Chương 2: Thế giới 1: Thanh xuân vườn trường

Trương Vũ từ từ mở mắt ra. Đập vào mắt là trần nhà sang trọng với đèn chùm xa hoa. Chiếc giường ngủ kingsize rộng lớn, khung giường làm từ gỗ trầm hương nổi tiếng giúp con người dễ dàng đi sâu vào giấc ngủ. Vừa nhìn đã biết đây chính là một căn phòng ngủ của người có tiền. Đôi mắt đen của anh từ từ sáng lên, lúc bản thân còn sống, cho dù có làm không lương không ăn không ngủ không nghỉ cũng không thể mua nổi 1 mét vuông của căn hộ này a. Bây giờ có cơ hội, bản thân anh cũng muốn trải nghiệm một chút cuộc sống xa hoa của người giàu a.

Bất chợt, một chú mèo trắng nhỏ bé đáp xuống cạnh giường anh. Trương Vũ cùng từ từ ngồi dậy.

" Hệ thống, đây là đâu vậy "

" Kí chủ, đây là phòng của ngài. Suy xét lần đầu làm nhiệm vụ có thể chưa quen thuộc, hệ thống để ngài xuyên đến lúc nguyên chủ đang nghỉ ngơi, bây giờ là 1 giờ đêm. Ngài muốn tiếp nhận cốt truyện chứ? "

" Được, bắt đầu đi "

Một cơn đau nhức đột ngột ập đến. Từng luồng kí ức như sóng biển cuộn trào, mạnh mẽ đánh vào não bộ.

Thế giới này lấy bối cảnh là thanh xuân vườn trường. Thụ chính tên Vũ Kì, là một thiếu niên nghèo vượt khó chính hiệu. Vũ Kì là một hài tử mồ côi từ nhỏ, sống ở cô nhi viện từ lúc y còn rất bé. Bằng vào thực lực và tài năng của mình, được Học viện Ngôi Sao nhận vào trường.

Học Viện Ngôi Sao là một ngôi trường tư lập nổi tiếng ở thành phố X, cơ sở vật chất thuộc top đầu, chất lượng đào tạo và giảng dạy vô cùng tốt, được đánh giá cao. Muốn vào được đây thứ nhất phải có tiền, thứ hai phải có năng lực và tài năng nhất định. Cũng có một số trường hợp ngoại lệ như Vũ Kì, điều kiện gia đình không tốt, vô cùng khó khăn, nhưng bằng vào thực lực cùng tài năng công nghệ đỉnh cao, đã được nhận vào học tại Học Viện Ngôi Sao.

Thụ chính là điển hình của một thiếu niên nghèo vượt khó, không sợ cường quyền. Còn công chính thế giới này là Hàn Diệc - thiếu gia của Hàn gia - gia tộc giàu có bậc nhất ở thành phố X, cũng là gia tộc đáng sợ, nỗi ám ảnh kinh hoàng của xã hội đen ở đất nước S.

Tính cách kiên cường, không tham vọng, không sợ cường quyền đã thu hút sự chú ý của Hàn Diệc. Trải qua một quá trình ta chạy ngươi đuổi, ta yêu ngươi nhưng gia đình người đe dọa và ngăn cản ta, gương vỡ lại lành, truy thê hỏa tá tràng thì cuối cùng hai người cũng về với nhau.

Còn cậu ở trong thế giới này tên Từ Tiêu Vũ, là một thiếu gia của gia tộc nhà họ Từ đứng thứ hai trong thành phố X, ngu dốt và si mê thụ chính, là vị hôn thê của công chính. Sau cùng, hắn bị công chính một súng xuyên qua não, chết không nhắm mắt.

Nhưng thực tế sự việc lại không phải như vậy. Không biết thụ chính bị bệnh thần kinh gì, lại tự nhiên nổi lên lòng yêu thích với Từ Tiêu Vũ. Căn bản Từ Tiêu Vũ ngay từ đầu đã không yêu thích không mến mộ không si mê không care thụ chính, là thụ chính một mức dính lên người anh như keo dính chuột, gỡ thế nào cũng không ra. Thậm chí cậu ta còn cố ý tách rời mối quan hệ giữa Từ Tiêu Vũ cùng Hàn Diệc. Cuối cùng, hai người họ đi đến kết cục kẻ thù không đội trời chung, còn thụ chính lại vui vui vẻ vẻ nhìn bọn họ đấu đá lẫn nhau. Kết cục, trong một lần Vũ Kì và Từ Tiêu Vũ cùng bị bắt cóc, kẻ bắt cóc muốn Hàn Diệc đưa ra lựa chọn, người được chọn sẽ sống, kẻ còn lại dĩ nhiên theo bọn họ chết không toàn thây. Hàn Diệc lạnh mặt rút súng, một viên đạn xuyên thẳng qua não Từ Tiêu Vũ, chết không nhắm mắt.

Sau khi chết, Từ Tiêu Vũ mới biết, bản thân bị Hàn Diệc tính kế. Vụ bắt cóc là do chính hắn dàn dựng lên, một phần cảm động đến Vũ Kì, phần còn lại giải quyết cái gai trong mắt cái đinh trong tim là Từ Tiêu Vũ. Từ Tiêu Vũ cực kì không cam lòng, cảm thấy bất công với cái chết lãng xẹt của mình. Bản thân còn có quá nhiều điều chưa làm được. Hơn nữa sau khi anh chết đi, tên chó chết Hàn Diệc vậy mà hành hạ bố mẹ anh sống không bằng chết, phá hủy Tiêu gia, gϊếŧ sạch người hầu trong nhà anh. Từ Tiêu Vũ cực kì bất bình. Vũ Kì yêu thích anh thì liên quan gì tới anh chứ? Do cậu ta tự mình yêu thích tôi a. Cái chết này quả thật quá oan uống. Vì vậy ngay sau khi chết, oán khí từ Từ Tiêu Vũ có thể nói là che trời lấp đất. Ngay sau đó, thế giới bởi vì oán khí dày nặng bao phủ mà sụp đổ mất.

Lần này, nguyện vọng nguyên chủ chính là sống thật bình yên và hạnh phúc, bảo vệ gia đình của chính mình. Nếu có thể, khiến Hàn Diệc đau khổ, phải trả giá đắt, vậy càng tốt.

Cơn đau nhức ở đầu nhanh chóng dịu lại, rồi biến mất.

" Ding, tiếp thu cốt truyện cùng kí ức thành công. Xác nhận nhiệm vụ hoàn tất "

Trương Vũ, không bây giờ hắn là Từ Tiêu Vũ. Từ Tiêu Vũ từ từ mở mắt. Đôi mắt đen tuyền ngơ ngác ngây ngô như một con thỏ con, yếu ớt vô hại. Anh nhẹ nhàng nâng niu vuốt ve bộ lông chú mèo trắng đang cuộn tròn trong lòng mình, hơi mím môi.

" Kí chủ, cậu có thể dùng suy nghĩ để nói chuyện với tôi, không nhất thiết phải mở miệng "

" Ồ, thật tiện lợi nha, như vậy ta không còn lo lắng mỗi lần nói chuyện với ngươi đều bị người khác cho là người thần kinh nữa rồi "

" -.- "

" Thế giới này rõ ràng ngươi giới thiệu là thanh xuân vườn trường, nhưng sao ta thấy thật đáng sợ a "

" Kí chủ đừng lo lắng. Nếu ngài không thể hoàn thành việc khiến Hàn Diệc trả giá đắt và đau khổ, thì chỉ cần sống một cuộc sống yên bình là được. Dù sao với nguyên chủ, nhiệm vụ đặt lên hàng đầu vẫn là sống yên bình cùng bảo vệ cha mẹ "

" Muốn sống yên bình vậy chỉ cần bản thân tránh xa thụ chính a "

" Đúng nha. "

" Nhưng ta cảm thấy nguyên chủ thật đáng thương, cũng thật tốt bụng. Nếu là người khác, e rằng mong muốn Hàn Diệc chết không toàn thây, thi cốt vô tồn "

" Nguyên chủ ở thế giới này có hơi ngốc một tí, tuy nhiên y rất ngoan ngoãn và lương thiện, hài tử đáng thương nha "

" Azzz "

Một người một hệ thống lặng lẽ thở dài, lại không chú ý, trong một góc phòng, ánh sáng màu đỏ bé nhỏ khẽ nhấp nháy.

Ở một căn hộ cao cấp tọa lạc tại trung tâm thành phố X - hội tụ của sự xa hoa và đắt đỏ, trong căn phòng tối, người đàn ông với mái tóc màu nâu xám nhạt và đôi mắt vàng kim lóe lên ánh sáng trong đêm tối. Màn hình vi tính tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt bao phủ khuôn mặt người đàn ông. Trên màn hình vi tính phản chiếu một thiếu niên với đôi mắt đen to tròn hơi óng ánh nước, đôi môi hồng phớt như cánh hoa anh đào, mái tóc đen tuyền mềm mại rủ nhẹ xuống. Bộ đồ ngủ pijama ôm lấy cơ thể bé nhỏ trắng hồng. Chính là Từ Tiêu Vũ a.

Người đàn ông nhìn đến nghiện, phía dưới cũng cương cứng, to đến dọa người. Hắn thò tay vào bên trong, thô bạo loát côn ŧᏂịŧ. Khoảng 30 phút sau, chất lỏng màu trắng đυ.c bắn tung tóe lên tay hắn ta. Mà người trong màn hình cũng đã tiếp tục cuộn mình trong chăn, ngủ ngon lành.

Hắn vuốt nhẹ lên màn hình vi tính, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trên tay thoáng chốc vương vãi trên màn hình ngay chỗ thiếu niên đang nằm ngủ. Đôi mắt vàng kim đầy si mê nhìn chằm chằm vào đó. Tiểu Vũ của ta, không biết nếu em bị bắt nạt đến thảm, sẽ lộ ra biểu tình thế nào a. Chiếc lưỡi nhẹ nhàng liếʍ một vòng quanh khóe môi.

" Mong chờ ngày mai, khi chúng ta gặp nhau, Tiểu Vũ, Từ Tiêu Vũ "

Tiếng cười trầm thấp vang vọng trong đêm tối, khiến người sợ hãi.

Mà người bị con hổ này nhắm đến vẫn đang nằm ngủ ngon lành trên giường, không biết trời đất -)).