Chương 55: Chế phục + nóng lạnh play (1)

“Muốn anh liền cho em.”

Giọng trầm thấp mang theo dụ hoặc vang lên bên tai, Trần Nhưỡng nuốt nước bọt, ấp úng trốn tránh: “Hai ngày trước mới làm……”

Vương Thích khẽ cắn thịt non trên cổ cậu, hôn dừng ở sườn mặt cậu, sau đó cắn xé môi dưới hơi mỏng.

Trần Nhưỡng bị cắn đau, mở ra khớp hàm dùng đầu lưỡi tiến hành phản kháng. Vương Thích nhìn chằm chằm mặt cậu ngây ngô với ánh mắt như yêu tinh, hung tợn nói: “Anh mẹ nó thật là một khắc đều không rời đi em.”

Trần Nhưỡng kích động đến run rẩy.

“Hôm nay cứ như vậy làm chết em.”

Nam nhân khiêng cậu lên vào phòng ngủ, ném trên giường, mở đèn xoay người đè ép lên. Hắn cao cao tại thượng, từ mí mắt đảo qua con mồi, sau đó nhanh chóng kéo xuống áo khoác có mũ, cơ bắp trên người như thị uy biểu thị công khai lực lượng cùng chủ quyền, đạt được thần phục.

Trần Nhưỡng nhấp môi, mắt không rời đi khối thân hình gợi cảm cực dụ hoặc trước mặt. Cậu vươn đầu ngón tay tay phải, đυ.ng chạm từ cằm đến cơ ngực, đến eo bụng, tạm dừng trước nơi cấm địa. Bỗng nhiên cậu rất muốn chủ động câu dẫn người này, muốn nhìn hắn vì mình mà không khống chế được hoảng loạn, muốn nhìn hắn thở gấp, cuối cùng nhìn bộ dáng hắn không còn nghiêm túc được nữa.

Không biết có phải vì hôm nay đạt được chính thức tán thành hay không, hai người đều có chút xúc động, bộ dáng như chiến tranh chạm vào là nổ ngay.

Thiên tính ở nơi đó, Trần Nhưỡng vẫn là không làm càn như vậy. Cậu vụng về cởi bỏ từng cúc áo, hai mắt chỉ lo nhìn chằm chằm quần áo của mình cùng ngón tay, tận lực làm lơ tầm mắt nam nhân xuyên thấu. Cởi đến một viên cuối cùng, cậu kéo áo sơ mi ra hai bên, nghiêng đầu đi, lưu lại một đoạn cổ trắng tinh, sau đó mí mắt trên dưới chớp động, cuối cùng hạ quyết tâm.

“Liếʍ em.”

Cậu gợi lên khóe mắt, dùng biểu tình bình sinh phóng đãng nhất phun ra hai chữ, thấy nam nhân không phản ứng, lại vội vàng lặp lại một lần.

“Liếʍ em, em muốn……”

Thân thể sói xám căng thẳng, đáy mắt đỏ lên, há miệng hung hăng gặm cắn tiểu xảo núʍ ѵú, động tác thập phần thô bạo. Thỏ con ăn đau, hai tay ôm đầu trước ngực, hít khí: “Nhẹ một chút, đau……”

“Mẹ nó,”

Vương Thích mắng một tiếng, “Muốn câu dẫn anh thì phải chuẩn bị sẵn sàng, anh không dám bảo đảm sẽ không làm em bị thương.”

Hắn ngậm đầṳ ѵú, đầu lưỡi ở quầng vυ" hồng nhạt chậm rãi đánh vòng, khoang miệng tràn ngập nhiệt độ, kéo tế bào mẫn cảm toàn thân, kéo người vào bể dục.

Trên ngực một bên rất sướиɠ, bên kia liền khó chịu đến phát ngứa. Trần Nhưỡng loạn vặn vẹo dưới thân hắn, nơi nơi đốt lửa, có chút chịu không nổi.

“Ân…… Ân…… Bên này……”

Vương Thích dừng lại động tác, hỏi: “Làm cái gì?”

“Ân…… Rất ngứa, bên này cũng muốn……”

Thỏ con không rảnh lo làm bộ làm tịch, bĩu môi làm nũng, “Lão công liếʍ liếʍ nó……”

Vương Thích giật mình một cái, hắn nhẫn nại, bằng không thế nào cũng sớm tiết. Trần Nhưỡng càng như vậy, hắn càng muốn cậu tao, để cậu làm ra động tác càng dâʍ đãиɠ, nói ra càng dâʍ đãиɠ.

“Bảo bối nhi, lão công vội vàng đâu, tự em chơi đi.”

“Em……”

Hắn lôi kéo tay Trần Nhưỡng đặt lên đầṳ ѵú, ra lệnh: “Nắm.”

Thỏ con nghe lời niết, chỉ là thẹn thùng đỏ mặt.

“Nắm lên.”

Lần này cậu có chút chần chừ, nhưng vẫn làm theo.

“Đúng. Siết chặt, xoa xoa nó.”

Vương Thích cười một tiếng, “Này không phải chơi sao?”

Trần Nhưỡng xấu hổ không dám nói lời nào, sợ vừa mở miệng chính là phát tao rêи ɾỉ.

“Kéo lên trên, dùng lực.”

Vương Thích thấy cậu bất động, ổn định giọng nói, “Nghe lời.”

“Ô……”

Trần Nhưỡng đối bản thân hạ không tàn nhẫn được, ướt mắt xin tha, “Không cần…… Đau quá……”

“Làm nũng cũng vô dụng, em muốn ta giúp anh?”

Thỏ con ủy khuất, nhưng không có cách với da^ʍ uy thuận theo nắm nắm núʍ ѵú phát trướng. Kɧoáı ©ảʍ hỗn hợp đau đớn đánh úp về phía đại não. Càng làm người chịu không nổi chính là tự đùa bỡn cảm thấy thẹn, càng e lệ, càng có thể vô cùng sướиɠ.

Vốn tưởng rằng đây là cực hạn, không nghĩ tới nam nhân tiếp tục ra lệnh: “Siết chặt, lại nắm cao chút.”

Trần Nhưỡng hồng hốc mắt, đánh chết cũng không làm. Vương Thích duỗi tay giúp cậu tàn nhẫn niết một phen, lực mạnh làm đầṳ ѵú đáng thương lập tức sưng, thỏ con đau thét chói tai, lập tức khóc.

“A a a a ——! Đau quá! Không cần ——! Không cần nhéo……”

Miệng hắn ngậm một viên liếʍ láp, tay dùng sức vuốt ve một viên khác. Trần Nhưỡng kéo tay hắn, đẩy đầu hắn, chỉ có thể làm bản thân càng đau. Đầṳ ѵú kiều nộn nhiễm một tầng đỏ ửng da^ʍ mĩ, bị chà đạp đến sưng đỏ không thôi, cùng trắng nõn làn da hình thành đối lập.

“Ô…… Lão công…… Lão công đau quá……”

Thỏ con mềm mềm mại mại xin tha, sói xám nhìn cậu, hai ba cái lột quần cậu ném xuống giường, lấy một cái váy từ tủ quần áo, lại lấy ra đuôi hồ ly lúc trước dùng trên người cậu.

“Vυ" sưng lớn như vậy, mặc váy mới xứng em tao.”

Hắn tròng lên cho cậu, Trần Nhưỡng lập tức nhận ra đây là váy lần trước mua ở trung tâm thương mại. Lần hai người mua sắm đó còn ồn ào một trận, sau đó trong WC càng là……

Trần Nhưỡng không dám nghĩ, vừa nhớ tới kê kê sẽ chậm rãi cương cứng. Rõ ràng là không chịu nổi, chuyện làm tâm người lạnh, lại có thể mang đến kɧoáı ©ảʍ che trời lấp đất, làm cậu ở giữa háng nam nhân da^ʍ tiện run rẩy.

“Ngoan, tự mình liếʍ ướt.”

Vương Thích đưa gậy mát xa tới bên miệng, thỏ con há mồm ngậm lấy, cái đuôi phô ở ngực, xúc cảm lông xù xù cọ da phát ngứa. Cậu nhắm mắt lại, căng da đầu đưa đẩy trong miệng mình, nước bọt dính ướt cán, cực đại qυყ đầυ một mảnh nước. Ăn nam nhân gậy thịt là một loại cảm giác, ăn đồ chơi giả lại là một loại cảm giác khác. Loại này phải dùng thay thế phẩm lấp đầy chính mình so sánh bị thao càng thêm dâʍ đãиɠ, nhiều hơn một tầng kɧoáı ©ảʍ.

Nam nhân lấy bôi trơn khuếch trương cho cậu, ngón tay ở nhục huyệt cong lại đỉnh lộng, không bao lâu xoa đến đùi thỏ con phát run, vặn vẹo như trốn. Hắn quá quen thuộc mông cậu, có thể dễ dàng trêu chọc du͙© vọиɠ. Vương Thích lấy cái đuôi lại đây, nắm gậy mát xa cắm vào.

“Ô, thật trướng……”

Trần Nhưỡng cầm lòng không đậu mở ra hai chân, gậy mát xa lạnh lẽo cứng đờ cộm vách trong phát đau, làm cậu không quen. Thật vất vả nhét vào tới rễ, huyệt khẩu mấp máy lại phun ra một chút. Vương Thích thấy, ba một chưởng đánh vào huyệt, thứ đồ kia hoàn toàn chôn vào.