Chương 3: Đêm động phòng hoa chúc "Được, Kiếm Hữu"

Edit: Linh Tuyền

"Tối nay vi phu chơi với ngài một trò chơi nhỏ đi."

Ngữ khí nam nhân bình đạm giống như đang hạ quân lệnh, không có thương lượng.

"Ừ?" Hải Đường còn chưa phục hồi tinh thần từ cao triều lúc nãy, lực độ của bàn tay nam nhân dường như vẫn còn ở trên ngực, cảm giác hư không khiến nàng khó chịu tê ngứa, muốn được hắn xoa nắn.

Hiện tại trung y ở hạ thân vẫn còn chỉnh tề, nửa người trên lại vô cùng lộn xộn gợi cảm, kiều nhũ bị xoa đến đỏ ửng, đầṳ ѵú bị trêu đùa đỏ như viên hồng ngọc thuần khiết, gắng gượng đứng thẳng trong không khí, tựa hồ như đang chờ người đến hái, kết hợp với khuôn mặt thanh thuần tạo nên sự cám dỗ trí mạng.

Nam nhân bình tĩnh nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt càng trở nên thâm thúy đen tối, Hải Đường cảm thấy chính mình giống như một con mồi bị túm chặt, không thể nhúc nhích, rõ ràng hắn chưa làm cái gì, nàng lại bị hắn nhìn đến nóng rực toàn thân.

"Phu quân muốn chơi trò gì?" Hải Đường nuốt nước miếng nghi hoặc hỏi.

"Công chúa cũng biết tam tòng tứ đức?" Thanh âm trầm thấp của nam nhân hơi khàn khàn.

Hải Đường có chút mông lung, nhưng vẫn trả lời theo phản xạ: "Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu..."

Nam nhân thuận theo suy nghĩ trong lòng nhéo hoa hạch của thiếu nữ một cái, khiến Hải Đường run rẩy một chút.

"Công chúa tự nhiên là một người có đức." Nam nhân nhìn chăm chú vào thiếu nữ, "Xuất giá tòng phu, như vậy... không biết công chúa có biết vừa nãy nàng nói bao nhiêu từ "không" với vi phu?"

"Ta không phải." Hải Đường muốn phản bác, nam nhân lại ngắt lời nàng.

"Công chúa ngài lại nói thêm một lần." Nam nhân biểu tình nghiêm túc nói với thiếu nữ, "Ngài đã kết thành vợ chồng với ta, cái gọi là vợ chồng tất nhiên như một, coi trọng tâm ý hợp nhất, xin hỏi công chúa có điều gì bất mãn với vi phu không?"

"Đương nhiên không có." Hải Đường vội nói.

"Vậy được rồi." Nam nhân kéo thiếu nữ lại đặt trên người hắn, hơi thở nam tính nồng đậm kề sát bụng nhỏ của thiếu nữ khiến Hải Đường không có cách nào suy nghĩ, hắn lấy tay nâng đầu thiếu nữ, khiến nàng không thể trốn tránh ánh mắt hắn, dùng giọng điệu ra lệnh nói, "Kế tiếp, cho dù vi phu làm cái gì với ngài, ngài cũng không được nói "không muốn", cũng không cần kêu phu quân nghe xa cách như thế, kêu tên của vi phu, biết không?"

"Ừ." Trong lòng Hải Đường cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không biết vấn đề nằm ở chỗ nào, chỉ có thể gật đầu thuận theo.

"Nói theo vi phu, "Được, Kiếm Hữu."." Nam nhân chậm rãi nói từng chữ.

"Được, Kiếm Hữu." Thiếu nữ lần đầu tiên kêu tên của nam nhân, thanh âm xấu hổ nhỏ như tiếng muỗi kêu.

"Lặp lại lần nữa, vi phu nghe không rõ lắm." Nam nhân biết rõ thiếu nữ da mặt mỏng, vẫn ép nàng phải lặp lại.

"Được, Kiếm Hữu." Mặt thiếu nữ đỏ như trích được ra máu, thật vất vả mới thốt ra một câu.

"Công chúa phải nhớ kỹ, nếu nói "Không" một lần nữa..." Thanh âm trầm thấp từ tính của nam nhân vang lên bên tai thiếu nữ. "Thì sẽ bị phạt."

Hơi thở nóng bỏng của nam nhân phả bên tai, khiến hai bên tai thiếu nữ đỏ lên, chỉ có thể lặp lại theo hắn, "Được, được, Kiếm Hữu."

Thanh âm mềm mại của thiếu nữ khiến nam nhân càng thêm nôn nóng không thể nhẫn nại, hạ thân đã cứng đến không thể chịu nổi, hai tay hắn túm lấy cặp mông vểnh của thiếu nữ ép lại gần, nhẹ nhàng xoa nắn, khiến hai cánh hoa của nàng cách một lớp vải ma sát nam căn sưng cứng, ma sát làm cho tiểu nhân nhi trong ngực co rúm lại, giữa hai chân nàng có một luồng nhiệt nóng bỏng muốn chảy ra, khiến thiếu nữ sợ tới mức kẹp chặt hai chân, mông thịt căng thẳng, khiến nam nhân vô cùng vui sướиɠ hưởng thụ sự mềm mại nàng mang tới.

"Công chúa điện hạ, không cần kẹp chặt hai chân." Nam nhân ra lệnh.

"Không." Hải Đường sợ ướŧ áŧ giữa hai chân sẽ bị Tần Kiếm Hữu cảm thấy, xấu hổ buồn bực đến mức kẹp càng chặt, mông nhỏ lại bị nam nhân xoa nắn một chút, khiến nàng sợ tới mức buông lỏng hai chân.

"Công chúa điện hạ còn nhớ những lời chúng ta vừa nói không?" Nam nhân ngoài miệng nghiêm túc nói, nhưng lại không hề an phận, nhân cơ hội dùng đầu gối tách hai chân của Hải Đường ra, để Hải Đường trực tiếp ngồi trên đùi hắn. "Công chúa điện hạ, vi phu nói lại lần nữa, không cần kẹp chặt hai chân của ngài, thả lỏng mông ra để vi phu xoa xoa."

"Tốt, Kiếm Hữu." Thiếu nữ bây giờ mới biết mình vừa đồng ý một giao dịch vô cùng bất lợi, chỉ có thể để mặc người xâu xé, nam nhân này đâu phải là chính nhân quân tử, rõ ràng là một tên lưu manh!

--------

Ahihi rạng sáng tặng các bạn một món quà nhỏooooo