Chương 2: Đêm động phòng hoa chúc liên tục

Editor: Linh Tuyền

Hỉ khăn được hỉ xứng đẩy ra, ánh nến mỏng manh lay động trong hỉ phòng khiến Hải Đường không nhìn rõ được dung mạo người trước mặt. Chỉ thấy một thân ảnh cao lớn màu đen chặn hết tầm mắt của nàng, vì nhìn ngược sáng nên nàng chỉ có thể thấy được hỉ phục gắt gao bao lấy thân thể của hắn, cánh tay kiên cố đầy cơ bắp dường như sắp căng rách ống tay áo.

Hải Đường không chuyển mắt nhìn chằm chằm cánh tay nam nhân có thể so với vòng eo của nàng, hiện tại nếu có cơ hội chạy trốn nàng chắc chắn sẽ bỏ chạy thật nhanh.

"Gặp qua công chúa." Âm thanh trầm thấp của nam nhân làm Hải Đường phục hồi tinh thần.

"Ách, gặp qua tướng quân." Hải Đường lập tức trả lời.

Người tập võ có thể nhìn thấy rõ ràng trong đêm tối, một khắc kia hỉ khăn rơi xuống, dung mạo của thiếu nữ hiện lên rõ ràng trong mắt hắn.

Nàng so với An Nhạc công chúa kiều diễm như hoa mẫu đơn không giống nhau, nàng là người cũng như tên, giống như hoa hải đường phấn nộn tinh tế. Ngũ quan so với mười năm trước hắn nhì thấy đã thoáng nảy nở, nhưng hắn vẫn liếc mắt một cái đã nhận ra nàng, tựa như đêm đó hắn lẻn vào cung nhìn thấy nàng, hàng mi dài tinh tế cong cong, đôi mắt to trong veo luôn sóng sánh nước, còn có cái mũi tinh xảo vểnh cao, phía dưới là môi nhỏ được son môi điểm xuyết hồng nhuận ướŧ áŧ, nàng vẫn đáng yêu như vậy, phù hợp với khẩu vị của hắn. May mắn vừa rồi hắn lập tức đuổi những người muốn nháo động phòng đi, hiện tại chỉ có hắn độc hưởng nàng.

"Công chúa không cần cảm thấy xa lạ như vậy, ta và nàng đã thành hôn."

"Ân, ân, đúng vậy, phu quân." Hải Đường khẩn trương đến đỏ bừng mặt, nàng âm thầm cảm thấy may mắn vì ánh sáng quá mờ, hắn sẽ không nhìn rõ biểu tình trên gương mặt nàng.

Nam nhân không biết chính mình không tự chủ được mà kéo kéo khóe miệng, quay người đi tới bàn trà tự mình rót một ly trà uống vào.

Bình tĩnh trước đã, nàng dù đã trưởng thành nhưng vẫn giống như những nữ hài tử phấn phấn nộn nộn, không thể vội vàng, từ từ mưu tính.

"Hiện tại đã muộn, công chúa chắc cũng đã mệt mỏi, vi phu đã cho người chuẩn bị nước ấm, công chúa tắm gội thay quần áo trước rồi đi ngủ." Nam nhân nói, sau đó gọi thị nữ bên ngoài tiến vào.

"Cảm tạ phu quân." Hải Đường thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ thầm vị Tần tướng quân này nhìn qua tuy rằng thô lỗ, nhưng vẫn là người hiểu lễ nghĩa, không phải là một kẻ vũ phu.

---

Hải Đường cởi bỏ hỉ phục, tháo bỏ trang sức và rửa trôi lớp trang điểm, chỉ mặc một bộ trung y màu đỏ, búi một búi tóc lỏng, nàng nghĩ mặc như vậy trước mặt trượng phu cũng không tính là thất lễ.

Nam nhân trước mặt hiển nhiên cũng đã thay quần áo, chỉ mặc một thân trung y màu đỏ giống nàng, hắn xuất thân võ tướng nên ngồi trên giường cũng đoan đoan chính chính, sống lưng thẳng tắp, không có một tia lười biếng.

Lúc này Hải Đường mới thấy rõ mặt trượng phu, đường cong góc cạnh rõ ràng tựa như được đao khắc ra, mày kiếm sắc bén, ánh mắt bén nhọn như lợi kiếm ra khỏi vỏ, mũi thẳng tắp, đôi môi đầy đặn khẽ mím lại, xem ra là một người nghiêm túc.

"Phu quân chuẩn bị đi ngủ sao?" Hải Đường đi đến trước mặt nam nhân hỏi.

"Công chúa còn chưa tới, vi phu làm sao đi ngủ được?" Dứt lời, cánh tay thô tráng ôm lấy thiếu nữ kéo đến trước mặt, đặt nàng ngồi lên đùi hắn, cùng hắn đối diện: "Công chúa chắc cũng biết đêm động phòng hoa chúc phải làm chuyện gì đi?"

Hải Đường bị hắn đột nhiên kéo tới sợ đến mức không biết phải làm sao, sau lưng nàng là cánh tay ấm áp của nam nhân, nàng nghĩ muốn kéo ra một chút khoảng cách, lại bị hắn kéo sát đến trước ngực, chạm đến cơ bắp rắn chắc nóng rực phía sau lớp trung y mỏng manh, trong lòng càng thêm hoảng loạn, trong đầu toàn là lời nói của các ma ma làm nàng bật thốt ra: "Ta... ta... bổn cung sẽ nỗ lực thỏa mãn ngươi."

Nam nhân vừa nghe liền nở nụ cười, nhéo cằm thiếu nữ, kéo nàng đến trước mặt, hôn xuống cái miệng anh đào nhỏ nhắn.

Editor: Linh Tuyền

Hải Đường chỉ biết cánh môi của mình bị nam nhân ngậm trong miệng nhẹ nhàng liếʍ láp, rất câu hồn, nhưng nam nhân thực nhanh cảm thấy không thỏa mãn chỉ nhẹ nhàng như vậy, tay nhéo cằm nàng khẽ dùng sức, ép nàng mở miệng, đầu lưỡi linh hoạt cạy mở hàm răng của nàng bắt đầu công thành đoạt đất, bằng tay to lớn giữ chặt cái đầu nhỏ của nàng, khiến đầu lưỡi đi vào càng sâu, trong khoang miệng nàng dây dưa cái lưỡi đinh hương, ép nàng làm theo hắn, hung hăng nuốt xuống mật ngọt trong miệng nàng. Hải Đường thở không nổi, "ưm" một tiếng, nam nhân lúc này mới buông nàng ra một chút, khiến nàng như cá mắc cạn vội vàng hít thở, nhìn khuôn mặt đỏ ửng của thiếu nữ, đôi mắt sóng sánh mê mang, cánh môi bị chà đạp đến mức sưng đỏ, chưa đã thèm lại hôn thêm một cái.

Trong đầu Hải Đường hiện tại chỉ cảm thấy đặc quánh, máu toàn thân đều đổ dồn lên mặt, đầu lưỡi tê dại, sức lực toàn thân giống như đã bị nam nhân hút hết đi, cả người mềm nhũn xụi lơ trong lòng nam nhân.

"Mặt công chúa sờ thật thích." Nam nhân vuốt ve mặt nhỏ phấn nộn, nâng thiếu nữ ngồi dậy, rồi mới gối đầu lên ngực nàng, "Tim của công chúa đập thật nhanh."

Hành động của nam làm Hải Đường bị dọa đến mức tim đập thình thịch, cả người như muốn bốc cháy.

Nam nhân ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Hải Đường, ngữ khí

không mang theo nửa điểm tìиɧ ɖu͙©, quan tâm nói, "Để vi phu giúp người xem xét một chút."

Hải Đường không kịp ngăn cản hắn, nam nhân không cho phép nàng nói chuyện, lập tức cởi bỏ trung y trên người nàng, lộ ra vòng eo mảnh khảng bên trong, trung y màu đỏ làm cho da thịt trong suốt của thiếu nữ càng thêm phấn nộn.

Bàn tay to vuốt ve bả vai mảnh khảnh của nàng, ngón tay thô dài trượt theo da thịt của nàng từ cổ xuống xương quai xanh, đi tới điểm hồng nhạt ngon miệng, Hải Đường bị hắn vuốt đến run không thở nổi, bả vai co rụt lại.

Nàng muốn ngăn hắn lại.

"Công chúa, bộ ngực lớn như vậy người không thấy nặng sao?" ngón tay nam nhân dừng ở eo nhỏ không tự chủ căng lên của Hải Đường, nhẹ nhàng gãi mấy cái, một trận tê dại mãnh liệt lan tỏa khắp người nàng, "A, nhanh như vậy đã cứng, thật đủ mẫn cảm. Để vi phu giúp người một chút."

"Không phải, đừng." Hải Đường nâng tay nhỏ mềm thử đẩy hắn, lại bị bàn tay to của nam nhân giam cầm lại, hắn nhanh chóng tháo đi đai lưng của nàng, đai lưng đáng thương bị hắn ném loạn trên mặt đất, bầu ngực nhu mềm của thiếu nữ cứ như vậy không có che chắn nhảy ra trước mặt hắn.

"Đừng nhìn a!" Hải Đường giãy dụa muốn tránh thoát, bầu ngực no đủ rung lắc câu dẫn hai mắt nam nhân, bàn tay to nhịn không được phủ lên ngực trái của nàng, cảm thụ xúc cảm mềm mại trơn nhẵn, Hải Đường thở nhẹ một tiếng, hắn giống như đang cầm giữ trái tim của nàng vậy.

"Tim của công chúa đập thật nhanh a, vi phu giúp người mát xa một chút." Nam nhân nói xong liền buông tay Hải Đường ra, nắm lấy bầu ngực tuyết trắng không ngừng xoa niết, khi thì xoa nắn thành những hình dạng khác nhau, khi thì đem nhũ thịt chơi trong lòng bàn tay, khiến nó nghịch ngợm lăn lộn trong tay hắn.

"Không cần... a... ngươi mau dừng tay!" Thanh âm phản kháng của Hải Đường đã mềm nhũn vô lực, trên ngực truyền đến từng trận tê dại, lan ra khắp toàn thân, Hải Đường lắc mông muốn né tránh ma chưởng nóng bỏng của nam nhân, nhưng không tránh thoát được, ngược lại đem nhũ thịt để vào tay nam nhân, nhũ tiêm bị hắn xoa niết đã sớm dựng thẳng, giống như hai quả mâm xôi đỏ au, gắng gượng chống lên tay nam nhân, mà nàng cảm thấy bản thân càng lúc càng nóng lên. Nam nhân thừa thắng xông lên, lấy tay ấn nhũ tiêm xuống bầu ngực mềm mại, ngón tay vẽ vòng vòng ma sát khiến nhũ tiêm căng cứng sưng đỏ. Tuy lực độ của hắn rất nhẹ nhưng không thể bỏ qua, nhiệt độ nóng bỏng từ tay hắn truyền tới cơ thể nàng, cũng truyền tới trái tim nàng, giống như lông chim nhẹ nhàng phẩy qua lòng nàng, Hải Đường chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lưu xa lạ muốn chảy ra từ bụng mình, lập tức khép lại hai chân, nàng hiện tại bị nam nhân làm cho vô cùng chật vật.

"Công chúa điện hạ, vì để hai phu thê chúng ta nhanh chóng quen thuộc," Bàn tay to của nam nhân cuối cùng cũng buông nhũ thịt của nàng ra, nghiêm trang nói, "Đêm nay người cùng vi phu chơi một trò chơi đi."