Chương 4: Đêm động phòng hoa chúc: Chơi đến nghiện

Edit: Linh Tuyền

"Được, Kiếm Hữu." Thanh âm nhỏ vụn tràn ra từ miệng thiếu nữ, âm thanh xấu hổ khiến nàng muốn mím chặt môi, nhưng hiện tại đôi tay nàng chỉ có thể bám trên cổ nam nhân, không thể rời đi, chính là bởi vì trước mắt là một nam nhân ác liệt muốn cùng nàng chơi trò chơi.

Giày vò chán chê cặp mông nhỏ co dãn của Hải Đường, nam nhân cảm thấy hơi thỏa mãn được một chút, ngón tay không an phận lướt trên tấm lưng trần mịn như ngọc, khiến Hải Đường toàn thân run rẩy, kinh hô một tiếng.

Xem ra nơi này chính là điểm mẫn cảm của Tiểu Hoa, nam nhân thầm nghĩ.

"Công chúa điện hạ, để vi phu sờ ngài được không?" Nam nhân nói.

Rõ ràng từ miệng hắn nói ra những lời kính ngữ, nhưng tay hắn lại làm những việc không đứng đắn, không ngừng chạm nhẹ lên lưng nàng, hoặc là vẽ vòng tròn, thật sự là khi dễ người ta!

"Được rồi, Kiếm Hữu." Hải Đường chỉ có thể cố nén kɧoáı ©ảʍ lan tràn khắp cơ thể, miệng nhỏ run rẩy phát ra một câu, đôi mắt xinh đẹp cố gắng trừng nam nhân, nhưng hiển nhiên, rơi vào trong mắt hắn lại có một ý tứ khác.

Nam nhân một tay siết chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của thiếu nữ, một tay khác giống như đánh đàn, từng ngón tay lướt nhẹ trên từng đường cong mẫn cảm của thiếu nữ, từng chỗ một truyền đến cảm giác tê dại khiến nàng không có cách nào khắc chế mà run rẩy, bàn tay có lực của nam nhân xấu xa giữ chặt lấy nàng, khiến nàng chỉ có thể ngồi trên đùi hắn vặn vẹo vòng eo, mài qua mài lại làm hắn cảm thấy tê dại không thôi, vật giữa hai chân lại càng nóng càng cứng. Đôi kiều nhũ trước ngực thiếu nữ run rẩy khiến nam nhân nhìn không thể rời mắt.

"Công chúa điện hạ, vừa rồi vi phu xoa bóp giúp ngài, ngài cảm thấy thoải mái không?" Sau đó bàn tay đặt trên lưng thiếu nữ hơi trượt xuống một chút.

"A...!" Thiếu nữ lại run lên một cái, tựa như gật đầu với hắn.

"Vi phu biết, công chúa chắc chắn là cảm thấy dễ chịu." Nam nhân cũng gật nhẹ đầu, "Công chúa điện hạ, vi phu tiếp tục chơi đùa được không?"

Nghe nam nhân dùng giọng điệu thận trọng để nghiêm túc nói những lời hèn hạ như thế, Hải Đường xấu hổ đến mức không có cách nào đáp lại, chỉ muốn né tránh sự đùa giỡn của hắn, lại không thể trốn đi đâu được. Nam nhân phát hiện ra tâm tư của nàng, một cái tay nắm chặt lấy eo nhỏ, một cái tay khác vòng qua lưng nàng, nắm lấy một bên kiều nhũ, thiếu nữ giật mình né tránh, nhưng lại đưa nhũ thịt sát tới bàn tay của nam nhân.

"Công chúa quên nói điều gì không?" Nam nhân gãi nhẹ miên nhũ trong tay, nhẹ giọng cảnh cáo.

Ti tiện! Vô sỉ! Hải Đường âm thầm mắng hắn trong lòng, lại chỉ có thể phẫn nộ dùng thanh âm mềm mại của mình nói, "Được, Kiếm Hữu."

"Nếu công chúa điện hạ đã muốn thế, vi phu cung kính không bằng tuân lệnh."

Hải Đường còn chưa nghĩ được nên mắng cái tên mặt dày ghê tởm này, hắn đã bắt đầu dừng sức xoa nắn bộ ngực mềm mại của thiếu nữ, ngón tay vân vê nhũ hoa mang đến cho Hải Đường sự kí©h thí©ɧ khác với trước đó. Đầu tiên hắn cầm hai bên ngực ép vào giữa, cọ sát chúng, để thiếu nữ cảm nhận một chút xem bộ ngực của nàng non mịn thế nào, sau đó lại mạnh tay xoa bóp, bầu ngực phấn nộn tràn ra ngoài kẽ tay, hai đỉnh hồng mai cương cứng dựng thẳng, giống như muốn được vỗ về chơi đùa.

Hải Đường nhìn cặp miên nhũ bị xoa đến mức sưng đỏ lên, cảm giác căng đau xen lẫn chút kɧoáı ©ảʍ khó hiểu khiến thiếu nữ không biết làm thế nào, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của nam nhân truyền đến từ da thịt trước ngực nàng, cảm giác vui thích từ phía dưới chậm rãi lan tỏa toàn thân, sự xấu hổ khiến nàng muốn kháng cự đôi tay đang chơi đùa mang đến kɧoáı ©ảʍ cho mình, nhưng hai đầṳ ѵú bị bỏ quên cùng cơ thể trống rỗng lại khát cầu đôi tay nam nhân tiếp tục trêu đùa nàng, dùng sức dày vò bộ ngực của nàn, tay nhỏ không tự giác phản bội nàng, nắm lấy hai cánh tay rắn chắc của nam nhân.

Kiếm Hữu nhìn thiếu nữ trong ngực vặn vẹo thân thể mềm mại kéo theo bộ ngực ma sát trong lòng bàn tay hắn, giúp nàng khuây khỏa sự khao khát, như cổ vũ nàng đong đưa vòng eo, để cho hai đầṳ ѵú cọ vào lòng bàn tay hắn, làm nàng thoải mái đến mức nheo mắt lại hưởng thụ. Nam nhân nhìn thấy nàng như vậy liền ngừng động tác xoa nắn lại.

"Công chúa điện hạ, vi phu muốn nghịch đầṳ ѵú của ngài có được không?"

"Được, Kiếm Hữu." Thiếu nữ tỏ vẻ bất mãn khi hắn dừng động tác, nàng bĩu môi, vô thức đáp lại.

Nam nhân thuận theo mà thỏa mãn thiếu nữ, có thể làm nàng đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© khiến hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn. Đóa hoa nhỏ của hắn vì hắn mà nở rộ, sao hắn lại không mong chờ?

Ngón tay thô ráp đầu tiên thăm dò đầṳ ѵú bị bỏ quên đã lâu, thân thể mềm mại bị kí©h thí©ɧ đột ngột mà run rẩy, phản ứng mẫn cảm này giống như cổ vũ nam nhân tiếp tục làm càn, nắm lấy bầu ngực của nàng nặng nề xoa nắn, ngón giữa trêu đùa hai đầṳ ѵú, bàn tay thô ráp cọ sát trên làn da non mịn, biến hai đầṳ ѵú non nớt trở nên sưng đỏ.

"Công chúa điện hạ, đầṳ ѵú của ngài bị vi phu chơi đến cứng lên rồi, vi phu muốn liếʍ nó được không?" Nam nhân vừa vuốt ve vừa vân vê đầṳ ѵú sưng cứng.

"Ừm, được, Kiếm Hữu. A??" Thiếu nữ yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng, lời nói dâʍ đãиɠ của nam nhân giống như có tác dụng thôi miên, khiến nàng khát vọng hắn mang đến cho nàng càng nhiều khái cảm, dễ dàng thuận theo những mệnh lệnh mà hắn đưa ra.

Edit: Linh Tuyền

Bàn tay nam nhân ép thiếu nữ dán vào ngực mình, cái đầu cúi xuống, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp hai viên hồng mai. Nam nhân có vẻ yêu thích trò chơi này, chơi không biết chán, có khi dùng đầu lưỡi xoay chuyển xung quanh, có khi lại ép đầṳ ѵú vào trong quầng vυ", sau đó buông ra, để núʍ ѵú bật ra ngoài, cứ như vậy thay phiên liếʍ láp hai bên. Tất cả sự chú ý của Hải Đường đều đặt vào hai đầṳ ѵú sưng đau, bị nam nhân chơi đến cả người mềm nhũn, rốt cục không nhịn nổi nữa mà khẽ rêи ɾỉ.

"Công chúa điện hạ, vi phu muốn ăn bộ ngực của ngài được không?" Liếʍ xong còn chưa đã, đầṳ ѵú thiếu nữ tỏa ra mùi hương thơm ngát kí©h thí©ɧ hắn, khiến hắn chỉ muốn nuốt hết chúng vào bụng.

"Được, Kiếm Hữu. Ưʍ..." Hải Đường còn chưa nói xong, nam nhân liền chôn mặt vào bộ ngực đầy đặn của nàng, ra sức mυ"ŧ cắn bầu ngực bên trái, mυ"ŧ đến mức Hải Đường có cảm giác tim của mình cũng bị hắn mυ"ŧ ra ngoài, khô nóng, đập thình thịch. Nam nhân cũng không bỏ quên bên phải, bàn tay to tận lực xoa bóp. Ngọn lửa thiêu đốt từ bụng thiếu nữ lan tỏa đến toàn thân, biến thành dâʍ ɖị©ɧ róc rách chảy ra, nhưng nàng cũng không còn cách nào để ý đến nó nữa. Nam nhân ngậm bầu ngực tuyết trắng của thiếu nữ vào trong miệng, từng ngụm nuốt vào, thi thoảng còn lấy răng khẽ cắn, muốn lưu lại dấu vết của hắn trên cơ thể nàng. Đôi tay thiếu nữ khẽ đẩy hắn ra như phản kháng, nhưng vòng eo lại thành thật cong lên, đưa cả bộ ngực của mình vào miệng nam nhân.

"Công chúa điện hạ, vi phu muốn ngài ôm ta một cái, được không?" Nam nhân rốt cuộc cũng buông tha cho bộ ngực của thiếu nữ, hai tay khẽ vuốt vòng eo nhỏ của nàng.

"Được, Kiếm Hữu." Thiếu nữ đã mất đi khả năng suy nghĩ, chỉ có thể vô thức đáp lại yêu cầu của nam nhân. Nam nhân cầm đôi tay mảnh khảnh xinh đẹp của thiếu nữ vòng qua cổ mình, đột nhiên đứng dậy khỏi giường, khiến thiếu nữ sợ hãi kêu nhỏ, hai tay lập tức ôm chặt cổ hắn. Cơ thể nhỏ nhắn được nam nhân khôi ngô ôm lấy, giống như ôm một đứa nhỏ. Cơ thể vừa mới cao trào của nàng mềm nhũn bất lực, chỉ có thể mềm mại rúc trong l*иg ngực nóng hổi của nam nhân, nhũ hoa sưng cứng bị l*иg ngực cường tráng đè ép, ma sát với y phục của hắn, cùng với hơi thở nam tính khiến kɧoáı ©ảʍ khô nóng trong cơ thể thiếu nữ không ngừng kéo dài.

Nam nhân xoay người đặt thiếu nữ lên giường hỉ, sắc mặt thiếu nữ đỏ ửng, đôi mắt đẹp nheo lại, đôi môi bị hôn đến sưng đỏ khẽ nhếch, nhẹ nhàng thở ra. Màu đỏ của giường đệm càng tôn lên làn da trắng nõn của nàng, đáng tiếc bộ ngực xinh đẹp đã bị nam nhân hung hăng chơi đến vừa đỏ vừa sưng, tràn đầy vết tay cùng dấu hôn, đầṳ ѵú cương cứng đứng thẳng, vừa nhìn đã biết là vừa được yêu thương. Hơi thở của nam nhân hơi hỗn loạn, đưa tay thăm dò vào làn váy còn chưa được cởi, cách tiết khố hắn cảm nhận được bên trong đã ẩm ướt.

"Công chúa điện hạ, giữa hai chân ngài giống như đang chảy nước, vi phu xem giúp ngài được không?" Nam nhân vẫn duy trì gương mặt bình tĩnh, nhưng giọng điệu vội vàng tiết lộ sự sốt ruột của hắn, cũng không có tỉnh táo giống như vẻ bề ngoài.

-----

Hohoho, đêm hôm đưa cho các bạn một niềm vui nho nhỏ. Lâu rồi không động đến, văn phong của mình đúng là không thể nuốt trôi nữa.