Chương 46: Aó cưới (3)

Chương 46: Aó cưới (3)

“Cũng may, thiên đạo chí công, còn lưu lại một đường hy vọng. Công pháp và linh lực bình thường khó mà có thể chuyển hóa thành công linh lực thành tiên lực, nhưng lại có hai công pháp tuyệt đỉnh có thể trực tiếp mở ra tiên lộ.”

“Tu luyện thành công một trong hai công pháp đó, thì có thể lập tức thành tiên. Công pháp bí truyền ‘ Giá Y Thần Công’ của Hạng thị chính là một trong số đó.”

“ ‘Giá Y Thần Công’ uy lực khủng khϊếp, mạnh mẽ vô cùng, ẩn chứa uy lực lôi hỏa của thiên địa, sau khi luyện thành sẽ vô địch thiên hạ. Phương pháp tu luyện của nó cực kỳ đặc thù, sự huyền bí của nó được cất giấu trong một câu thơ của tiền nhân: “Khổ hận mỗi năm áp kim tuyến, làm áo cưới cho người khác.”

“Thì ra ‘Giá Y Thần Công’ là áo cưới, chính là ‘Làm áo cưới cho người khác’. Cô gái nhà nghèo hằng năm đều làm quần áo cưới cho những cô gái nhà có tiền, nhưng chính mình thì năm này qua năm khác không gả được. Trải qua thiên tân vạn khổ thêu thành áo cưới, nhưng chính mình không phải tân nương, chỉ có thể trơ mắt đem thành quả của mình cho người khác hưởng thụ. Cho nên nó bí quyết tu luyện của ‘ Giá Y Thần Công’ chính là đem một thân tu vi chuyển cho người khác.”

Nói đến đây, Hạng Dương hận đến mắt muốn nứt ra: “Khi ta biết bí mật này, đã cực hận tên tộc trưởng lòng dạ hiểm ác đó. Nhưng càng hận chính mình quá ngu, tại sao lại đi luyện loại công pháp hại người này. Cha mẹ ta biết rõ một khi ta đem linh lực chuyển cho tộc trưởng, ta sẽ vì mất tu vì mà chết. Bọn họ vì bảo hộ ta……Vậy mà liều chết mà phá vỡ kinh mạch, thừa dịp tộc trưởng mất cảnh giác mà đem hắn ta đả thương….”

Thần sắc của Hạng Dương bi thương đến cực điểm, giọng nói đầy thê lương: “Mặc dù ta đã thành công chạy ra khỏi ma trảo, nhưng cha mẹ đã chết vì kinh mạch vỡ vụn…..”

Đan Dao không khỏi thở dài, nhưng lại không biết phải an ủi hắn như thế nào.

“Nếu sớm biết như vậy, ban đầu có đánh chết ta cũng không bao giờ tu luyện ‘Giá Y Thần Công’. Luyện đi luyện lại, chỗ tốt gì cũng chưa nhận được, chính mình thì nhận hết đau đớn giày vò, còn liên lụy đến người nhà. Đan Dao, ngươi có biết ta hận đến như thế nào không?”

Đan Dao cúi đầu nói: “Ta biết! Cho nên ngươi muốn báo thù, ngươi muốn tộc trưởng Hạng thị nhất tộc phải trả giá đắt.”

Hạng Dương hận đến cắn răng: “Mối thù của cha mẹ, không đội trời chung, ta muốn báo thù. Mặc dù ta luyện ‘Giá Y Thần Công’, nhưng bị áp chế bởi tính chất đặc thù của công pháp liệt hỏa tự thân, dù ta có luyện được lợi hại hơn nữa, cũng không thể dùng để báo thù. Còn phải chịu đựng nó giày vò cả ngày lẫn đêm. Cho nên…..Cho nên ta nhất định phải tìm một người thông minh cơ trí, thiên phú tuyệt luân. Ta đem toàn bộ tu vi chuyển cho người đó, để cho người đó thay ta luyện thành tuyệt thế thần công, diệt Hạng thị nhất tộc, báo thù cho một nhà ba người bọn ta.”

“Cho nên, ngươi chọn trúng ta?” Đan Dao chỉ chỉ chính mình.

“Đúng! Khi lần đầu tiên ta gặp ngươi, đã bị ngươi kinh động. Mới chỉ chừng hai mươi tuổi, đã tu luyện đến Động Hư cảnh. Tốc độ tu luyện cỡ này, dùng hai chữ ‘Thiên Tài’ cũng không đủ hình dung. Nhưng ta lại sợ ngươi tâm thuật bất chính, không phải là người có thể tin tưởng được. Không những không báo được thù, mà còn mang đến họa kiếp cho thương sinh, cho nên mới để Dương thúc dẫn đến bốn tên truy sát, để thăm dò lòng nghĩa hiệp của ngươi.”

Đan Dao bừng tỉnh ngộ: : “Hằng chi, cường giả giống như ngươi sao lại vô duyên cớ cớ tiếp cận ta, nguyên lại là vì muốn truyền linh lực ‘Giá Y Thần Công’ cho ta.”

Hạng Dương yếu ớt thở dài: “ ‘Giá Y Thần Công’ chí cương chí dương, bá đạo vô cùng. Vốn không thể trực tiếp sử dụng, nhưng sau khi được ta rèn luyện mấy trăm năm, khi chuyển vào cơ thể của người thứ hai, thì có thể đem tính chất của linh lực trong liệt hỏa lọc sạch.”