nhanh cực kì rồi chết khi lan ra hết cơ thể. Điều giống nhau của bọn chúng là sau khi chết cơ thể lập tức hóa thành tro.

Trong phút chốc cả hang động chìm trong thinh lặng. Dù đã nhìn thấy một lần nhưng tác dụng của Hồn Kỹ này đều khiến mọi người lạnh run. Một Hồn Kỹ nguy hiểm thế này thì Tương Âm đã làm đúng khi không thường sử dụng nó.

Đúng lúc này, một tiếng thét sắc bén từ nơi sâu nhất của hang động vang lên:

"Những ai đối nghịch với Sử Giả Tử Thần đều phải chết, đều phải trở thành Thi Nô của ta."

Tiếng của tên đó vừa vang lên thì Tương Âm cũng đã xác định được vị trí của hắn. Nàng lập tức đánh một luồng gió sang, tên đó vội vàng bay ra để tránh né.

Tên vừa bay ra là một người mặc trường bào màu đen. Cả người có vẻ gầy yếu, Hồn Hoàn trên người hắn có năm cái ba vàng hai tím, hắn là cường giả bậc Hồn Vương.

Hắn vừa bay ra thì Hồn Hoàn màu tím trên người lập tức lóe sáng, sau đó cả người hắn liền hóa thành một làn sương khói. Nhưng hắn không lập tức chạy trốn mà bay thẳng về phía Hoắc Vũ Hạo.

Sau đó cả hắn và Hoắc Vũ Hạo đều biến mất vào trong đất. Tương Âm giật mình nhìn xung quanh, không chỉ Hoắc Vũ Hạo mà Đường Vũ Đồng cũng biến mất.

Tương Âm trong lòng đột nhiên hoảng loạn, nàng vung cánh bỏ qua tiếng kêu của mọi người mà bay ra ngoài. Tiếng gió gào thét bên tai, Tương Âm không ngừng bay loạn tìm kiếm Đường Vũ Đồng.

Tương Âm hít sâu bình tĩnh tâm tình. Nàng tập trung tinh thần tìm kiếm khí tức của Đường Vũ Đồng. Chỉ là khi nàng đến nơi thì chỉ thấy Đường Vũ Đồng đứng cạnh một bãi máu huyết.

Hoắc Vũ Hạo cơ thể đầy vết thương nằm bên chân Đường Vũ Đồng. Tay Đường Vũ Đồng cầm một thanh kiếm, mũi kiếm chỉ còn cách ngực trái hắn một chút.

"A Đồng!" Tương Âm gọi, giọng nói của nàng khô khốc.

"Âm, ngươi đến đây làm gì?" Đường Vũ Đồng âm u hỏi.

"A Đồng, ngươi đang định làm gì?" Tương Âm căng thẳng, cơ thể nàng cứng ngắt đứng tại chỗ.

"Âm, ta muốn gϊếŧ hắn. Ngươi đừng ngăn cản ta, nếu không chúng ta chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù." Đường Vũ Đồng cười nói với Tương Âm.

Tương Âm do dự, ông của nàng lúc trước luôn căn dặn, có người gặp nạn thì dù cho có ở tình huống nào cũng phải cứu. Ở tình huống này, Hoắc Vũ Hạo đang là người gặp nạn.

Tuy nàng không thích Hoắc Vũ Hạo nhưng chưa từng có ý gϊếŧ hắn. Giờ đây Đường Vũ Đồng muốn gϊếŧ Hoắc Vũ Hạo, nàng lẽ ra phải cứu hắn nhưng… nàng do dự. Hoắc Vũ Hạo là vách ngăn giữa Tương Âm và Đường Vũ Đồng, hôm nay nàng phải quyết định xem làm vách ngăn đó tăng lên hay phá vỡ nó.

"Ngươi thật sự hận hắn đến thế sao?" Tương Âm hỏi tiếp.

"Phải. Ta sẽ giải thích mọi thứ cho ngươi sau, được không, Âm?" Đường Vũ Đồng cười khổ.

"Ta chờ câu giải thích của ngươi." Tương Âm quay lưng đi rồi mới nói. Suy cho cùng trước Đường Vũ Đồng nàng vẫn là mềm lòng.

Đến khi Tương Âm quay lại lần nữa Hoắc Vũ Hạo đã là một bãi máu thịt mơ hồ, cả hồn phách dường như cũng bị tiêu diệt. Tương Âm cúi đầu đứng sau lưng Đường Vũ Đồng, không biết làm thế nào nhưng cơ thể Đường Vũ Đồng vô cùng sạch sẽ dù nàng vừa gϊếŧ người.

Khi những người khác đến nhìn thấy cảnh tượng này đều xem phản ứng của cả 2 thành đau lòng. Tương Âm ngước mặt lên nhìn Vương Ngôn, áy náy tràn ngập trong ánh mắt nàng.

"Xin lỗi, lão sư. Mọi việc đều là lỗi của ta." Tương Âm có chút nghẹn ngào nói.

"Là lỗi của ta khi không ngăn cản hành vi của A Đồng, là lỗi của ta khi nói dối các ngươi. Ta quả nhiên cũng là một con người xấu xa!" Tương Âm ở trong lòng tự chế giễu chính mình.

"Không sao đâu tiểu Âm, không ai mong muốn sự việc này xảy ra. Ngươi đã làm rất tốt, không có lỗi gì hết." Mã Tiểu Đào an ủi. Tương Âm cười khổ không nói gì.

Sau đó Tương Âm mang theo tâm trạng trầm trọng lên đường. Đường Vũ Đồng suốt khoảng thời gian này vẫn chưa hề nói gì với nàng. Bây giờ đội chính thức không ai bị thương, đội dự bị bọn nàng chắc sẽ không cần thi đấu đi.

******************************

Thành Tinh La…

Là đế đô của đế quốc Tinh La, thành Tinh La hoàn toàn xứng đáng với ngôi vị đệ nhất thành. Nó không những là trung tâm chính trị mà còn bao gồm cả văn hóa và kinh tế. Hơn nữa còn là một tòa đế đô chưa từng bị chiếm đóng.

Thành Tinh La với những dãy tường thành cao đến trăm mét, độ dày lại càng khủng bố, hoàn toàn dùng nham thạch nóng chảy để thi công. Nó bao phủ trên diện tích hơn 1.000 km vuông, dài mấy trăm dặm.

Con đường rộng nhất trong thành có thể cho đồng thời 16 chiếc xe ngựa đi song song mà không có vấn đề gì cả. Và phần này chỉ mới là ngoại thành.

Tòa nhà nằm ở trung tâm thành Tinh La mới chính là nội thành. Bên trong nội thành dài 960 thước, rộng 750 thước, cao trên 20 thước, là một tòa thành khủng bố thật sự.

Lúc gia tộc Công Tước Bạch Hổ còn là hoàng thất, hoàng cung đã xây xong từ lâu rồi. Hơn nữa sau nhiều lần sửa chữa, quy mô càng lúc càng lớn, kiến trúc càng lúc càng hoa lệ.

Dân số ở thành Tinh La hơn 800 vạn, hơn nữa tổng diện tích ở đây có thể chứa số dân cao nhất đến 2.000 vạn. Nhưng mặc dù đây là một tòa thành siêu cấp rồi nhưng trong vòng nửa tháng gần đây, số du khách đến tham quan tăng một cách khủng bố.

Gần như tất cả tửu điếm đều chật ních, khiến phía quan viên không khỏi trưng dụng một ít chỗ ở để phục vụ cho nhu cầu của du khách. Đồng thời cũng cử một số lượng lớn binh sĩ đến duy trì trật tự.

Biến hóa lớn thế kia nguyên nhân cũng vì cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp lần này được tổ chức tại thành Tinh La. Trên đại lục tổng cộng có bốn đại đế quốc, mà cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái mỗi 5 năm một lần sẽ luân phiên tổ chức tại bốn đế đô kia.

Bởi vậy, thành Tinh La muốn được đăng cai tổ chức phải đợi suốt 20 năm. Một cuộc thi rầm rộ như thế làm sao không hấp dẫn mọi người đến thành Tinh La được?

Mà địa điểm tổ chức cuộc thi chính là ngay trên quảng trường Hoàng Thành của thành Tinh La. Diện tích Quảng Trường Tinh La thật sự rất lớn, có thể chứa đựng rất nhiều người xem.

Nghe nói để tổ chức cuộc thi này, số lượng binh sĩ được huy động để duy trì trật tự lên đến con số 3 vạn. Trong đó 1 vạn binh lính được cử đến duy trì trật tự tại quảng trường này.

Phía sườn đông cách Quảng Trường Tinh La không xa có một tòa tửu điếm bảy tầng, nó gọi là Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm, là một sản nghiệp của hoàng thất. Lần này nó đặc biệt được dùng để tiếp đãi các Hồn Sư học viện cao cấp hay Hồn Đạo Sư đến tham gia cuộc thi.

Thân là đương kim quán quân, học viện Sử Lai Khắc được sắp xếp ở tầng cao nhất. Mỗi người một phòng ngủ không nói còn có cả một phòng riêng để tổ chức cuộc họp.

Cả đoàn của Tương Âm đến đây thì chỉ còn một ngày nữa đã là ngày thi đấu. Được biết đội dự bị lần này sẽ thi xen lẫn với đội chính thức, việc này nằm ngoài dự đoán của Tương Âm.

Vương Ngôn đã sớm đi báo danh cho bọn họ, ngày hôm nay hắn bắt đầu nói luyên thuyên.

"Để ta giảng giải sơ lược về quy tắc của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cấp cao này. Cuộc thi được tổ chức dựa trên nguyên tác căn bản nhất là công bình, công chính, nghiêm minh.

Mỗi lần so đấu cũng chính là một lần biểu lộ thực lực của học viện. Cho nên phương thức thi đấu sẽ rất phong phú. Bây giờ ta bắt đầu giải thích một chút về quy trình của cuộc thi.

Lần này có tổng cộng 133 học viện đến tham gia. Tất cả đều đang ở trong tửu điếm này. Vòng đầu tiên chính là loại trực tiếp, nói cách khác miễn đội nào thua sẽ lên đường về nhà.

Vòng này áp dụng phương thức đoàn chiến, bảy đấu bảy. Ngày mai sẽ bắt đầu rút thăm. Theo dự tính thì vòng loại cần thời gian ba ngày.

Sau khi vòng thứ nhất kết thúc lại bắt đầu chia tổ, mỗi tổ khoảng tám đến chín đội. Sau đó bắt đầu thi đấu vòng tròn, mỗi trận đấu sẽ là một phương thức khác nhau, tùy tình huống mà thay đổi.

Loại thứ nhất là đấu cá nhân, loại thứ hai là đấu nhóm hai hoặc ba người, loại cuối cùng là đoàn chiến bảy đấu bảy. Cái này đúng là khảo nghiệm thực lực tổng hợp.

Nếu rút thăm trúng phương thức nào thì sẽ thi đấu với phương thức đó, đây là một cách kiểm tra thực lực một cách tốt nhất."

Các học viên đều chăm chú lắng nghe, hôm nay người thay thế Hoắc Vũ Hạo cuối cùng cũng đến. Bất ngờ người đó không phải Bối Bối mà là Từ Tam Thạch. Điều này đúng với dự định của Tương Âm, so với Cường Công hệ thì đội dự bị cần một người Phòng Ngự hệ hơn.

Tối hôm đó, Đường Vũ Đồng rốt cuộc cũng đến. Tương Âm trầm mặc đối diện với nàng.

"Âm, ta đến!" Đường Vũ Đồng nói.

"Ngươi nói đi chứ!" Tương Âm bình thản nói.

"Âm, ta nói mình không phải một đứa trẻ bình thường mà là một người từng chết qua một lần, ngươi… tin không?" Đường Vũ Đồng vừa nói vừa đi đến gần Tương Âm. Tương Âm cười khổ một tiếng, đây là ý gì?

"Vậy ta nói mình không phải một đứa trẻ, càng không là người của thế giới này, ngươi sẽ tin sao?" Tương Âm cười mỉa mai. Đường Vũ Đồng lúc này đã đi đến rất gần vội ôm lấy nàng.

"Ta tin. Chẳng phải nói rồi sao? Ngươi sẽ là người duy nhất ta bất chấp mọi thứ để tin trong kiếp này."

"Hảo. Ta hiểu, ta cũng tin ngươi mà!" Tương Âm nở một nụ cười tươi.

"Ta tin ngươi như thế nên ngươi đừng phản bội ta nga, nếu không ta không biết mình sẽ làm gì ngươi đâu." Đường Vũ Đồng âm trầm nghĩ.

******************************

Sáng sớm hôm thi đấu, khi tia nắng mặt trời chiếu xuống thành Tinh La thì tòa Đô thành của đế quốc Tinh La này dường như tỏa ra một chút hơi thở uy nghiêm.

Tất cả các ngã tư đường đến Quảng Trường Tinh La đều đã bị binh lính phong tỏa. Nhất là khu vực gần Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm lại càng có nhiều binh lính hơn, đoạn đường từ đây đến Quảng Trường Tinh La phải đi qua một ngã tư, và giờ nơi đấy đã có lệnh giới nghiêm.

Chỉ có các thành viên dự thi của các học viện cao cấp đang ở trong Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm mới có thể đi qua.

Sàn đấu của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp cũng không phải được xây dựa ở giữa Quảng Trường Tinh La mà nằm ngay trước mặt Hoàng Thành. Vì như thế Hoàng Đế Tinh La và các vị quần thần có thể ngồi trên đầu thành để xem, vừa dễ dàng, vừa là nơi có tầm nhìn tốt nhất lại còn an toàn nữa.

Sàn đấu này diện tích khoảng 100 thước, cao 5 thước, xung quanh nó có 108 cái cột sắt. Nó không phải dựng trang trí mà là những Hồn Đạo Khí có tác dụng phòng ngự.

Sau khi trận đấu bắt đầu sẽ có 108 Hồn Sư đến lập nên tầng phòng ngự bên ngoài sàn đấu. Các cột sắt này sẽ hợp thành một vòng phòng ngự ngăn cách Hồn Kỹ tràn ra ngoài, để tránh phá hỏng Hoàng Thành và làm bị thương người vô tội.

Lúc này trên Quảng Trường Tinh La vô cùng trống trải, trừ các quân lính đang canh gác ở xa xa, trên quảng trường có thể nói là không một bóng người.

Trên quảng trường lưới sắt san sát cao khoảng 1m5 đến 1m6. Nó sẽ không ảnh hưởng đến tầm nhìn của người xem.

Mà trên quảng trường còn chia thành những khu vực khác nhau và cửa ra vào cũng khác nhau nên quân đội sẽ dễ dàng duy trì trật tự hơn. Mỗi một khu vực đều hạn chế một lượng khán giả nhất định.

Hoàng Thành nằm ở phía bắc, tọa bắc triều nam (xây nhà, cửa hướng về phía nam). Mà phía tây sàn đấu cũng có xây dựng một khu vực nghỉ ngơi vô cùng xa hoa để cho mỗi học viện đến đây thi đấu sử dụng.

Bất quá khu nghỉ ngơi này chỉ có thể tiếp nhận khoảng 70 học viện. Rõ ràng không có chuẩn bị cho học viện bị loại ở vòng loại trực tiếp. Như vậy cũng tốt, vừa tránh lãng phí vừa khơi dậy ý chí chiến đấu của các học viên.

Sau khi cuộc thi giữa các học viện cấp cao được đổi thành Đấu Hồn Đại Tái thì ngoài trận chung kết, vòng kí©h thí©ɧ nhất chính là vòng đấu loại trực tiếp đầu tiên này. Nó thậm chí còn đặc sắc hơn cả vòng đấu vòng tròn nữa.

Thi đấu vòng tròn có thể sắp xếp chiến thuật, thậm chí có thể tính toán thắng bại nhưng vòng đấu loại trực tiếp này lại không thể. Thua là phải rời khỏi nên tất cả học viện đến tham gia đều nhất quyết phải vượt qua được vòng này.

Cho dù học viện quán quân kỳ trước cũng không ngoại lệ. Cuộc thi này lúc nào cũng phải rút thăm, bất cứ học viện nào cũng không có đặc quyền.

Sáng sớm, các sư phụ dẫn đoàn bắt đầu dẫn đội của mình đến Hoàng Thành, sau đó báo danh và rút thăm. Lúc này nghi thức rút thăm đã xong xuôi và đợi các quan chức bên đế quốc Tinh La thống kê kết quả.

Sau khi có được trật tự thi đấu cũng có thể xem công tác chuẩn bị quan trọng cuối cùng cũng hoàn thành.

Lúc này, từ mọi phương hướng của Quảng Trường Tinh La đồng loạt có dân chúng tiến vào. Có quân binh dẫn đường, mọi hàng người đi vào đều vô cùng trật tự.

Muốn được xem các trận thi đấu của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái không phải khó lắm, phí vào cửa hai kim hồn tệ mà thôi. Nhưng vì Quảng Trường Tinh La có hạn, tối đa chỉ đến 20 vạn người.

Hai kim hồn tệ là giá thấp nhất, vị trí càng gần sàn đấu giá tiền càng tăng cao. Khoảng cách gần sàn thi đấu nhất giá phải đến 100 kim hồn tệ.

Đối với bá tánh bình dân đây có thể là số tiền lớn nhưng với một ít thương nhân quý tộc lại chẳng đáng là gì.

Đế quốc Tinh la đã áp dụng đãi ngộ vô cùng bình đẳng, có tiền thì ngồi gần hơn.

Còn lại thì đều giống nhau, chỉ là đứng xem thi đấu. Không có một chỗ ngồi nào hết, như vậy có mới có thể chứa được nhiều người xem.

Khi các khán giả bên ngoài tràn vào thì đội của Tương Âm đã đi đến khu vực của các tuyển thủ rồi.

Hôm nay tất cả học viên của học viện Sử Lai Khắc đều mặc đồng phục truyền thống màu lục, đây là màu đồng phục chuẩn của học viện.

Hơn nữa bọn họ còn đứng ở vị trí đầu tiên, các học viện khác cũng không có ý kiến gì về vấn đề này. Đây là thành quả mà học viện Sử Lai Khắc dùng thực lực của mình tích tụ vinh quang suốt trăm ngàn năm.

Bất quá những học viện đứng ở phía sau khi thấy đội hình của học viện Sử Lai Khắc đều lộ vẻ kinh ngạc. Dù có đủ 14 người nhưng tuổi tác của 14 người này lại chênh lệch khá lớn, đa số bọn họ đều có vẻ cách độ tuổi 20 rất xa.

Không cần trực tiếp kiểm tra xương cốt cũng có thể nhìn ra tuổi tác của bọn họ. Bảy người đi trước xấp xỉ tuổi nhau nhưng bọn họ đều mặc áo choàng che đi dung mạo.

Đa số các học viện đang đứng ở đây đều âm thầm cầu nguyện trong vòng loại trực tiếp ngàn vạn lần đừng gặp phải học viện Sử Lai Khắc hay học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Nếu không chẳng khác nào tuyên bố học viện của bọn họ đã bị loại.

Các thành viên của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đứng ngay phía sau học viện Sử Lai Khắc. Như thế càng giúp bọn họ quan sát các học viên của học viện Sử Lai Khắc dễ dàng hơn.

Trong 14 người thì vừa nhìn đã biết Tương Âm và Nhạc Miên Linh nhỏ tuổi nhất. Đặc biệt là Nhạc Miên Linh còn thấp hơn Tương Âm một cái đầu.

Ngay cả Tiếu Hồng Trần vô cùng cao ngạo cũng cực kỳ thắc mắc, không biết tại sao học viện Sử Lai Khắc lại phải đưa đến một đội dự bị như vậy.

Khán giả bên ngoài mất chừng nửa canh giờ mới ổn định được, số lượng rất là nhiều.

Quảng Trường Tinh La vốn vô cùng trống trải nay đã chật kín người. May mà có lưới sắt chia thành từng khu vực và có quân đội duy trì trật tự nên mới không xảy ra tình trạng hỗn loạn. Lúc này, mặt trời cũng đã lên cao.

"Yên lặng." Một giọng nói đột ngột vang lên truyền khắp mọi nơi. Sau khi nghe thấy giọng nói này, tất cả binh lính lập tức đứng thẳng và giơ cao thanh giáo trong tay, khiến bầu không trí trở nên vô cùng nghiêm trang, quảng trường đang ồn ào cũng an tĩnh lại.

"Hoàng Đế Bệ Hạ giá lâm."