Chương 42

Vương Thích vừa nghe, lập tức từ bỏ giãy giụa, đau đến chết cũng chỉ có thể cau mày hừ hừ, một lát sau sức hừ cũng không còn, đáng thương gục xuống.

“Trước công chúng dám nhục nhã em tôi, ai cho cậu lá gan? Hả? Ai cho cậu mượn lá gan?”

Tối qua Trần Du nghe Trần Nhưỡng nói mấy việc chuyện này thiếu chút nữa cắn răng, mà Vương Thích đã không còn tư duy nghĩ nàng nói chính là ở lần đó WC hay lần biểu diễn, chỉ có thể cứng cổ mặc nàng hết giận.

Trần Du đột nhiên bưng kín mũi hắn, ánh mắt lạnh băng làm Vương Thích cảm thấy nàng thật sự muốn gϊếŧ mình. Thiếu Oxy kích khởi sinh tồn làm Vương Thích điên cuồng lắc đầu giãy giụa, mà Trần Du hạ nhẫn tâm, lú hắn sắp ngất xỉu mới buông tay.

“Thú vị sao?”

Trần Du vỗ vỗ mặt hắn, “Còn muốn lại đến một lần sao?”

Vương Thích hoảng sợ lắc đầu, ở trong lòng thô tục mình biết mắng hết. Trần Du nhìn chằm chằm hai mắt hắn, giọng đột nhiên thả nhẹ, thậm chí mang theo chút khổ sở:

“Cậu sợ hãi? Lúc cậu chơi em tôi như vậy, sao không nghĩ nó có sợ hãi hay không?”

Vương Thích sửng sốt, nhớ lại một lần kia Trần Nhưỡng khóc lóc đánh hắn hỏi có phải thật muốn làm cậu chết hay không. Lúc ấy hắn còn cảm thấy không có gì, cùng lắm thì, tình thú trên giường sao, dỗ dỗ liền qua, hiện tại mới biết được đây là một chuyện có bao nhiêu làm người sởn tóc gáy. Huống hồ lúc ấy mệnh căn của hắn còn cắm trong thân thể người ta.

Trần Du bình tĩnh hô hấp một chút, xoay người cầm bình sữa bò đổ lên người hắn, lại lấy bánh kem chuẩn bị tốt ụp đầu hắn. Nàng không lưu tình ba một tiếng kéo xuống băng dán ngoài miệng hắn. Vương Thích nhe răng nhếch miệng còn chưa kịp lộ biểu tình, đã bị nắm cằm thô bạo tô một miệng son môi.

“Trần tỷ! Chị! Chị muốn ——”

Trần Du lấy ra di động trong quần hắn, tách tách chụp mấy tấm ảnh, trước mặt Vương Thích mở ra WeChat, ở đối thoại đầu tiên tìm được một nhóm.

“Đây là group chat cậu với anh em đi? Cậu nói tôi nên gửi bộ dáng cậu hiện tại qua, cho bọn họ nhìn xem cậu có bao nhiêu ‘đáng yêu’ hay không?”

Thân thể hắn khựng lại, mở to hai mắt nhìn, hắn hiện tại nếu như bị đám tiểu tử kia biết, kia hắn Vương Thích có thể trực tiếp nhảy lầu tự sát. Trần Du nhìn nhìn biểu tình hắn, thông qua WeChat mở ra album, lựa chọn mấy tấm ảnh chụp, thật sự chuẩn bị gửi, Vương Thích lập tức sợ tới mức xin tha.

“Đừng đừng đừng! Trần tỷ! Em sai rồi em sai rồi! Em không biết tốt xấu không bằng súc sinh! Chị chị chị đừng xúc động!!!”

Tim Vương Thích sắp từ cổ họng nhảy ra ngoài. Trần Du dừng một chút, yên lặng buông di động, nhéo nhéo mặt hắn nói: “Biết mất mặt?”

“Phải phải! Em sai rồi Trần tỷ, chị tha em đi……”

“Tôi chỉ muốn gửi ảnh chụp truyền cho bạn cậu mà thôi, cậu đã chịu không nổi, vậy cậu có nghĩ tới Tiểu Nhưỡng bị người toàn trường nhìn đến một mặt nó không muốn để người phát hiện, còn bị chỉ tên nói họ vũ nhục, trong lòng nó có bao nhiêu sợ hãi?!”

Vương Thích một câu đều nói không nên lời.

“Vương Thích, nói thật nếu không phải tối qua Tiểu Nhưỡng khóc lóc cầu tôi đừng đánh cậu, hiện tại cậu đã sớm ở bệnh viện. Không phải tôi không tiến bộ, không phải tôi không đồng ý hai người ở bên nhau —— nhưng Tiểu Nhưỡng có thể vì cậu tên khốn nạn quỳ cầu tôi tha cậu, vậy còn cậu?! Cậu mẹ nó không có bản lĩnh sủng ái nó bảo hộ nó, lại có tư cách gì làm bạn trai nó?!”

Trần Du mở ra diễn đàn, vào trang web còn chưa xoá, ném điện thoại lên người hắn:

“Tự cậu hảo hảo xem xem! Lúc đầu bình luận mấy tấm ảnh còn không có cái gì, đầu năm nay con trai mặc nữ trang cos một chút có cái gì, nhưng cậu nhìn xem ảnh chụp phía sau! Đừng cho là tôi không biết cậu đối nó làm cái gì, vẻ mặt nó rõ ràng bị người chỉ vào cái mũi mắng trước mặt mọi người động dục!”

“Trong đầu của cậu!”

Trần Du tức tới giọng đều đang run, chọc chọc đầu Vương Thích, mắng: “Trong đầu của cậu, cả ngày đều mẹ nó là tϊиɧ ɖϊ©h͙ sao?!”

Vương Thích bị trần trụi lại khó nghe nói như vậy, như bị trước mặt mọi người ăn mấy chục cái tát. Hắn không có mặt mũi ngẩng đầu, nhớ tới Trần Nhưỡng ủy khuất tim như bị kim đâm, nhắm mắt lại cố nén nước mắt trở về, thanh thanh giọng nói:

“Thực xin lỗi, đều, đều là em sai. Cái này, em sẽ tìm người mau chóng xóa.”

Trần Du xoay người, đốt một điếu thuốc giảm bớt lửa giận. Vương Thích nhìn đến thuốc lá bị lửa đốt thành tro, cảm thấy mạng nhỏ đều bị nàng đánh rớt một nửa.

“Vương Thích.”

Trần Du mở miệng, “Tiểu Nhưỡng từ nhỏ bị chúng ta phủng ở lòng bàn tay đến lớn, không ăn qua khổ không chịu qua tội, càng không ai dám cho nó nhục nhã lớn như vậy đại. Tôi biết đều là tôi sủng hư nó, làm nó như nữ sinh, không đủ kiên cường, nhưng đây không phải lý do cậu có thể khi dễ nó, biết không?”

“Đã biết, em sai rồi……”

“Miệng đời, miệng mọc ở người khác, tôi quản không được, nhưng nếu cậu không thể tôn trọng nó, yêu thương nó, vậy cậu không cần đi trêu chọc nó! Tiểu Nhưỡng không dám phản kháng cậu, nhưng tôi không giống. Còn dám để tôi biết cậu con mẹ nó thiếu suy nghĩ một lần nữa, tôi sẽ làm cậu cả đời đều không thể cùng nó bên nhau, tôi nói được thì làm được.”