Chương 4: Kích Động Muốn Khóc!

"Hừ, vấn đề của ngươi sao?" Tiêu Soái nhìn thấy chuyện chính sự trước mắt nên cũng không đùa với Tôn Vĩ nữa, quay đầu liếc mắt nhìn Vương Vi Dân, nghiêm chỉnh đàng hoàng nói hươu nói vượn: "Rất nghiêm trọng đó. Tôi vừa rồi nhìn trên mặt cậu đầy sát khí, ấn đường biến thành màu đen, sợ là gặp chuyện gì đó không hay. Nhưng cậu đừng sợ, hôm nay ngươi đã có duyên để cho tôi gặp, tôi sẽ cố xem giúp ngươi một chút."

"Được, được được!" Giọng Vương Vi Dân đều run rẩy: "Đại sư à, chúng ta đi qua kia đi?"

"Ấy, chuyện gì cũng không vội vã trong thời gian ngắn được."

Tiêu Soái trong nháy mắt thay đổi một bộ dáng cao nhân đắc đạo, nói: "Dù sao thỉnh thần phá sát muốn thành tâm, xem bộ dáng của cậu bây giờ lôi thôi lếch thếch sợ là sẽ làm cho Tiên gia thấy phản cảm, đến lúc đó xemcho cậu không chừng sẽ mất linh. Cho nên cậu bây giờ về đi, tắm gội sạch sẽ, thay quần áo trước, chuẩn bị tốt một chút. Nếu trong nhà có thần tài thì nên hành lễ, lúc ra cửa mang theo hai tấm vải đỏ, nhớ đó, tuyệt đối không nên quên. Tôi cũng phải trở về chuẩn bị cẩn thận, xin chỉ thị của thần tài gia, đến lúc đó vì cậu mà làm phép."

Vương Vi Dân: "!!!"

Quả nhiên là đại sư, xem người ta chuyên nghiệp thế này!

Chỉ cần hai chữ, trâu bò! Vận khí xấu của lão tử được cứu rồi!

"Được! Được!" Vương Vi Dân quay đầu liền chạy ra ngoài, chạy hai bước lại quay lại: "Đại sư, tôi làm sao tìm người đây?"

"Không phải đã nói rồi sao, tôi ở ngay sát vách, một lát nữa, cậu cứ trực tiếp tới là được."

"Được! Tôi đi tắm rồi thay quần áo, bái thần tài và chuẩn bị tấm vải đỏ, đại sư nhất định phải chờ tôi đó!"

Tôn Vĩ đưa mắt nhìn Vương Vi Dân chạy ra xa, hắn chỉ đứng đó xem đến trợn mắt hốc mồm, trong lòng 1000 cái không cam lòng, cầm 585 tệ đặt ở trên quầy, sau đó tò mò hỏi: "Lão đệ, vậy xem phong thủy phải tắm gội thay quần áo sao? Đều phải chuẩn bị tấm vải đỏ à? Như vậy xem mới càng chuẩn sao?"

"Không." Tiêu Soái nhẹ nhàng hít vào một hơi, về sau chậm rãi nói: "Như thế nhìn càng có vẻ sang chảnh hơn."

"Hệ thống: Đến từ Tôn Vĩ điểm số đỏ mắt + 66!"

Oa ha ha! Thoải mái!

Tạm biệt Tôn Vĩ, Tiêu Soái trở lại trong cửa hàng của mình, hưng phấn muốn khóc!

Quá tốt rồi, ông đây lại có hệ thống trâu bò như vậy dính vào người, nhân sinh đỉnh phong chắc chắn ở trong tầm tay rồi!

Không được, phải mau mau làm rõ cái hệ thống này, nó có thể liên quan đến sự nghiệp về sau của anh đây!

"Hệ thống!" Tiêu Soái nghĩ đến đây, liền gọi hệ thống: "Hệ thống có ở đây không? Hệ thống?"

Hệ thống: "Vâng, kí chủ xin cứ hỏi."

"Chức năng này thật là trâu bò nha!" Tiêu Soái hưng phấn, da đầu như đang nhanh chóng bốc lên hơi nước: "Biểu Lộ Bao Chi Nhãn này về sau khai quang quả thực là vô địch! Có thời gian hạn chế hay không?"

Hệ thống: "Công năng của Biểu Lộ Bao Chi Nhãn là cứ mỗi 500 điểm đỏ mắt thì sẽ được đổi một lần, duy trì cho đến 0h cùng ngày. Mặt khác nhắc nhở hữu nghị, về sau cấm sử dụng công năng tham dự đánh bạc, bằng không hệ thống sẽ khấu trừ mười vạn điểm số đỏ mắt để trừng phạt."

Tiêu Soái: "! ! !"

Hệ thống thốt ra lời này xong toàn thân Tiêu Soái toát ra mồ hôi lạnh!

Khấu trừ mười vạn, vậy mẹ nó về sau còn có thể chơi à? May nhờ hôm nay không có làm lớn, ông trời phù hộ, ông trời phù hộ!

Nhưng 500 điểm mới có thể tiếp tục kết thúc đến 0 giờ cùng ngày, cái này có chút khó nha!

"Cái kia, hệ thống..." Tiêu Soái tiếp tục hỏi: "Nói vậy, có đồ vật gì có thể khai quang không? Trên người của ta ngoại trừ con mắt ra thì có vật gì khác nữa?"

Hệ thống: "Thứ trên người kí chủ đều có thể khai quang. Từ tóc, con mắt, mũi, miệng lỗ tai, đến quần áo, giày, điện thoại, thậm chí đến cả tiểu đinh đinh của kí chủ cũng có thể khai quang."

Tiêu Soái: ". . ."

Con mẹ nó? Tiểu đinh đinh cũng có thể khai quang?

Tiêu Soái: "Cái khai quang này về sau có phải càng lớn càng mạnh và kéo dài hơn hay không?"

Hệ thống: "Những cái kia chỉ là công năng kèm theo, sau khi tiểu đinh đinh khai quang có khả năng bố trí đưa thuộc tính vào con của mình, bao gồm cả giới tính, tướng mạo sau khi thành niên, chiều cao, thể trong,... tất cả đều có thể sắp đặt. Mặt khác, nếu như kí chủ không muốn có con thì không cần mang áo mưa an toàn cũng có thể cam đoan sẽ không làm cho nhà gái mang thai."

Tiêu Soái: "! ! !"

Trong nháy mắt đó, Tiêu Soái kích động đến khóc!

Hắn năm nay 25 tuổi, chẳng mấy chốc sẽ nói chuyện cưới gả! Ai không hy vọng có khả năng sinh hai hài tử kiện kiện khang khang(3) thật xinh đẹp? Một đứa là nam, một đứa là nữ chứ?

(3)Khỏe mạnh.

Hiện tại ngươi nghe hệ thống nói không? Chỉ cần tiểu đinh đinh khai quang, đừng nói sinh nam sinh nữ, đến tướng mạo gì đều có thể sắp đặt!

Lúc không muốn sinh thì chẳng cần biện pháp an toàn!

Đây là trâu bò đến mức nào!

Đến lúc đó lão tử ở phòng khách ba ba!

Tại phòng bếp ba ba!

Tại ban công ba ba!

Tại phòng vệ sinh ba ba!

Không gian rộng lớn!

Sao mà thích thế này!

"66666666666 66666666666(4)!" Tiêu Soái liền hô hơn một trăm tiếng 66666, về sau hỏi hệ thống: "Hệ thống, vậy cần bao nhiêu điểm số đỏ mắt mới có thể cho tiểu đinh đinh khai quang? Cái này nếu là khai quang tuyệt đối có thể làm cho người ta đỏ mắt chết đó!"

(4)Lợi hại.

Hệ thống: "Để tiểu đinh đinh khai quang vĩnh cửu cần 666666 điểm số."

Tiêu Soái: ". . ."

Ngươi sao không đi chết đi? ! 666666 điểm! Mẹ nó đến kiếm tới khi nào?

Hệ thống: "Hệ thống cho rằng với nhan sắc của kí chủ, con số này cũng không xa xôi."

"Hừ, lời ngươi nói xác thực có đạo lý." Tiêu Soái trong nháy mắt liền thay đổi một bộ mặt chính kinh, nói: "Ta cảm thấy bằng vào nhan sắc của mình, chỉ cần đứng trên đường cái thì điểm đỏ mắt sẽ không ngừng tăng liên tục. Quyết định vậy đi! Ha ha ha!”

Hắn đắc ý một hồi, về sau hỏi: "Hệ thống, khai quang một vật cần gì điều kiện a?"

Hệ thống: "Kí chủ buôn bán đạt đến mức một vạn thì hệ thống sẽ tiến hành thăng cấp, có thể tiến hành khai quang tiếp theo, mức độ buôn bán trước mắt: 0. Kí chủ cố gắng lên."

Tiêu Soái: ". . ."

Mức độ buôn bán đạt một vạn, cái này cần kiếm tới khi nào?

Sau đó hệ thống lại bồi thêm một câu: "Xin kí chủ trong vòng mười ngày kiếm được một vạn tệ, bằng không hệ thống sẽ phán định năng lực kí chủ không được, bắt đầu tìm kiếm kí chủ khác."

Tiêu Soái: "! ! !"

Kiếm tiền, nhất định phải kiếm tiền! Bằng không thì cái hệ thống chảnh chọe này bùng nổ, đòi thay người thì chẳng phải xong con mẹ nó sao?

Mình có thể leo lên nhân sinh đỉnh phong hay không thì tất cả phải nhờ nó rồi!

"A!" Tiêu Soái lên tiếng, sau khi hiểu rõ yêu cầu khai quang của hệ thống này, Tiêu Soái lúc này bắt đầu thay đạo bào. Mặc dù mặc bộ đồ này cũng không tăng cường hiệu quả xem bói, nhưng là có thể gia tăng thu nhập xem bói, chính là tiền đó! Chính là mức độ buôn bán đó!

Sau khi chỉnh trang xong, Tiêu Soái chuẩn bị tất cả cho tốt rồi ngồi nghiêm chỉnh, cửa của cửa hàng bị đẩy vào, Vương Vi Dân đã tắm gội thay quần áo xong còn mang theo cô gái, thận trọng đi đến: "Đại sư, đại sư ta đến rồi!"

Sau đó giới thiệu cho Tiêu Soái: "Đây là vợ ta."

Tướng mạo người vợ của Vương Vi Dân trung đẳng, một đôi mắt vô cùng cẩn thận nhìn chằm chằm Tiêu Soái, mấu chốt nhất là bên trên gáy của nàng cũng có cái biểu lộ!

Đó là một cái sticker người tí hon màu trắng, hai tay bóp lấy eo, ngay trên đỉnh đầu nhỏ còn có sáu chữ to. "Chuyên trị đủ loại lừa đảo!"

Tiêu Soái: ". . ."