Chương 35

“Chào…… Chào em, anh tên Trần Nhưỡng.”

Thỏ con đỏ mặt chào hỏi, tay không được tự nhiên cuốn quần áo, “Anh là ca…… Ân…… Bạn học……”

“Em biết em biết, anh mau ngồi anh mau ngồi.”

Vương Du vỗ vỗ sô pha, cầm di động lắc lắc nói, “Hai người chưa ăn cơm đi? Muốn ăn cái gì? Em gọi cơm hộp cho.”

Trần Nhưỡng vốn định nói không cần, Vương Thích nằm xuống sô pha, balabala nói một chuỗi. Vương Du nghe lời đáp ứng, gọi cơm xong lại cười tủm tỉm hỏi Trần Nhưỡng:

“Ta nhớ rõ Trần ca thích ăn đồ ngọt đi? Em đi làm bánh kem cho anh ~”

“A? A không cần không cần, sao anh không biết xấu hổ……”

Trần Nhưỡng gấp đến độ vò đầu, xoay người kéo Vương Thích, chỉ thấy người nọ thoải mái dễ chịu bắt chéo chân mở TV.

“Em để nàng bận việc đi thôi, hoặc là nói, em muốn ở chỗ này cùng nàng nói chuyện phiếm?”

Trần Nhưỡng vừa nghe, cũng phải, vì thế không hé răng. Hai người ngồi xa, Vương Thích bất mãn xê dịch lại cậu, kết quả hắn dịch một tấc, Trần Nhưỡng dịch theo một tấc.

“Sách, em muốn làm sao?”

Vương Thích thò lại gần mạnh mẽ ôm cậu, thỏ con hoảng sợ, đỏ mặt xô đẩy: “Ai ai ai muốn làm sao? Để em anh nhìn thấy……”

“Thấy thì thấy, nàng không phải không hiểu.”

Vương Thích để sát vào mặt cậu, phun khí lỗ tai thỏ con, “Em không cho anh ôm, chờ chút nữa trước mặt nàng hôn em.”

“Anh ôm anh ôm! Anh ôm đi.”

Trần Nhưỡng cương thân, vẫn không nhúc nhích. Hắn tin Vương Thích làm được chuyện này, còn không có biện pháp, chỉ có thể bất đắc dĩ theo hắn, trong lòng nghiến răng nghiến lợi, nghĩ về phòng ngủ ký túc xá em lại thu thập anh nha…

Vương Du gọt trái cây cho bọn họ, lại xoay người vào phòng bếp. Vương Thích một hai phải một ngụm một ngụm uy cậu, thỏ con mắt trợn trắng, nghe lời hé miệng, hận không thể cắn đứt ngón tay hắn.

Phòng khách cùng phòng bếp cách một bức tường, nhưng mở cửa phòng bếp, có thể từ tủ TV thấy khe hở, rõ ràng nhìn đến nhất cử nhất động ở phòng khách. Vương Du cười trộm giơ di động, nhân lúc hai người không chú ý tách tách chụp hơn mười bức, sau đó tất cả phát tới trong nhóm chim cách cụt*.

(*QQ: Ứng dụng cung cấp nhiều dịch vụ, bao gồm các trò chơi xã hội trực tuyến, âm nhạc, mua sắm, tiểu blog, phim, trò chuyện nhóm và thoại. Hỗ trợ cả cho máy tính và điện thoại.)

Du Nhiên Tự Đắc: Mau xem! Tôi liều chết chụp! Có phải rất đáng yêu hay không!

Tài Xế Lão Thần: Ta thao Hồng Hoang chi lực* trong cơ thể tôi a a a a a a a a!!!!!!

(*Sức mạnh vô song của thời kỳ sơ khai bắt đầu tạo ra vạn vật, ai xem phim Hoa Thiên Cốt sẽ biết rõ hơn^^)

Tử Tuyến Tương Chí: Thiên a quá manh! Uy thực play!! Anh anh anh quá thẹn thùng.

Chanh Xanh Tiểu Khả Ái: Ta tới! Ngao đây là anh cậu cùng bạn trai sao?! Thật xứng đôi! Chúc mừng bạch bạch bạch bạch!

Sĩ Tâm Sách: Đúng vậy đúng vậy, ha ha ha ha ha ha ha ha ha…… Ha ha ha…… Ha ha….. Ha??? Ngọa tào người này tôi biết a!

Du Nhiên Tự Đắc: A? Bất quá anh tôi giống như xác thật học trường các người. Không thể nào.

Sĩ Tâm Sách: Không không không tôi với anh cậu không thân, tuy hôm qua gặp qua. Nhưng là, tiểu thụ kia! Y y y là học đệ tôi a!!!

Tài Xế Lão Thần: Meo meo meo? Đây là tình huống gì?

Thành Khởi Song Mộc: A. Tôi cắm một câu. Tôi cũng biết. Tôi cũng là X đại.

Tử Tuyến Tương Chí: Oa oa oa?

Du Nhiên Tự Đắc: Trùng hợp như vậy? Cậu phát ảnh chụp học đệ đi! Tôi xem một chút!

Sĩ Tâm Sách: [ hình ảnh ]. Hôm qua hoạt động tôi chụp lén.

Vương Du click mở nhìn nhìn, vẻ mặt khϊếp sợ. Người trong hình tuy rằng trang tinh xảo, mặc váy xinh đẹp, nhưng thân hình cùng khuôn mặt, liếc mắt một cái là có thể nhận ra là Trần Nhưỡng không thể nghi ngờ. Vương Du cảm thấy mình sắp chảy máu mũi, cảm khái làm nữ nhân khó làm nữ nhân xinh đẹp càng khó làm, nữ nhân xinh đẹp hơn nam nhân thật là khó càng thêm khó. Sau đó một lần nữa trở về hội thoại.

Du Nhiên Tự Đắc: Đúng. Không sai. Chính là y.

Chanh Xanh Tiểu Khả Ái: Thế giới thật nhỏ.

Sĩ Tâm Sách: Hơn nữa tôi nhớ ra rồi. Vốn dĩ hoạt động lần này của chúng ta tiểu thụ là làm phía sau màn, là anh cậu hỏi bạn trai tôi muốn số điện thoại của tôi, quấn tôi làm tôi an bài tiểu thụ làm nữ lên đài diễn xuất, còn muốn mời tôi ăn bữa tiệc lớn. Thiên a lúc ấy tôi không dám nghĩ nhiều, còn tưởng rằng hắn là muốn chỉnh người.

Tài Xế Lão Thần: Kịch bản, đều là kịch bản [ buồn cười.jpg ]

Tử Tuyến Tương Chí: Từ từ Sĩ Tâm Sách sao cậu có hình?! Lúc nào có?! [.gif]

Sĩ Tâm Sách: Này không quan trọng!

Du Nhiên Tự Đắc: Đúng rồi! Ảnh chụp ngàn vạn đừng truyền ra ngoài! Bằng không anh tôi biết sẽ gϊếŧ tôi!!

Sĩ Tâm Sách: Được được được

Lý San Chí nghĩ, không truyền ảnh chụp, có thể truyền tin tức đi? Sau đó quay đầu phát WeChat cho bạn trai: Ngọa tào! Cao Quan Bắc! Em nói cho anh huynh đệ kia của anh! Vương Thích! Là gay!!! Cùng tiểu khả ái xã đoàn chúng ta!

Cao Quan Bắc: What????

Thành Khởi Song Mộc: Không thành vấn đề không thành vấn đề.

Lâm Khải Thành lưu hình xong đóng cửa sổ chat, cộp cộp cộp từ phòng vẽ tranh một đường chạy chậm tới đầu kia.

“Xuyên Tử Xuyên Tử!”

Lâm Khải Thành đưa điện thoại tới trước mặt người nọ, “Cậu xem! Đây là ai!”

Trương Xuyên lau lau tay, lật xem mấy tấm ảnh, không xác định ngẩng đầu hỏi: “Này…… Là Trần Nhưỡng?”

Lâm Khải Thành gật gật đầu.

“Trời ạ!”

Trương Xuyên sờ sờ trán, “Trương Đồng biết không? Học đệ ngốc lăng của cậu nữa.”

“Hẳn là biết đi, không phải hai người họ phát sao?”

Lâm Khải Thành lấy di động về, “Cậu chờ chút, tôi phát tin hỏi một chút……”

Chỉ chốc lát sau, bạn học Vương Thích cùng Trần Nhưỡng tất cả đều đã biết một tin giựt gân này. Hai người là gay cũng không hiếm lạ, hiếm lạ chính là lấy tính cách Trần Nhưỡng, hai người thế nhưng làm đến cùng đi, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn kết giao thật lâu.

Trần Nhưỡng ở phòng khách hắt xì bảy tám cái, Vương Thích lấy giấy khăn lau nước mũi cho cậu, thỏ con mặt ủ mày ê hỏi:

“Vương Thích, sao em luôn cảm thấy có người ở sau lưng nói bậy, hãi hùng khϊếp vía đâu? Anh nói có thể có chuyện gì hay không?”

Vương Thích búng trán cậu một cái, không chút nào để ý nói: “Loạn nghĩ cái gì, còn có thể bị phát hiện sao?”

——————————–

Edit chương này mà nó tứcccc. Thằng công có cô em xứng đáng ghê Đại Sói Xám Và Tiểu Bạch Thỏ - Chương 35 Thụ của tôi tổn thương rồi…