Sáng sớm, Mạc Lý và Thanh đã cùng nhau đi tới nơi Mâu Sơn chuẩn bị món thịt nướng cho bữa tiệc buổi tối. Nơi đây chính là một khoảng sân rất lớn, lúc này cũng có tốp năm tốp ba những thú nhân đang tụ tập, vừa nhìn đã thấy nơi đâu cũng đều tràn đầy những miếng thịt được nướng trên đống lửa.
“Thanh, ngươi đã đến rồi.” Mâu Sơn bình thường vẫn luôn ổn trọng trầm mặc, nhưng hôm nay hắn lại cảm thấy có chút vui vẻ sung sướиɠ, dù sao thì cuộc sống mỗi ngày các thú nhân đều phải cố gắng kiếm ăn vì sinh tồn, rất ít khi có những lần tụ tập như thế này.
“Ừm, tối nay chúng ta định nướng thịt gì? Ta đã mang theo tất cả các loại gia vị đến đây.” Thanh đi tới, lật giỏ đựng thức ăn của Mâu Sơn ra xem.
Bởi vì ấu tể nhà mình đã từng nói qua, mỗi loại thịt sẽ có một mùi vị khác nhau, nên phải dùng những gia vị khác biệt mới có thể khiến cho món ăn được thơm ngon.
“Ta bắt được mấy con gà rừng*, trước đó không phải Tiểu Mạc đã từng nói rằng thích ăn chân gà nhất hay sao?” Mâu Sơn giúp bạn lữ của mình mở chiếc giỏ đựng nguyên liệu ra.
*Raw: 咕咕鸡, dịch thì có nghĩa là ‘gà cục tác’ nên tui dùng luôn từ gà rừng nha.
Mà những lời này của hắn đúng lúc bị Thất Nhan tới cọ cơm nghe được, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ suy tư.
Hóa ra Tiểu Mạc thích ăn loại thịt này hay sao? Sau này hắn nhất định phải săn nhiều gà rừng hơn, dù sao thì loại động vật này cũng không có lực sát thương gì lớn, hơn nữa còn sinh sản rất nhanh.
Khi Mạc Lý nghe thấy tên thịt ‘gà’ thì cả người liền happy, có trời mới biết trên cuộc đời này Tiểu Lý Tử yêu thích nhất chính là đùi gà cùng thịt gà! Không có gì sánh nổi, đối với thịt gà cậu vẫn luôn thích nhất!
Cái này đúng không, Tiểu Lý Tử trông mong mà nhìn về phía những con gà có chiếc đùi to gấp năm sáu lần đùi gà trên trái đất ở trong giỏ đựng, cậu cảm giác được nước miếng của mình đang chảy ra rồi.
“A Cha, A Ba, tối nay để con nướng đùi gà đi!” Mặc dù bữa tiệc chuẩn bị bắt đầu rồi, không có thời gian để ướp thịt, nhưng đối với Tiểu Lý Tử mà nói, thứ cậu thích nhất chính là đùi gà, cho dù chế biến như thế nào cũng đều là mỹ vị.
“Tiểu Mạc, tối nay ta ăn ở chỗ này.” Tộc trưởng đại nhân xuất quỷ nhập thần, xuất hiện ngay phía sau lưng Mạc Lý, giọng nói của hắn lại âm trầm u ám, hại Mạc Lý suýt thì cho rằng, nếu mình không đáp ứng sẽ bị hắn diệt thi ngay tại chỗ.
Vì thế, Tiểu Lý Tử liền nở một nụ cười tiêu chuẩn lộ tám cái răng, cậu nói: “Được nha, tí ta sẽ nướng chân gà cho ngươi.”
Dáng vẻ kia của cậu muốn bao nhiêu chân chó thì có bấy nhiêu.
Thanh, Mâu Sơn: “…” Con trai của bọn họ đang tự mình bán mình hay sao? Còn chưa gả ra ngoài đã tốt xử với bạn lữ tốt như vậy, về sau nhất định sẽ bị Thất Nhan ăn sạch, đúng là đứa con trai ngốc.
“Sau này ta nhất định sẽ bắt thật nhiều gà rừng tới cho ngươi.” Thất Nhan thấy bạn lữ mà mình nhận định lại ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, trên mặt hắn cũng không khỏi lộ ra một nụ cười, hắn trịnh trọng hứa hẹn nói: “Mỗi ngày ta sẽ cho ngươi ăn đồ ăn mà ngươi thích nhất.”
Lúc này, Mạc Lý cảm thấy cả đời mình sống như vậy cũng khá tốt, cho dù giữa bọn họ không có tình yêu mà cậu mong muốn, thì cậu giống như cũng có cảm giác với vị tộc trưởng khác người này.
“Thất Nhan, tối nay ngươi có thể đến nhà ta ăn thịt nướng không?” Ngay lúc này, có một giọng nói thanh thúy vang lên, phá vỡ bầu không khí có chút mập mờ giữa Thất Nhan và Mạc Lý.
Chuyện này khiến cho Thanh cùng với Mâu Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi, may mà người đến đúng lúc, bằng không ấu tử ngu ngốc nhà mình sẽ thật sự đem mình bán đi.
Thất Nhan nhíu mày, hắn không thích người khác quấy rầy khi hắn đang nói chuyện cùng với Tiểu Lý Tử: “Xin lỗi, ta muốn ở cùng một chỗ với Tiểu Mạc.”
Mạc Lý lướt qua Thất Nhan, mình về phía sau lưng hắn, cậu chỉ thấy, có một thiếu niên ngũ quan tinh xảo như con nít đang cắn môi, trong mắt người đó hiện lên sự trông đợi cùng tình yêu không chút che giấu nào đối với Thất Nhan.