Chương 8

"Thủy Nhiễm Trần, đệ đừng cười quái dị như thế nữa được không?" Rốt cục cũng buông dược liệu trên tay xuống, Thủy Thiên Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn Thủy Nhiễm Trần bên cạnh, nhóc con này, từ khi ông chủ Kim, Kim Ngạch rời khỏi tướng phủ liền đi theo cô đi vào tĩnh thất, một câu cũng không nói, chỉ chăm chăm nhìn cô rồi cười ngây ngô.

"Tỷ, đệ càng ngày càng thích tỷ!" Thủy Nhiễm Trần nghiêm túc nói: "Tỷ, cho dù tỷ không thể tu luyện cũng không sao, sau này cho dù xảy ra chuyện gì, tỷ cứ đứng sau lưng đệ, đệ thay tỷ cản hết! Nếu đệ ngăn không được thì còn có cha mà! Mà tỷ cứ yên tâm, đệ sẽ chuyên tâm tu luyện, đệ phải trở nên mạnh hơn, đệ phải bảo vệ tỷ thật tốt!"

Thủy Thiên Nguyệt không nghĩ tới, một đứa nhóc nghịch ngợm như Thủy Nhiễm Trần lại có thể nói một câu nghiêm túc như thế, phải biết Thủy Nhiễm Trần chỉ nhỏ hơn nguyên thân này gần hai tháng mà thôi.

"Được!" Trong lòng Thủy Thiên Nguyệt ấm áp, nhẹ gật đầu, cô cũng thầm đáp lại một câu, đệ đệ, từ giờ trở đi, ta cũng sẽ không để bất luận kẻ nào tổn thương đệ, còn có cha, còn có nương, ta sẽ dùng sức mạnh của mình để bảo vệ tốt cho mọi người.

Thủy Thiên Nguyệt lật tay một cái, thế là một đan đỉnh màu đỏ liền xuất hiện trong tĩnh thất.

"Úi, tỷ. . ." Thủy Nhiễm Trần không dám tin liên tiếp nháy mắt mấy cái: "Tỷ, tỷ, tỷ có đan đỉnh!"

Sau khi kêu lên mấy tiếng ấy, hắn lại nhìn qua chiếc nhẫn ở ngón giữa tay phải của Thủy Thiên Nguyệt, bình thường đến không thể bình thường hơn, hắn há hốc miệng mấy lần: "Tỷ, đây là nhẫn không gian sao?!"

"Ừ!" Thủy Thiên Nguyệt khẽ gật đầu.

"Tỷ, tỷ có một chiếc nhẫn không gian tốt như thế, vậy mà không nói cho đệ!" Thủy Nhiễm Trần hô lên, phải biết rằng tại đại lục Cửu Châu mặc dù ít đan sư nhưng là luyện khí sư còn ít hơn, để có thể luyện ra nhẫn không gian thì ít nhất phải luyện khí sư cấp bốn, mà nhẫn không gian của Thủy Thiên Nguyệt có thể chứa đựng đan đỉnh cao đến nửa người, Đan Đỉnh, ít nhất cũng phải rộng mười mét khối, nhẫn không gian duy nhất của tướng phủ hiện đang ở trên ngón tay Thủy Toàn, cũng nhiều nhất mới chỉ được bảy mét khối.

Nhìn Thủy Nhiễm Trần dường như muốn rơi cả hai con ngươi ra, Thủy Thiên Nguyệt thật sự có chút không đành lòng nói cho hắn, cái nhẫn không gian trên tay cô này là thù lao luyện đan trước kia người khác cho cô, nghe nói không gian trong đây là vô hạn, bất kể cô có nhồi nhét cỡ nào thì cái nhẫn không gian này đều chứa được hết.

"Chờ hôm nào rảnh rỗi, tỷ cho ngươi một cái!" Thủy Thiên Nguyệt nói, cười một tiếng, trong một chớp mắt, linh hồn lực liền bừng lên, một đạo Linh Hồn Chi Hỏa màu đỏ bắt đầu cháy hừng hừng dưới đan đỉnh.

Nhiệt độ trong tĩnh thất lập tức tăng cao.

Thủy Nhiễm Trần cũng biết rõ, tỷ tỷ hiện tại đã bắt đầu luyện đan, mà đan sư lúc luyện đan đều sợ người khác quấy rầy, thế là hắn vô cùng hiểu chuyện, lặng yên đi lùi ra cạnh cửa nhìn động tác của Thủy Thiên Nguyệt.

Thủy Thiên Nguyệt đứng ở bên cạnh đan đỉnh, lúc này ngoài đan đỉnh trước mắt cùng những dược liệu bên cạnh, trong mắt của cô đã lại không còn thêm gì khác nữa, tựa như giữa khoảng trời đất mênh mông này chỉ có cô, dược liệu và đan đỉnh.

Một tiếng "kẹt kẹt!" nhẹ nhàng vang lên, cửa phòng bị người khác cẩn thận đẩy ra, Thủy Toàn và Duyệt Di cũng lặng lẽ đi đến. Lúc quay qua Thủy Nhiễm Trần thì thấy hắn làm một động tác bảo họ giữ im lặng.

"Nguyệt nhi học luyện đan từ khi nào vậy?" Duyệt Di có chút giật mình nhìn thoáng qua Thủy Toàn.

Thủy Toàn lắc đầu, mười sáu năm nay, mặc dù ông không sinh hoạt chung một chỗ cùng Thủy Thiên Nguyệt nhưng ông vẫn luôn ẩn mình ở một nơi bí mật gần đó để bảo vệ Thủy Thiên Nguyệt, vậy nên những chuyện thường ngày của Thủy Thiên Nguyệt ông đều rõ như lòng bàn tay, thế nhưng cho tới bây giờ vẫn không biết con gái của mình đã học qua luyện đan thế nào.

Lại nhìn động tác thành thạo của Thủy Thiên Nguyệt, giống như mây trôi nước chảy, không hề bị gián đoạn.

Thủy Toàn và Duyệt Di mới nhìn chỉ chốc lát, đã không khỏi liếc nhau, lần này bọn họ đều từ nhìn thấy sự kinh ngạc ánh lên trong mắt đối phương.

Bọn họ không phải Thủy Nhiễm Trần, bọn họ đã từng tận mắt thấy đan sư cao cấp tiến hành luyện đan, nhưng nhìn động tác hiện tại Thủy Thiên Nguyệt thì dù cho là những đan sư cao cấp kia cũng không sánh nổi.

Phải biết, một đan sư cấp cao ít nhất cũng phải trải qua ba bốn mươi năm kinh nghiệm tích lũy, lại thêm thiên phú hơn người thì mới có thể đạt đến, thế nhưng hiện Thủy Thiên Nguyệt chẳng qua mới mười sáu tuổi, vậy thiên phú luyện đan của cô rốt cục xuất sắc đến mức nào?

Suy nghĩ trong đầu Thủy Toàn lúc này quay vòng vòng, Thủy Thiên Nguyệt bày ra kỹ xảo luyện đan khiến ông kinh ngạc nhưng cũng thấy vô cùng vui vẻ, ai làm cha mẹ mà không muốn cha mẹ rồng sinh con phượng chứ. Nhưng trong sự vui vẻ, ông vẫn còn hơi nghi ngờ một chút, luyện đan có rất ít người có thể là tự học thành tài, bởi vì quá trình luyện đan tương đối phức tạp, mà trong đó mỗi một khâu nhỏ đều sẽ người luyện phải quanh co đi đường vòng. Cho nên một sư phụ tốt là đan sư nhất định phải làm ngọn đèn chỉ đường. Hơn nữa phẩm chất của Linh Hồn Chi Hỏa yêu cầu cũng rất cao, càng là Linh Hồn Chi Hỏa thuần khiết càng thích hợp luyện đan.