Chương 38 : Nháo động phòng

Tiếng kèn tiếng trống vang dội mọi nơi, vừa tiến gần đến cửa đã nghe thấy tiếng pháo, cùng với một đám con nít đổ ra nhặt lấy kẹo và tiền trong khay của ba nô tài cầm khay ra. Lần nữa xuống ngựa, tiến lại cỗ kiệu, đợi cô dâu leo lên lưng mới bắt đầu đi vào trong phủ.

Tiếng bà mối vui vẻ hô, "Bước qua chậu than bỏ lại những điều không may!"

Chúc Nhạc không nặng chút nào, mà còn nhẹ đến mức tôi còn không nghĩ rằng trên lưng mình có một người nữa, nếu không phải ngực nàng dán lên lưng tôi, thì thật sự tôi sẽ nghĩ như vậy. Cõng nàng bước qua than, bước chân vững vàng không một chút nào nghiêng ngã. Đi sâu vào trong sảnh đường.

Cha nương tôi đều đã mất, mà người ngoài đều bị tôi đá đi cả, thay lại một cái thân xác khác. Thân xác này, là do công nghệ cao tạo ra, hai mươi tám người khác cũng là lựa chọn lại cơ thể cũ. Nếu không phải tôi biết đây không hẳn là cổ đại của thế giới cũ, mà là cổ đại của dị giới thì có lẽ tôi không dám chơi như thế này rồi.

Tuy nói là thay đổi một thân thể xác mới, không giống cái cũ, vì dù cho tôi làm bao nhiêu lần, cũng vẫn là thân xác nam tử. Vừa tiến vào trong đã bị ngũ lôi oan đỉnh, cũng may là làm trong núi, có đồng đội bảo vệ, căn gác nên cũng không gặp bất trách gì. Bất quá, khuôn mặt tôi từ nữ tính chuyển sang nam tính, cơ thể giống nữ nhân hơn nhưng lại thập phần cơ bắp, ngực cũng không có giống nữ nhân mà giống nam nhân, bên dưới cũng có tiểu đệ, cũng là rất lớn.

Nói thật, dù tôi không thích cơ thể này cho lắm, nhưng nhìn những người khác sau khi nhập vào thể xác nhân tạo mới, đều có hình dáng tám phần giống kiếp trước, còn hai phần lại phù hợp với dị giới này đến bất ngờ, mỗi người trừ tôi đều nhận được một lôi đến tam lôi. Chỉ có tôi xui thôi, hảo muốn mắng nếu không phải bị ngăn lại, có lẽ là bị ăn thêm vài đạo rồi.

Vẻ ngoài này của tôi, ngoại trừ đồng đội, thuộc hạ, cùng với nữ đế ra. Thì không ai biết cả, vì vậy để tránh có người phát hiện ra vấn đề, tôi buộc phải mang một cái mặc nạ màu đen, chỉ che đi một nửa khuôn mặt ở phía trên. Giọng nói của tôi, vẫn giống thể xác cũ, những cái xác sau đó đều bị đem đi đốt, đề phòng có người tra tìm. Lo trước khỏi họa!

Thôi quay lại chuyện chính nào,

Vì tôi không có người thân nào, nên ngoại trừ hai người chúng tôi bái lạy lẫn nhau ra, thì còn bái trời. Bái xong lại đi vào động phòng, đỡ nàng cẩn thận vào trong phòng. Làm một loạt điều cần làm, bà mối liên tục nói vui mừng không thôi!

Uống xong ly rượu giao bôi, tôi lại đi ra ngoài, phân phó nô tì của nàng mang vào thức ăn, người bảo vệ nghiêm. Dù là vậy, đến khi tôi đang cùng khách khứa thi xem ai say trước, tai nghe loáng thoáng tiếng đánh nhau. Lắng nghe kĩ một lúc, thì phát hiện ra là từ hướng phòng tân hôn mà đến. Lắc nhẹ người biến mất, cặp sinh đôi Lôi Hổ và Lôi Báo đứng ra thế tôi tiếp rượu của khách nhân.

Vừa xuất hiện đã thấy tên Hoàng A Báo đang chiến đấu với Thúy nhi, trong miệng nói ra lời không tốt đẹp gì, "Nô tì mà thôi, lại dám ngăn cản bổn đại gia làm việc, ta là đệ đệ của chủ tử của ngươi. Ta chỉ là muốn xem cô dâu trông như thế nào thôi, ngươi vậy mà dám ngăn cản ta!" hắn đánh ra một chưởng, công lực bảy phần đánh xuống Thúy nhi chỉ là bị lùi lại vài bước chân.

"Ngươi đây là làm cái gì?" tôi tức giận hô lên, một phách bay đến nắm lấy cổ áo của hắn mà giận dữ quát, "Ngươi đây là muốn làm loạn? Ta đã nói đây không phải nhà của ngươi, ta càng không có họ hàng gì với ngươi cả. Lần đó ta đã nói là lần cuối, là ngươi cửa sống không đi lại muốn đi cửa tử, vậy thì...đem hắn đến cho Quân Sư xử lý, tận tình xử lý cho ta!" tôi điểm huyệt của hắn, tiện thể đánh gãy chân tay của hắn, tiếng la còn chưa kịp cất lên, liền đã bị đánh ngất. Bị người mang đi.

"Thúy nhi, ngươi về nghĩ ngơi đi! Còn có ai vượt qua ngươi vào trong không?" tôi sợ lại còn có giặc vào nhà liền lên tiếng, "Cầm lấy thuốc uống đi!"

"Vương gia, không có. Bên trong đã có tiểu Đào và tiểu Châu cùng nhau bảo vệ vương phi rồi!" Thúy nhi nhận lấy thuốc, uống vào cả người đều trở nên khỏe hơn nhiều.

Nhìn Thúy nhi lui ra, lại thấy sắc trời cũng đã trễ, liền đi vào trong phòng.

"Vương phi đừng lo, bên ngoài đã có Thúy nhi tỉ bảo vệ, tiếng ồn cũng sẽ khiến người chạy đến!" tiểu Đào cố gắng an ủi.

"Nương tử, nàng không sao chứ!" tôi đi vào trong, ngồi xuống trước mắt nàng, mỉm cười nhìn nàng, thấy nàng không có vấn đề gì, liền ra lệnh, "Hảo, các ngươi ra ngoài đi! Trong này đã có ta rồi!"

"Vậy, vương gia ngài cứ từ từ a. Chúng ta ra ngoài đây!" Châu nhi kéo theo tiểu Đào cúi đầu chạy ra ngoài, vẻ mặt mừng rỡ.

"tiểu nha đầu!" thầm than trong lòng khi hiểu con bé đang nghĩ cái gì, "Nàng đã ăn gì chưa?"

Chúc Nhạc ngại ngùng đỏ mặt, không dám nhìn thẳng tôi, tay trái vò lấy góc tay áo bên phải, giọng nói rất nhỏ, "thϊếp đã ăn rồi!" cũng may tai tôi thính nếu không khó mà nghe ra.

Liền gật đầu, tôi đứng dậy, theo thói quen mà làm, cởi đi lớp áo bên ngoài, nương tử đã đỏ cả mặt, vội vàng lùi lại, lo lắng. Nhìn ra hành động khác thường từ nàng, tôi cúi xuống lấy tay nâng khuôn mặt nàng lên, hôn xuống cái trán của nàng. Nhìn nàng vì cái hôn này mà quẫn bách, trong lòng nhạo vô cùng. Kiếp trước nam nhân nhìn thấy mình để trần cũng không động tâm mặc dù ngực tôi cũng không nhỏ chút nào, còn bị nam nhân coi như là đồng bạn mà nói nói cười cười.

Chỉ có nữ nhân là giống như bị thu hút bay vào nụ hoa, làm tôi cảm giác được đây là ông trời trêu ngươi mình. Mà hiện tại tuy là biến thành nam, nhưng cơ thể này nói thế nào bên trong giống nam, nhưng bên ngoài lại giống nữ nhân. Lại không một chút nào câu nam tử, lại có được mỹ nhân kề bên. Chúc Nhạc dáng người thon thả, cái eo nhỏ như con kiến, làm tôi không dám làm quá tay. Nhưng cả người đều là mùi rượu, đầu tiên cần đi tắm cái đã! "Ta đi tắm!" để lại một câu, rồi đi vào tấm phong phía sau phòng, cũng không lo có người gây chuyện, bởi lẽ tôi đã ở đây rồi.