Lâm Tiếu Tiếu nhìn cô ấy một cái, ý tứ vẫn không rõ ràng.
Hứa Tiểu Xảo tiến lại gần, vẻ mặt rung động, “Anh trai cậu làm công việc gì, có bạn gái chưa, cậu sờ vào mình xem mình có tư chất làm chị dâu của cậu không?”
“Anh trai mình là công chức, anh ấy có bạn gái rồi.”
Bộ trưởng Ngoại giao cũng được coi là công chức.
“A, danh thảo có chủ rồi.” Hứa Tiểu Xảo vẻ mặt đáng tiếc, “Quả nhiên trai đẹp không sợ không có người theo đuổi.”
Chỉ là nói đùa thôi, làm sao cô có thể nói cho Hứa Tiểu Xảo biết anh trai của mình không có bạn gái, cho dù là có thì người đó cũng chỉ có thể là cô, anh trai cô chỉ có thể thuộc về một mình cô.
Đề tài này dừng lại, Hứa Tiểu Xảo lôi kéo Thường Uyển bắt đầu trưng bày “chiến lợi phẩm” cuối tuần của cô ấy.
“Thương hiệu mỹ phẩm này vừa rẻ vừa dễ sử dụng, mình và Tiếu Tiếu đã mua toàn bộ, Uyển Uyển cậu có muốn thử xem không?”
“Được.”
“Tiểu Xảo, đại tiểu thư nhà người ta làm sao để mắt đến những món đồ rẻ tiền này được? Cũng không sợ làm nát mặt đại tiểu thư à.” Tiếu Tuyết Ngưng lại nói những lời mỉa mai.
Có bốn người trong ký túc xá của Thường Uyển, quan hệ giữa cô với Lâm Tiếu Tiếu và Hứa Tiểu Xảo không tệ nhưng quan hệ của cô với Tiếu Tuyết Ngưng lại rất tệ. Thường Uyển không biết từ lúc nào đã đắc tội với cô ta, Tiếu Tuyết Ngưng nói chuyện với cô luôn tỏ thái độ mỉa mai và ghen tị.
Những người trong ký túc xá của Thường Uyển đều biết chuyện này, dù sao thì cô cũng không giấu diếm mình dùng đồ gì và mặc đồ gì. Mỹ phẩm giá mười chữ số, váy đặt may riêng, họ còn không dám nghĩ đến.
Nếu như Tiếu Tuyết Ngưng là bởi vì gia cảnh cô tốt mà ghen tị với cô, vậy Hứa Tiểu Xảo và Lâm Tiếu Tiếu gia cảnh khó khăn kia cũng sớm nên liên hợp với Tiếu Tuyết Ngưng để cô lập cô chứ?
Thường Uyển nghĩ không thông cũng không muốn nghĩ nữa, cô cũng không phải nhân dân tệ làm ai cũng thích cô. Huống chi có chút kỳ quái ngay cả nhân dân tệ cũng không thích.
Hứa Tiểu Xảo đang cầm bông phấn đột nhiên dừng lại, cách khuôn mặt trắng nõn của Thường Uyển vài centimet nói, “Uyển Uyển, nếu lỡ mình thật sự làm nát mặt cậu thì làm sao bây giờ?”
Lâm Tiếu Tiếu đúng lúc xen vào: “Đúng rồi Tiểu Xảo, Tuyết Ngưng nói cũng không phải hoàn toàn không đúng…”
Hứa Tiểu Xảo vội vàng lấy lại mỹ phẩm giá rẻ của cô ấy, vỗ vỗ khuôn mặt trơn bóng của Thường Uyển, cười hì hì nói với cô: “Tiểu công chúa của mình, chờ sau này mình kiếm được nhiều tiền mua mỹ phẩm thương hiệu lớn rồi mới cho cậu thử.”
“À.” Thường Uyển cúi đầu, cô luôn có một loại cảm giác không hoà nhập được với ký túc xá này. Và bây giờ, cảm giác này đã đến một lần nữa.
Tiếu Tuyết Ngưng ở một bên lại cười nhạo: “Cho dù sau này cậu kiếm được nhiều tiền, cậu có thể mua được mỹ phẩm giá mười chữ số trên bàn của cậu ấy không?”
Hứa Tiểu Xảo thu liễm cười: “Tiếu Tuyết Ngưng cậu nói chuyện có thể đừng mỉa mai như vậy được không!”