Chương 4

Xem qua xong cô mới phát hiện, hóa ra ở giữa kinh mạch của mình tràn đầy nguyên lực kết tinh, đó chính là lý do cô không thể tu luyện từ trước đến nay, nhưng nếu như cô có thể luyện hoá những hạt kết tinh nguyên lực kết tinh này, vậy thì cô cũng có thể tu luyện giống như Thủy Nhiễm Trần rồi.

Sự tình này đối với người khác có lẽ là một chuyện rất khó, nhưng đối với cô mà nói thì chỉ đơn giản như ăn bữa sáng. Đối với một người ở cấp Đan thần như cô thì chuyện bé xíu này chỉ cần một quả đan dược nho nhỏ là có thể giải quyết. Hơn nữa cho dù là một kẻ bỏ đi, nhưng dùng đan dược cũng có thể đắp ra được một thiên tài. Cô tin, ở trong thế giới này, không ai có thể cầm đan dược ăn giống kẹo đậu như cô!

Nghĩ đến đan dược, Thủy Thiên Nguyệt liền nhìn xem xuống chiếc nhẫn trên ngón tay mình, cũng không tệ lắm, thời điểm xuyên qua cô có mang theo không gian Dược Thần và nhẫn không gian tới đây, nhưng giữa nhẫn không gian này đều là dược liệu cao cấp, còn thân thể hiện tại của cô lại không chịu nổi dược lực khổng lồ, xem ra hôm nay cô phải đi ra ngoài một chuyến.

“Thủy Nhiễm Trần, hôm nay chúng ta ra ngoài đi dạo đi!”

Thủy Thiên Nguyệt thay đổi một bộ y phục dài màu trắng, chầm chậm đi ra ngoài cửa phòng.

“Tỷ tỷ đã phân phó, tiểu đệ tự nhiên phải tuân lệnh!” Thủy Nhiễm Trần cực kì chân chó chạy tới trước mặt Thủy Thiên Nguyệt, đánh giá cô từ đầu đến chân, lúc này mới chậc chậc hai tiếng: “ Tỷ, trông tỷ thật là đẹp quá đi!”

“Dẻo miệng!”

Thủy Thiên Nguyệt cười cười, cô thật sự rất vừa lòng với người thân ở kiếp này, tuy nguyên chủ Thủy Thiên Nguyệt đã không được chăm sóc tốt, nhưng đó là vì di mệnh của mẹ ruột nàng. Có trách thì trách nàng không cố gắng sống thêm hai ngày, nếu không cũng đã có thể cảm nhận được cảm giác được người thân che chở, nâng niu trong lòng bàn tay.

Thủy Thiên Nguyệt, Thủy Nhiễm Trần dùng qua điểm tâm, chào hỏi Duyệt Di một cái rồi ngồi xe ngựa đi ra ngoài.

“Tỷ, tỷ định đi đâu vậy?” vừa mới ra phủ, Thủy Nhiễm Trần đã vội hỏi.

“Tỷ cần mấy vị thảo dược, đệ đi xem thử xem có chỗ nào mua được cho tỷ không!” Thuỷ Thiên Nguyệt vừa nói vừa đưa một tờ giấy cho Thủy Nhiễm Trần.

“Hoa Mộc Liên, Tử Tu Thảo, quả Chu Bồng, Bích Thự…”

Trên tờ giấy liệt kê ra hơn mười loại dược liệu, ánh mắt Thủy Nhiễm Trần chuyển từ tờ giấy sang Thủy Thiên Nguyệt, trên mặt hơi chút ngơ ra: “Tỷ, tỷ cần nhiều dược liệu như vậy để làm gì thế?”

Dường như hắn đã từng nghe nói qua rằng chỉ có đan sư mới cần những loại dược liệu này, hơn nữa thoáng cái mà cần hơn mười loại. Thủy Thiên Nguyệt muốn làm cái gì đây?

“Luyện đan!”

“Thủy Thiên Nguyệt bật ra câu trả lời.

“Bịch bịch!”

Âm thanh ấy vang lên, đầu Thủy Nhiễm Trần đυ.ng ngay vào thành xe, theo đó là âm thanh hắn kêu la: “Ối, đau quá!”

“Tỷ, tỷ biết luyện đan ư?”

Thủy Nhiễm Trần xoa xoa đầu vài cái, lúc này mới trợn tròn mắt, nhìn Thủy Thiên Nguyệt hỏi.

“Biết luyện đan không phải chuyện rất bình thường sao?”

Thủy Thiên Nguyệt có phần không hiểu lắm, sao Thủy Nhiễm Trần lại có phản ứng mãnh liệt như vậy: “Đầu của đệ thật sự vẫn ổn chứ?”

“Đệ không sao hết!”

Thủy Nhiễm Trần giật giật khóe miệng, biết luyện đan còn gọi là bình thường, cho tỷ biết, tìm trong một vạn người cũng chưa chắc tìm được một đan sư đâu. Hơn nữa, tỷ tỷ của hắn học luyện đan từ khi nào? Sao hắn không biết?



Chiếc xe ngựa dừng lại ở phía trước của một cửa hiệu có đề bảng “Bích Thủy Hồng Chước”.

"Tỷ, tiệm thuốc ‘Bích Thủy Hồng Chước’ này là nơi lớn nhất, cũng có nhiều dược liệu nhất trong kinh thành, hẳn là có thể tìm được tất cả những dược liệu mà tỷ cần!” Thủy Nhiễm Trần dẫn đầu nhảy xuống từ trên xe ngựa, sau đó đưa tay cho Thủy Thiên Nguyệt, đỡ cô ra khỏi xe ngựa.

"Nào, đi vào xem thử!" Thủy Thiên Nguyệt lại không quá để ý mấy thứ đó, theo góc nhìn của cô thì hơn mười loại thảo dược kia cùng lắm cũng chỉ là thảo dược cấp thấp mà thôi, nếu đi tới tiệm thuốc nhỏ tìm cũng sẽ có.

Hai tỷ đệ đi vào trong tiệm thuốc, trong này lại cực kỳ rộng rãi, Thủy Thiên Nguyệt mạnh dạn phỏng đoán rằng, ước chừng diện tích là hai trăm mét vuông, ở giữa đặt một đầu tủ, một vòng chung quanh quầy đều bày đầy đủ các loại dược liệu.

Thế nhưng trong này lại không có được mấy vị khách, ngoại trừ tỷ đệ bọn họ ra còn có hai nam tử trung niên đeo huy hiệu của liên minh đan sư trước ngực, có vẻ đúng là đan sư, nhưng cấp bậc không tốt lắm, vậy tức là huy hiệu trước ngực họ sẽ có cấp bậc đan sư. Hai nam nhân này cũng đang lựa chọn dược liệu.

"Xin hỏi, hai vị cần gì?" Một thị nữ xinh đẹp đi tới trước mặt tỷ đệ Thủy Thiên Nguyệt, lễ phép hỏi.

"Tỷ tỷ của ta cần những dược liệu này, ngươi tìm giúp một chút!" Không cần Thủy Thiên Nguyệt mở miệng, Thủy Nhiễm Trần đã đem tờ giấy ghi tên dược liệu trước đó Thủy Thiên Nguyệt đưa hắn qua cho thị nữ xinh đẹp.