Chương 2/2

"Đông Lăng, mẹ không muốn con lập gia đình với một người đàn ông mà con không biết hoặc là không thương, nhưng con cũng nên biết những vấn đề tế nhị của con, những điều mà ngay cả khi mẹ không nói ra mẹ vẫn mong con cũng sẽ hiểu." Kể từ khi phân hóa thành Omega tới giờ, dường như Hạ Đông Lăng luôn tạo ra một rào chắn vô hình với những người bên ngoài, cô lập chính mình đồng thời cũng làm cho người khác khó có thể đi vào: "Đông Lăng nếu con muốn mình có thể có bạn đời, thì ít nhất con cũng phải tự mình tiến lên một bước đầu tiên chấp nhận cơ thể hiện tại của con, người khác nhìn con như thế nào không quan trọng, quan trọng là bản thân con nhìn nhận về mình như thế nào."

“Trong mắt mẹ, Đông Lăng luôn là một cậu bé ngoan, biết tôn trọng bản thân và yêu thương chính mình.” Bởi vì trong xã hội này có quá nhiều Omega có cuộc sống đời tư rất bừa bãi, nên trong mắt những Alpha đó, Omega chính là loại người chỉ biết phát da^ʍ và trở thành mục tiêu mà họ có thể tùy tiện xâm phạm, đây cũng là điều mà Hạ Đông Lăng sau khi trải qua nguy cơ áp bức bắt buộc của Alpha, mới ý thức sâu sắc được.

Nhìn vẻ mặt phản kháng mơ hồ của Hạ Đông Lăng, Mạnh Hưng Châu biết rằng vấn đề này không phải là chuyện có thể giải quyết được trong ngày một ngày hai, nhưng bà vẫn cảm thấy chuyện để cậu tiếp xúc với người khác nhiều hơn, đặc biệt là các Alpha xuất sắc không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào, vẫn là chuyện mà bà cần làm bây giờ nhất, với tư cách là một người mẹ, bà luôn muốn dành cho con trai mình những điều tốt đẹp nhất.

“Cái người bạn học họ Khổng kia, mẹ cảm thấy cậu ấy chắc là một Alpha đó?” Bởi vì Alpha và Omega phát ra mùi pheromone rất khác nhau, Mạnh Hưng Châu mặc dù chỉ là Beta, nhưng bà vẫn có thể ngửi được mùi pheromone thoang thoảng: “Cho dù là con không có háo hức tìm bạn đời tương lai của mình, nhưng cũng tốt khi dành nhiều thời gian hơn với những người bạn mà con đã từng quen biết trước đây, phải không?"

Bởi vì mẹ đã nhượng bộ rất nhiều, nên Hạ Đông Lăng cũng không thể bác bỏ những gì mà mình nói vừa rồi: “Con sẽ thử liên lạc với người bạn đó nhiều hơn."

"Nếu được vậy thì mẹ cũng yên tâm phần nào." Mạnh Hưng Châu không muốn Hạ Đông Lăng luôn gặp rắc rối một mình, sau đó lại một mình sốt ruột nghĩ biện pháp gỡ rối, chỉ cần có bạn bè thân thiết ở bên cạnh, Mạnh Hưng Châu tin những khúc mắc trong lòng cậu chắc chắn sẽ sớm được cởi bỏ.

Vào khoảng 8 giờ, Hạ Đông Lăng, trở lại phòng của mình, cậu nhìn thấy mảnh giấy mà Khổng Thanh Liệt để lại cho mình cùng với số điện thoại trên đó, cậu đi tới, vừa nhìn những con số ghi trên đó vừa bấm các số phím điện thoại.

Chuỗi số hoàn chỉnh tình cờ tìm thấy WeChat của Khổng Thanh Liệt, Hạ Đông Lăng nhập tên của mình vào phần phê duyệt ứng dụng.

Mà Khổng Thanh Liệt lúc này cũng sắp bắt đầu công việc buổi sáng, sau khi thông qua xác minh bạn bè của Hạ Đông Lăng, anh nhận được âm thông báo trên WeChat, đồng thời trả lời cậu bằng một tin nhắn:

【Dưới bầu trời quang đãng】Đông Lăng, đã lâu không gặp, hôm qua đường đột tới thăm có thể là rất ngạo mạn, nhưng tôi rất muốn được gặp lại cậu một lần.