Chương 36

Lúc hai người trở lại ký túc xá, bị quản lí bắt được mắng một trận, Vương Thích gương mặt tươi cười cúi đầu khom lưng nhận sai, liên tục bảo đảm sẽ không có lần sau, lúc này mới thoát thân.

“Làm em sợ muốn chết…… Em còn tưởng lần này khẳng định tránh không khỏi……” Trần Nhưỡng sờ sờ ngực, lòng còn sợ hãi.

“Không có việc gì, nàng không thể làm chúng ta thế nào.”

Vương Thích mở một chai nước khoáng đưa cho Trần Nhưỡng tiếp nhận tới ừng ực uống mấy ngụm, đột nhiên nhớ tới cái gì: “Ai, đúng rồi, vì cái gì mỗi lần nàng chỉ mắng anh vài câu, sau đó liền không có sau đó? Này không khoa học!”

“Cậu anh là quản lí ban hậu cần!” Vương Thích nhìn cậu trừng lớn hai mắt, kinh ngạc nói, “Em không biết?”

“A?? Không biết……” Trần Nhưỡng lắc đầu.

Vương Thích sách một tiếng, ngồi xuống ôm người, cười hì hì: “Lão bà, hai ta dọn ra ngoài ở đi, được không?”

“Ai là lão bà anh! Đừng gọi loạn!”

Trần Nhưỡng trừng hắn một cái, “Anh nói dọn liền dọn! Sao anh ngốc như vậy!”

Vương Thích hừ cười một tiếng, nằm lên giường: “Ai. Em không biết. Anh thuê phòng gần trường học lập tức có thể tới, cách nơi này một đường cái, tàu điện ngầm nối thẳng trung tâm thành phố, dưới lầu muốn ăn thì ăn muốn chơi có chơi, không ai quản không ai nhìn, thoải mái bao nhiêu.”

“Nhìn anh khoe khoang.”

“Hơn nữa anh còn dặn dò bọn họ, đến lúc đó chuyên môn dành ra một phòng làm phòng vẽ tranh. Ai muốn cái gì có cái gì, không cần trả tiền thuê nhà không cần trả tiền điện nước, em nói sao có chuyện tốt như vậy.”

Trần Nhưỡng mắt lé xem hắn: “Nói, anh lại cân não cái gì? Muốn em thiếu anh. Anh làm tốt vì dục đúng không?”

“Còn không phải sao!”

Vương Thích bật dậy ôm cậu, ngón tay không an phận vói vào quần áo rộng thùng thình, môi cọ xát tai cậu:

“Bảo bối nhi. Anh chính là muốn đối em muốn làm gì thì làm. Chẳng lẽ em không muốn?”

Thỏ con mặt liền đỏ, đẩy hắn mắng câu lưu manh, kết quả bị Vương Thích ấn trên giường hôn thở hồng hộc, không có biện pháp ỡm ờ đáp ứng, mới được buông ra.

Trần Nhưỡng cảm thấy bản thân thay đổi, trước kia Vương Thích trêu chọc vài câu cậu liền ủy khuất muốn khóc, khóc lên càng là hoa lê đái vũ ngăn không được. Hiện tại thế nhưng đối người nọ đùa giỡn tập mãi thành thói quen, thậm chí còn sẽ đáp trả vài câu. Kỳ thật này cùng Vương Thích cũng có quan hệ, trước kia hắn khi dễ Trần Nhưỡng cũng bất quá là mắng cậu nương kêu cậu mua này mua kia. Hiện tại không dám đề cập, càng không nỡ sai sử người, chỉ dám ở trên giường chà đạp một phen, bình thường có thể phủng cậu đến trời cao.

Vương Thích nhìn tai Trần Nhưỡng đỏ bừng, trong lòng ngứa ngáy. Nói cũng kỳ, hắn cảm thấy dù mỗi ngày ôm cậu cũng ôm không đủ, hận không thể không có thời khắc nào là dính nhau.

Sau khi ở chung liền mang về gặp gia trưởng đi. Vương Thích vuốt cằm, trong lòng suy tư.

Trần Nhưỡng đi học luôn cảm thấy không thích hợp, giống như vẫn luôn có người đang nhìn chằm chằm cậu cười. Cậu quay đầu lại nhìn, mọi người đều là ai bận việc nấy, không có dị thường.

Thỏ con kỳ quái gãi gãi đầu, trên đường đi ăn cơm trưa đυ.ng phải Trương Đồng, đang chuẩn bị chào hỏi đã bị hắn ôm.

“Ai nha tiểu tổ tông uy……”

Trương Đồng kêu quát quát, “Quá trùng hợp, tôi đang chuẩn bị gọi điện thoại tìm cậu!”

“A?”

Trần Nhưỡng nghi hoặc, “Tìm tôi làm gì?”

“Ngài còn không biết?”

Trương Đồng vẻ mặt vô cùng đau đớn, “Ai, ngài nhanh xem diễn đàn đi! Cậu nha đều mẹ nó sáng cả đêm!”

Trong lòng Trần Nhưỡng đột nhiên trầm xuống, phản ứng đầu tiên là quan hệ mình cùng Vương Thích bị người phát hiện. Cậu không kịp chờ Trương Đồng móc di động cho mình xem liền xoay người chạy về ký túc xá, người nọ ở phía sau kêu cậu xem trang web gì đó, cậu hoang mang rối loạn không nghe rõ.

Trần Nhưỡng mở máy tính tay đều phát run, nháy mắt mở mạng hơi sợ hãi. Cậu thở ra, khu bát quái tuôn ra chỉ là ảnh chụp ngày đó cậu mặc nữ trang biểu diễn, tuy có chút bình luận rất hạ lưu, nhưng cậu vẫn âm thầm may mắn, may mắn không có đề cập đến Vương Thích.

Trần Nhưỡng kéo xuống, trong lòng ngũ vị tạp trần. Cậu không nghĩ tới mình chẳng qua là đi vài phút, thế nào có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy. Hình ảnh này đại bộ phận đều là một người chụp, nhưng người này giống như không có ý khác, chỉ là nói đáng yêu như vậy nhất định là con trai, mọi người tới xem một chút.

Thỏ con bất đắc dĩ thở dài, rốt cuộc minh bạch buổi sáng phát hiện khác thường không phải ảo giác. Cậu biệt nữu tưởng, còn không phải là giả nữ sao, có cái gì mà đại kinh tiểu quái*. Lại không biết bát quái không phải nam giả nữ, mà là nam giả nữ còn con mẹ nó đẹp như vậy. Chân dài kia eo nhỏ kia, mặt cười mang xấu hổ, quả thực là cực phẩm.

(*Đối sự việc không có gì đặc biệt nhưng lại quá sức kinh ngạc.)

Cậu tùy tay xem cái mới nhảy ra, lập tức làm cậu cảm thấy như bị sét đánh.

《 Đừng ý da^ʍ! Người hot kia có bạn trai! 》

Hình minh họa trên cùng, chính là ảnh chụp Vương Thích ở nhà uy cậu ăn trái cây.