Chương 34: Quả vải thứ 29 (H)

Trên thảm phòng khách, Kim Húc ngồi trên mặt đất, Phàn Khải Chanh ôm cái đầu trước ngực, mở miệng thở dồn dập, áo ngủ bị cởi nút, ngọn núi tuyết mê người phơi bày ra, đôi môi mỏng của người đàn ông ngậm lấy quầng ngực màu hồng mà mυ"ŧ mát, đầu lưỡi trêu đùa hạt đào tinh xảo, bàn tay thon dài không quên đùa bỡn bên còn lại, hạt đào hồng hào bị khe hở ngón tay dùng sức kẹp lại.

Điện thoại trên bàn trà đang chiếu một bộ phim nhưng không ai thèm xem.

Ánh mắt của Phàn Khải Chanh mơ màng sờ cổ Kim Húc, ngón cái hơi vuốt ve: “A… em chỉ muốn an tĩnh xem kết cục 50 sắc thái thôi mà.”

Bàn tay to của Kim Húc lôi kéo, quần ngủ và qυầи ɭóŧ của cô cùng lúc rơi xuống đất, hoa huyệt ướt một mảnh: “Mới hít ngực thôi mà phía dưới cũng ướt rồi, em có chắc là dừng lại xem tiếp chứ?”

Ngón giữa chọc đúng vào hạt dầu ở giữa hoa huyệt của cô, đầu ngón tay trêu chọc hết lần này tới lần khác, hơi thở nóng rực phả bên tai cô: “Hửm? Còn muốn xem không, nhìn xem nước của em này.”

Ngón tay dính chất lỏng trong suốt bôi bôi trét trét lên ngực cô, tiếp tục dụ dỗ: “Tự kẹp ngực lại đút cho anh…”

Phàn Khải Chanh cảm thấy hạt đào của mình vừa lạnh vừa ngứa, hai tay cô nâng ngực kề sát vào nhau, đặt ở bên miệng đang chờ được đút.

Huyệt nhỏ được Kim Húc an ủi một lát đã không ngừng chảy nước, giờ phút này ngứa vô cùng, Phàn Khải Chanh không khỏi vặn vẹo mông, cọ cọ bắp đùi rắn chắc mạnh mẽ phía dưới.

“Có hứng rồi à?” Kim Húc hôn lên cái miệng nhỏ của cô, cố tình vuốt ve bắp đùi non mềm chứ không xoa huyệt của cô.

Cái lưỡi như đang phản ứng với anh, trong cổ họng không quên phát ra tiếng rêи ɾỉ khát khao, bàn tay mềm mại không ngừng sờ lên cơ bụng của anh.

“Kim Húc… muốn…” Phàn Khải Chanh vươn đầu lưỡi liếʍ láp yết hầu gợi cảm của anh, làm nũng rêи ɾỉ.

“Muốn cái gì?” Kim Húc tỏ vẻ bình tĩnh vuốt ve lớp lông hơi xoăn của cô, âm thầm đè ham muốn đang phát đau lại.

Phàn Khải Chanh dùng mông của mình đè lên thứ cứng rắn đang chống lên nơi đó của mình: “Cắm gậy vào em, nơi đó ngứa và nhiều nước quá…”

Kim Húc gợi tỉnh bóp mông cô mấy cái, sau đó buông cô xuống: “Bò lên, cắm vào em từ phía sau.”

Thấy cô đã bò lên thảm, Kim Húc kéo quần xuống, lộ ra cây gậy thịt thô dài dũng mãnh.

Dùng qυყ đầυ ướŧ áŧ cọ cọ cánh mông cô, ngón tay dính đầy nước từ phía dưới cọ cho bờ mông căng tròn dính nhớp ướŧ áŧ.

Bàn tay to dùng sức xoa bóp cánh mông co dãn sướиɠ tay: “Mông lắc da^ʍ vậy, thích anh chơi em từ sau đến vậy ư?”

Huyệt nhỏ không kìm nén được mà co rút lại, eo nhỏ không ngừng vặn vẹo, Phàn Khải Chanh õng ẹo: “Thích… Kim Húc chơi em đi, muốn…”

“Dâʍ đãиɠ.” Kim Húc nhìn dáng vẻ lẳиɠ ɭơ thèm khát của cô, không còn kiên nhẫn câu dẫn cô nữa. Nắm lấy cây gậy đặt lên lỗ nhỏ ướŧ áŧ, nó đã trơn ướt đến khó tưởng rồi, cây gậy to lớn của Kim Húc mới vừa đưa đầu vào đã phải dùng lực cắm đến cuối.

“Cái lỗ này cắn chặt vậy, chật quá.” Kim Húc tát một cái lên bờ mông đầy đặn, eo dùng thêm sức đảo loạn bên trong hang động chật hẹp.

“Căng quá… gậy thịt to quá đi… a, không cần đâu…” Phàn Khải Chanh chống tay, gương mặt ửng đỏ rêи ɾỉ.

“Không cần cái gì? Không cần dươиɠ ѵậŧ lớn chơi em hay là đánh cái mông lẳиɠ ɭơ của em…” Kim Húc vừa hỏi vừa dùng sức cắm vào sâu bên trong.

“Không cần sâu như vậy…” Kim Húc hung ác va chạm khiến Phàn Khải Chanh chảy nước mắt, tinh hoàn vỗ lên hoa huyệt phát ra tiếng bạch bạch, cô khóc nức nở xin tha.

Cây gậy màu đỏ tía không ngừng di chuyển giữa bờ mông tròn trịa trắng như tuyết, Kim Húc tách mông cô ra, hoa huyệt lầy lội khó khăn phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ thô to.

“Cái mông lẳиɠ ɭơ này vừa tròn vừa vểnh lại thèm đòn, vểnh cao hơn nữa đi.” Nói xong Kim Húc lại đánh mông một cái, huyệt nhỏ đột nhiên xoắn chặt, có một dòng nước ấm tưới lên qυყ đầυ của anh.

Phàn Khải Chanh ngoan ngoãn nâng mông cao lên, bị anh vỗ không ngừng nên hoa huyệt càng ngày càng ướŧ áŧ, mỗi lần cây gậy thọc vào rút ra cũng sẽ kéo dâʍ ɖị©ɧ bắn ra theo.

Càng nới rộng thì càng trơn, lần nào người đàn ông cũng có thể cắm vào nơi sâu nhất bên trong đoá hoa, mỗi tấc thịt non đều được cọ thoải mái, dòng điện sung sướиɠ không ngừng truyền từ nơi kết hợp lên não của cả hai, thân thể của Phàn Khải Chanh run rẩy, ham muốn thể xác khiến đầu óc cô trống rỗng, chỉ biết chìm sâu vào chứ không thể tự thoát ra được.

Kim Húc cúi người bóp ngực cô, thân dưới tiếp tục động tác duy trì nòi giống, đầu lưỡi liếʍ láp xương bướm của cô: “Bé yêu càng cắn càng chặt, sắp lêи đỉиɦ rồi à?”

Phàn Khải Chanh cảm thấy mình sắp tới rồi, kɧoáı ©ảʍ ngày càng nhiều, sắp đến giới hạn cuối cùng: “A… ưm… Kim Húc… nhanh một chút.”

“Anh còn chưa bắn mà em lên cái gì?” Kim Húc giảm tốc độ, cọ sát rút cắm.

Phàn Khải Chanh bị treo lên giữa không trung, toàn thân cứ râm ran khó nhịn, mông cô hất ra sau, huyệt nhỏ siết chặt cây gậy trong cơ thể: “Chơi em… Kim Húc.”

“Muốn lắm à?” Kim Húc không nhanh không chậm mà bóp lấy viên ngọc trai đang sưng lên của cô.

“Muốn… Kim Húc chơi chết em đi… dùng sức…”

Không thể kìm được khi nghe cô rêи ɾỉ như thế, Kim Húc bị ép siết chặt bụng dưới, bàn tay to lớn bóp chặt vòng eo của cô, bắt đầu chạy nước rút.

“Ưm a… sướиɠ quá đi… Kim Húc…”

Dương vậy sưng to như muốn chọc rách huyệt nhỏ của, làm loạn thần kinh cô, khiến Phàn Khải Chanh quên hết tất cả mà khóc lóc rêи ɾỉ.

“Đồ lẳиɠ ɭơ, chơi chết em…” Kim Húc cắn răng điên cuồng rút cắm, sau khi đưa Phàn Khải Chanh lêи đỉиɦ núi, một dòng nước trong suốt tưới lên thân gậy anh, toàn bộ lớp thịt non cũng chặt hút lấy.

“Cực cưng chịu đựng một lát nữa, từ từ cũng đút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho em.” Giọng nói của Kim Húc khàn khàn gợi cảm, Phàn Khải Chanh lêи đỉиɦ xong thì cơ thể càng mềm hơn nữa.

Càng làm càng nhanh, cuối cùng Kim Húc rít lên một tiếng, bắn dòng tinh đậm đặc vào trong cơ thể người phụ nữ, khuôn ngực phập phồng kịch liệt, anh chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra.

Cánh tay mạnh mẽ ôm lấy cơ thể nhỏ bé đang co quắp, siết chặt thân thể đang run rẩy vào trong l*иg ngực rồi dây dưa môi lưỡi với cô, hưởng thụ dư vị sau khi “nước lũ dâng cao”.