Trước đây cũng có rất nhiều lãnh đạo tới kiểm tra công tác.
Đơn giản là lãnh đạo nhỏ đi theo lãnh đạo lớn dạo trong công ty một vòng, sau đó vào phòng hội nghị tâm sự uống trà, cuối cùng nói một câu "Các đồng chí vất vả."
Lúc Phó Dư Dã mang theo đoàn lãnh đạo đến, chủ biên cùng chúng tôi cũng đi theo một vòng, rốt cuộc lãnh đạo vẫn mặc kệ chuyện ở tầng dưới, họ chỉ cần nói phương hướng những chuyện lớn, chúng tôi là dùng để chạy vặt.
Chủ biên còn dâng trà Long Tĩnh chị được tặng hồi tết, trong phòng hội nghị tràn ra một hương trà thanh đạm.
Phó Dư Dã cởϊ áσ khoát màu đen bên ngoài, mặc một bộ tây trang màu xám bên trong, chính là bộ sưu tập cao quý, ngay cả hắn có lạnh lùng. Hình như cũng là sản phẩm của một nhà thiết kế nào đó. Mấy năm nay tôi cũng có phụ trách những bản thượng hạng, vẫn có một ít hiểu biết với những mặt hàng xa xỉ, chỉ là giá cả khiến người ta lực bất tòng tâm. Tóc của hắn chỉnh tề vuốt ra sau đầu, lộ ra gương mặt tinh xảo góc cạnh rõ ràng, lúc này hàng lông mi màu đen rủ xuống, nhìn chằm chằm cái ly sứ trắng toát ra vẻ thanh đạm yên bình.
Tôi tưởng hắn ghét bỏ cái ly người khác đã dùng qua.
Nhân lúc chủ biên đang nói chuyện, tôi nói với trợ lý phía sau:"Đi lấy một bộ ly mới trong ngăn tủ ra rồi pha một ly trà."
Cô ấy cũng không biết lí do, nhưng lại chạy thật nhanh đi pha trà.
Tôi yên lặng đem cái ly Phó Dư Dã chạm cũng chưa chạm vào đổi một cái ly khác.
Vốn dĩ chờ chủ biên nói xong rồi nói, nhưng Phó Dư Dã đã chú ý tới, cũng đúng, trước mặt là một người sống, cũng không phải bị mù.
Tôi đành phải thấp giọng giải thích:"Đây là cái ly mới, chưa có ai dùng."
Chủ biên cũng là người tinh ý, đại khái nhìn ra thói ở sạch của Phó Dư Dã, liền nói:"Đúng đúng đúng, vẫn là Đặng phó biên nghĩ chu đáo." Động tác xem văn kiện của Phó Dư Dã không dừng lại, chỉ là ánh mắt dừng lại ở một trang giấy, nói tiếng cảm ơn.
Âm thanh lãnh đạm lại khắc chế.
Lúc tôi tự hỏi có nên trả lời một câu không có gì thuận tiện khen tặng vài câu, chủ biên đã chủ động tiếp lời:"Đây là nên làm nên làm, Phó tổng ngài đừng khách khí, nên sai sử thì cứ sai sử, nên phê bình thì phê bình, những người trẻ tuổi này nên có lãnh đạo như ngài, được mài dũa nhiều hơn mới có thể thành tài..."
Ba "người trẻ tuổi" chúng tôi ở phía sau nghe được thật là hổ thẹn, chủ biên cũng đã gần bốn mươi, khen người trẻ tuổi một chút cũng không miễn cưỡng, Phó Dư Dã cũng thản nhiên nghe, hắn từ nhỏ đã được nghe những lời khen to to nhỏ nhỏ mà lớn lên, đối với hắn mà nói, loại lời này cũng như không khí, vô sắc vô vị, cũng không cần phân biệt thật giả.
Phó Dư Dã không đánh gãy cũng không đáp lời, tổng biên nói một hồi cũng phát hiện bản thân mặt nóng dán mông lạnh, liền nghẹn giống như chạy trên đường cao tốc gặp được liên hoàn bám đuôi, nhanh chóng đổi hướng bắt đầu giới thiệu nhân viên.
Phó Dư Dã vừa lúc đang lật xem sơ yếu lý lịch cùng thành tích bao năm qua công tác của công nhân viên chức, chủ biên nhìn tên liền lên tiếng báo cáo.
Thật bất hạnh, tôi là người đầu tiên.
"Đây là Tiểu Đặng, ba năm trước vào đây, làm nghiêm túc việc phụ trách, ngài cũng biết ngành này của chúng ta, một khi bận rộn lên là liên tục tăng ca vài ngày, Tiểu Đặng chưa bao giờ oán giận, hơn nữa lại là nhân tài tốt nghiệp F Đại, viết bản thảo không cần phải phúc thẩm. Năm trước chúng ta đưa tin thời thượng Milan Tần Hán, là Tiểu Đặng toàn quyền phụ trách, cái gì Kinh Thi Sở Từ, viết ra không hề giống những biên tập khác..."
Tôi thật sự nghe không nổi nữa, nhân lúc chủ biên dừng để thở liền biến tốc trục bánh xe, vội vàng nói:"Không có không có, đều là chủ biên kể điểm tốt."
Chủ biên nghe xong, mày nhăn lại, giả vờ quát lớn nói:"Quá khiêm tốn cũng không phải chuyện tốt đâu Tiểu Đặng, nên khen ngợi thì phải khen ngợi, chúng ta công chính công bằng, ngài nói có đúng không Phó tổng?"
Phó Dư Dã khép lại sơ yếu lý lịch, nâng mắt lên, đầu ngón tay hắn dừng trên bàn gỗ du màu nâu, tầm mắt dừng trên mặt tôi.
Tôi rất muốn tránh đi, nhưng tầm mắt kia lại giống như một khối pha lê trong suốt, đem tôi hoàn toàn vây lại trong không gian nhỏ hẹp trầm trọng.
Tôi thậm chí làm ra biểu tình không một chút tự nhiên, nhưng hắn lại đứng ngoài cuộc, nhẹ nhàng mà nhìn bộ dáng chùn chân bó gối của tôi.
Lúc tôi gần như ngừng thở, lại nghe hắn nói:"Bản thảo hôm ấy viết không tồi."
Thậm chí hắn lộ ra ý cười mang tính cổ vũ.
Điểm biến hóa này, khiến cho không khí trong phòng hội nghị nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"Từ hôm nay trở đi, tất cả mọi người đều là nhân viên của truyền thông Hagrid, tôi đại diện cho tổng bộ và công nhân toàn công ty, hoan nghênh các vị gia nhập."
Phó Dư Dã nói xong, đứng lên, hơi hơi khom người.
Động tác của hắn nho nhã lễ độ không chút cẩu thả, ngay cả khom lưng cũng phảng phất một loại nghi thức hành lễ quý tộc.
Chưa từng có một tổng tài nào đối đãi nhân viên cấp dưới như vậy.
Tôi cùng đồng nghiệp đứng ở sau lưng chủ biên không cần phải nói đến kinh ngạc trong lòng cùng cảm thán công ty lớn thật sự khác biệt, chủ biên phía trước bị dọa đến muốn quỳ xuống.
May mắn lúc này trợ lí phía sau Phó Dư Dã dẫn đầu vỗ tay.
"Hoan nghênh các vị gia nhập Hagrid." Gánh hát lãnh đạo của Phó Dư Dã bạch bạch vỗ tay.
Chúng tôi tự nhiên cũng vỗ tay theo, trong khoảng thời gian ngắn, hiện trường nhìn qua rất hài hòa náo nhiệt, thật sự là một lần gặp mặt quen biết nào nhiệt.
Lúc sau Phó Dư Dã liền đơn độc gọi quản lí vào văn phòng nói chuyện.
Trợ lí của hắn cũng rất có hiệu suất mà đem công tác của Hagrid thông báo cho toàn thể, sau đó lại nói luôn hai tin tức.
Thứ nhất, nhân viên sẽ tham gia huấn luyện ở tổng bộ một tuần, danh sách và thời gian hôm khác sẽ thông báo.
Thứ hai, Phó tổng sẽ ở lại chỗ này thị sát ba tháng.
Cuối cùng, vì để nhân viên mau chóng quen với văn hóa Hagrid, ba ngày sau có một buổi tiệc tối từ thiện do Hagrid làm chủ, mời tất cả nhân viên đến tham gia.
Vừa dứt lời, các đồng nghiệp trẻ tuổi liền sôi trào lên.
Hagrid làm chủ, tiệc từ thiện buổi tối.
Chẳng phải sẽ có rất nhiều minh tinh sao?
Có thể có Thẩm Miên không a...
Còn có nhóm F one....
Oa, thiệt là đặc sắc!
Tan tầm tôi phải đi mua quần áo ngay, trời ạ...
Trợ lý thấy tình trạng này dung mạo không hề thay đổi, ôm folder, cao lãnh rời đi.
Giống như tác phong của Phó Dư Dã.
Nhưng mà...
Tôi thấy nữ trợ lý lớn lên rất xinh đẹp, mặc tây trang quần ống rộng, chân đi giày cao gót, nhìn giỏi giang mà không mất đi sự nữ tính, tuy rằng tôi biết tổng tài đều thích mang theo nữ trợ lý xinh đẹp, sinh ý sẽ thuận tiện hơn nhiều, nhưng là, thật sự có điểm nhìn không thuận mắt, ít nhất từ trước tới nay tôi chỉ dạy hắn "Khiêm khiêm quân tử, tư dĩ tự mục dã"(*) mà không phải "Đê thượng nữ lang tay trong tay hành"(*), loại bất mãn cổ quái này giống như cỏ dại chui ra từ khe đá, cào đến lòng tôi loạn cả lên, vì sao còn muốn so đo việc nhỏ không đáng nhắc tới này.
(*) Khiêm khiêm quân tử, tư dĩ tự mục dã: ý nói người quân tử lấy thái độ khiêm tốn để giữ mình, tu dưỡng mình, cho mình là thấp hơn người khác.
(*) Đê thượng nữ lang tay trong tay hành: đôi tình nhân tay trong tay đi trên đê (?)
Tôi hạ tâm xuống, mở máy tính ra, biên tập được mấy chữ lại cắt bỏ hết.
Lại nghĩ tới, mấy hôm trước là Phó Dư Tranh, hôm nay lại là Phó Dư Dã.
Liệu có quan hệ gì không?
Hơn nữa. truyền thông Hagrid cùng với tập đoàn Vanh Tranh là quan hệ gì? Rõ ràng hôm đó lúc nghe lão bản Địa Trung Hải giới thiệu là "Phó tổng tập đoàn Vanh Tranh" mà không phải là "Phó tổng truyền thông Hagrid".
Đáng tiếc tôi nghĩ nửa ngày cũng không ra được nội dung gì là thật, những năm gần đây tôi đối với Phó Dư Dã, biết ít tin tức còn hơn không, ngay cả lúc chúng tôi ở bên nhau tôi cũng không chủ động đi hỏi thăm bối cảnh gia thế của hắn, khi đó tôi ẩn ẩn cảm nhận được gia thế xuất thân của hắn không bình thường, nhưng mà nguyên nhân chính là bối cảnh này làm tôi sợ chỉ cần thử một chút sẽ bị trở thành ý nghĩ không an phận, cho nên tình nguyện duy trì trạng thái không nghe không hỏi. Đem lực chú ý tập trung lên người Phó Dư Dã, lúc đó có thể nói tôi thuần túy mà yêu cái người tên Phó Dư Dã. Mà hắn khi đó, cũng là người sau này nói muốn chia tay với tôi.