Chương 3

Đối với loại hỏi thăm này của Khổng Thanh Liệt, Hạ Đông Lăng cũng không có bất kỳ sự thù địch cụ thể nào, huống hồ cậu còn muốn nhân cơ hội này cùng Khổng Thanh Liệt hỏi thăm tình hình gần đây của Khổng Kinh Mặc.

Có lẽ chỉ cần gặp lại một lần nữa, cậu sẽ biết được tình yêu thầm kín mấy năm trước mà cậu nảy sinh có còn chậm rãi ảnh hưởng đến cậu nữa hay không.

【Đông Lăng】Tối nay cậu có rảnh không? Chúng ta có thể gặp nhau hàn huyên tâm sự một chút?

Cậu không biết Khổng Thanh Liệt hiện đang làm công việc gì, nhưng Hạ Đông Lăng cảm thấy hầu hết thời gian rảnh của mọi người là thời gian rảnh rỗi vào ban đêm, cho nên cậu đã hỏi Khổng Thanh Liệt như vậy.

[Dưới bầu trời quang đãng] 8 giờ gặp nhau ở quán cà phê Tư Vận, được không?

[Đông Lăng ] Được, tối nay chúng ta sẽ gặp nhau.

[Dưới bầu trời quang đãng] Được.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện phiếm với Khổng Thanh Liệt, Hạ Đông Lăng lại kiểm tra các tin nhắn khác và trả lời những tin cần trả lời, sau đó nằm trên giường và tinh thần uể oải chìm vào giấc ngủ say.

Dường như ngày hôm nay cũng không khác gì mấy so với các ngày bình thường khác, vẫn nhẹ nhàng, yên tĩnh, cho đến khi Khổng Thanh Liệt nói về chuyện Khổng Kinh Mặc sắp kết hôn, lúc này Hạ Đông Lăng mới như bị một vật nặng nào đó đánh mạnh vào trong tâm hồn vốn đang tĩnh lặng, thật lâu sâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

“Vậy nghĩa là ngày cưới đã định?” Hạ Đông Lăng cụp mắt xuống, dưới hàng mi dài đen nhánh, dâng lên tia bi thương cùng mất mát tản ra trong đôi mắt, nhưng cũng mơ hồ bị hàng mi dài che giấu đi.

“Bởi vì người đó và anh trai của tôi hai người bọn họ yêu nhau đã yêu nhau 2 năm rồi, bọn họ cảm thấy đối với nhau đã có sự kiên định yêu thương đủ lâu, cho nên tự nhiên muốn tính đến chuyện kết hôn.” Khổng Thanh Liệt nhỏ giọng trả lời Hạ Đông Lăng: “Anh trai tôi còn hỏi tôi về cậu như vầy nè, người bạn lúc trước của em hay đến nhà mình chơi, còn thích tranh ăn thức ăn anh nấu với em, sao mấy năm nay không còn thấy cậu ấy lại chơi nữa. "

“Hóa ra anh trai của cậu còn nhớ đến tôi.” Hạ Đông Lăng không biết là nhẹ nhõm hay là lo lắng, chỉ là ngước mắt lên, giả vờ thoải mái cười với Khổng Thanh Liệt: “Chắc là cậu cũng biết chuyện tôi từ Alpha đột nhiên trở thành Omega, làm cho tôi cảm thấy rất không thoải mái."

"Tôi nghĩ rằng sau khi cậu rời khỏi trường có lẽ cũng sẽ liên lạc với một vài người bạn thân một lần." Không biết đã bao nhiêu lần anh tự hỏi lòng mình liệu mình có nên gọi cho Hạ Đông Lăng và hỏi xem cuộc sống của cậu như thế nào không, nhưng khi đến lúc bấm số điện thoại, trả lời lại giọng nói của Khổng Thanh Liệt là tiếng "Tút tút tút" lạnh như băng không thể kết nối được: “Nhưng có vẻ như từ đó tôi cũng không bao giờ gọi hay nhắn tin nhắn cho cậu được nữa.”