Chương 16

“Phi! Có cảm giác em gái anh!”

Thỏ con miệng ngoan cố không chịu thừa nhận. Vương Thích dở khóc dở cười nói: “Bảo bối nhi, lời này đừng nói bậy…… Anh thật sự có em gái……”

Hắn nắn mông cậu một chút, dùng đầu ngón tay mở ra tiểu huyệt. Nước ấm trực tiếp cùng da thịt mẫn cảm nhất tiếp xúc, tiểu huyệt bị nóng co rút một trận.

Trần Nhưỡng cau mày hỏi hắn: “Ân…… Phải không a……”

“Nhanh nhanh, không sạch sẽ tiêu chảy……”

Vương Thích một lần nữa nhét đầu ngón tay vào, chẳng qua lúc này đây thẳng đến nơi Trần Nhưỡng chịu không nổi nhất ấn một chút.

“Ngô…… Thật hay giả a……”

“Thật sự thật sự.”

“Ân…… Kia được rồi…… Vậy anh nhanh lên……”

Trần Nhưỡng không tình nguyện tiếp tục dẩu mông ghé vào bồn tắm, không chú ý tới Vương Thích đang tuốt huynh đệ chuẩn bị lại làm một hồi, chỉ cảm thấy trong cơ thể tê tê lại có chút ngứa, muốn nhanh chóng làm xong chuyện này.

“Bảo bối nhi…… Vừa rồi bắn quá sâu đào không ra làm thế nào……”

Vương Thích chậm rãi quỳ lên, để nhục bổng thô trướng ở huyệt khẩu.

“Kia cũng đừng đào —— ta thao! Vương Thích! A…… Anh mẹ nó lại ——”

Thỏ con nửa câu đầu còn chưa nói xong, đã bị Vương Thích đĩnh eo đi vào, cự long thô dài thay thế ngón tay linh hoạt, nhét đầy cúc huyệt.

Hiện tại Trần Nhưỡng thật sự muốn khóc, cảm thấy mình tin tưởng nam nhân này nói thật cậu thật là kẻ ngốc. Vương Thích làm rất chậm, từng chút cọ cậu, hưởng thụ nhục đạo nhiệt tình liếʍ mυ"ŧ.

“Ô…… Sao anh còn tới……”

Trần Nhưỡng cảm thấy mặt sau trướng đau, tiểu cúc hoa buổi tối sử dụng quá độ sưng đỏ không thôi. Cậu bò về phía trước muốn chạy trốn, tay vừa trượt đầu gối bẹp một cái rớt vào nước.

Vương Thích vội vàng vớt người ra, để ngừa vạn nhất thay đổi thành cưỡi. Trần Nhưỡng đối mặt nam nhân lập tức ngồi xuống, thân thể quá mẫn cảm làm cậu cảm thấy cả người như bị chẻ ra, chỉ biết ngửa đầu rêи ɾỉ.

“A —— quá sâu…… Quá sâu…… Thật lớn…… Ô em không được……”

Trần Nhưỡng muốn khóc khóc không được, vận mệnh bắn quá ba lần mềm nhũn nằm ở thể mao. Vương Thích giúp cậu xoa nắn vuốt ve, dần dần có xu thế ngẩng đầu, cậu chỉ cảm thấy sướиɠ phát đau.

“Ha a…… Vương Thích…… Anh đừng lộng em…… Em không được —— thật sự sẽ chết……”

“Sẽ không, ngoan, anh có chừng mực……”

Vương Thích ngồi ở bồn tắm không dễ động, liền đỡ eo cậu làm cậu trên dưới lắc lư. Thỏ con thật sự không sức phản kháng, hơi nước trong phòng tắm làm cậu cả người nhũn ra, chỉ có thể theo sức nước nổi qua lại phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ đỏ tím, nhìn như mình đang cơ khát.

“Ô…… Vương Thích…… Chậm một chút…… A a quá thô…… Tha em đi…… Anh tha em đi……”

Trần Nhưỡng bị bắt vặn vẹo vòng eo, ngứa muốn mệnh cùng sảng khoái, dòng nước cùng vật cứng va chạm đánh thẳng xương sống.

“Ân? Em nói cái gì?”

Vương Thích sướиɠ muốn bay lên, nhục huyệt mềm mại bao bọc hành thân, vách trong nóng bỏng kẹp đến hắn muốn bạo nộ.

“A a a…… Ô Thích ca…… Thích ca anh đừng thao…… A…… Anh sắp làm chết em……”

Tốc độ hắn càng lúc càng nhanh, qυყ đầυ cứng rắn đỉnh mở tiểu huyệt, mỗi một lần đều mạnh mẽ đỉnh tuyến tiền liệt, thao cậu chảy ròng.

“Ha a…… Ca…… Đừng liếʍ, đừng…… Ô rất ngứa a…… Dùng sức……”

Trần Nhưỡng ôm đầu hắn, đầu lưỡi nam nhân trêu đùa đầṳ ѵú, cậu nhịn không được ưỡn ngực chủ động đưa lên, truy đuổi kɧoáı ©ảʍ nhiều hơn.

“Bảo bối nhi…… Em biết em hiện tại tao bao nhiêu sao…… Anh thật muốn thao chết em, dùng roi đánh mông làm em đau đến khóc lóc xin tha…… Cắm em đến bắn được không?”

Vương Thích giữ chặt tay cậu, “Em đừng nghĩ chạm vào kê kê mình, hôm nay thế nào anh cũng phải làm em đến bắn không ra……”

Trần Nhưỡng bị tra tấn không ngừng run, lúc nãy uống một chai sữa bò hiện tại toàn bộ chuyển hoá thành nướ© ŧıểυ. Vương Thích còn ở trong thân thể luật động, cậu cố nén không dám bắn, sợ mình không nhịn được xấu hổ tiểu ta, như vậy không cần sống.

“A…… Thích ca…… Khó chịu…… Em không muốn…… Ô ô anh bắn nhanh lên đi……”

“Khó chịu? Vì cái gì khó chịu? Anh không thao tới chỗ em tao nhất?”

Vương Thích hung hăng ấn cậu xuống một cái, cắm sâu, “Không đủ sâu?”

“A…… A không phải……”

Trần Nhưỡng lắc đầu, nghẹn sắp khóc, lại thế nào cũng ngượng ngùng nói ra.

“Vậy vì cái gì? Ngoan, nói ra lão công liền thỏa mãn em.”

Vương Thích hung hăng véo đầṳ ѵú, đau đớn bén nhọn làm Trần Nhưỡng hơi mất khống chế. Thỏ con vùi đầu ở ngực hắn, che mặt nói: “Ô…… Em muốn…… Em muốn đi tiểu…… Cầu anh, không nhịn được……”

Vương Thích nghe xong tà ác trong lòng đều bị câu ra tới, hắn kiềm trụ cằm thỏ con làm cậu quay đầu nhìn gương trước bệ rửa mặt, nói:

“A…… Được a bảo bối nhi, hiện tại anh ôm em đi, em liền tận mắt nhìn mình bị nam nhân thao mặt sau thao đến bắn nướ© ŧıểυ —— được không?”