Chương 47: Aó cưới (4)
“Chỉ để lại linh lực tinh thuần, không những sử dụng không chịu bất cứ cảm giác đau đớn khó chịu nào, mà còn có thể phát huy ra thần lực vô song.”
Hạng Dương bất đắc dĩ nhìn Đan Dao: “Ta vốn muốn để lại cho ngươi, nhưng ta không nghĩ đến chân khí trong cơ thể ngươi quá đặc thù. Ngay cả chân khí của ta bá đạo như vậy mà cũng dám đối đầu, trời không giúp ta…...”
Đan Dao nói: “Khổ hận mỗi năm đều se chỉ luồn kim, làm áo cưới cho người khác. Hay cho một câu ‘Làm áo cưới cho người khác’, quả nhiên từng chữ đều như mũi tên đâm vào tim. Nhưng dùng biện pháp này luyện thành ‘Giá Y Thần Công’, đối với người luyện kia có phải quá tàn nhẫn hay không?”
Hạng Dương cười khổ: “Ai nói không phải, ta bị nó hại thảm như vậy, nguyên lai cứ tưởng rằng ngươi có thể giúp ta giải thoát được, ai ngờ….”
Đan Dao lẩm bẩm nói: “Thực ra, ‘Giá Y Thần Công’ cũng không nhất thiết phải chuyển cho người khác mới luyện thành, ta biết trên đời này còn có một cách có thể luyện thành, hơn nữa loại phương pháp này là do người sáng tạo thần công giải thích rõ ý nghĩa chân chính của hai chữ ‘Giá Y’ này.”
Ánh mắt của Hạng Dương đột nhiên sáng bừng, như một ngọn đèn dầu sắp tắt được thắp một lần nữa, hắn kinh hỉ nói: “Có thật không?”
Đan Dao gật đầu: “Thực sự, quả thật có biện pháp để luyện thành thần công này.”
Hạng Dương kích động đến toàn thân phát run, vội vàng nắm tay Đan Dao: “Biện pháp gì? Mau nói, mau nói.”
Sở dĩ hắn lên kế hoạch đem toàn bộ tu vi truyền cho Đan Dao, đương nhiên là vì muốn mượn thiên phú yêu nghiệt của Đan Dao, để Đan Dao luyện thành Giá Y Thần Công, báo thù cho mình và cha mẹ.
Đồng thời, cũng nghĩ là để thoát khỏi sự giày vò không ngừng nghỉ của công pháp này, hắn sắp bị công pháp đáng chết này giày vò sắp phát điên rồi.
Đột nhiên nghe được Đan Dao nói, trên đời này còn có phương pháp thứ hai, có thể không cần tán công truyền cho người khác, cũng có thể luyện thành.
Hắn đương nhiên muốn tự mình luyện thành, rồi tự ra tay với một nhà tộc trưởng Hạng thị, báo thù cho cha mẹ.
Đan Dao cười nói: “Tại sao ta phải nói cho ngươi biết, ngươi là gì của ta?”
“Ta ……Ta là….?”
Hạng Dương vốn định đem toàn bộ tu vi trên ngươi truyền cho Đan Dao, sau đó để cho Đan Dao gọi mình một tiếng ‘Sư phụ’.
Nhưng bây giờ không có truyền, nên đương nhiên không thể xưng là sư phụ được.
Hạng Dương chớp mắt, cố ý nói: “Trên đời này làm gì còn có phương pháp thứ hai để luyện thành Giá Y Thần Công, ngươi bớt khoác lát đi.”
“Ai nói không có, Giá Y Thần Công ngoại trừ ý làm áo cưới cho người khác, còn có…...”
“Còn có cái gì?” Hạng Dương không chờ được mà truy hỏi.
“Hừ! Không nói cho ngươi, muốn dùng phép khích tướng để lừa ta, không có cửa đâu.”
“Ngươi…….” Hạng Dương nắm chặt tay Đan Dan, dùng lực để uy hϊếp: “Ngươi có nói hay không, nếu không nói ta sẽ gϊếŧ ngươi!”
Đan Dao cười nói: “Gϊếŧ ta cũng không nói, trên đời này ngoại trừ ta ra, thì không có người thứ hai biết bí mật cất giấu của Giá Y Thần Công. Nếu như ta chết, thì ngươi đợi làm áo cưới cho người khác đi.”
Hạng Dương nghe Đan Dao nói như vậy, cũng buông lỏng cổ tay Đan Dao ra.
Kỳ thực, Đan Dao không phải là người máu lạnh.
Có một số việc, chỉ cần đủ khả năng, cô vẫn luôn nguyện ý giúp.
Nhưng Giá Y Thần Công không phải là môn công pháp bình thường, mà là tuyệt kỹ thần công có thể sánh vai cùng với Minh Ngọc Công của cô.
Nếu như mình trợ giúp hắn luyện thành thần công, vạn nhất trong lòng hắn mang ác niệm, vì bảo vệ bí mật của thần công, gϊếŧ người diệt khẩu, thì chẳng phải mang đến đại họa hay sao?