Chương 8.1: Buổi thử vai

Màn đêm dày đặc như một nghiên mực từ từ tan chảy, chia thế giới thành hai phần, thế giới hiện thực thì tràn ngập sự nóng bỏng và kiều diễm, nhưng thế giới Internet thì lại bùng nổ vì một vài bức ảnh.

#Tần Mang bắn súng bên đường#

#Tần Mang – Người đẹp sườn xám đẳng cấp Top 1#

#Tần Mang [Kinh Hoa Cựu Mộng] độ thích hợp#

Ba hotsearch đều leo lên hàng ghế đầu vào lúc nửa đêm, trực tiếp vượt mặt tiêu đề nam diễn viên nổi tiếng số một trong giới được phát hiện đã kết hôn và có ba đứa con.

Bắt nguồn từ một blogger nhϊếp ảnh chuyên tìm kiếm những cảnh đẹp ẩn chứa trong các con phố, ngõ hẻm. Vốn chỉ chụp rừng hoa tử đằng và pháo hoa trên phố cổ, vô tình chụp được Tần Mang đang chơi bắn bóng ở một quán nhỏ.

Trên bức ảnh.

Những cành hoa tử đằng xòe ra, vươn dài ra từng phiến lá, rơi xuống nền đá xanh như thác nước, gió hè dịu nhẹ, biển hoa gợn sóng dịu dàng. Người phụ nữ mặc sườn xám có dàng người duyên dáng, thân người mảnh mai thanh tú mà lộng lẫy, nhưng ngón tay trắng nõn lại đang cầm súng, đôi môi đỏ mọng hơi mím, lộ ra vẻ đẹp sắc sảo và cá tính.

Một quả bóng bay cách đó không xa đã nổ tung.

Giống như bắn trúng vào tâm can ai đó vậy.

Con phố cổ kính với cánh rừng hoa tử đằng, bộ sườn xám với vũ khí nóng cháy, tạo thành một bức tranh cuộn tròn khiến tâm hồn con người ta điên đảo đến tột cùng.

Cộng đồng mạng vô cùng ngạc nhiên là—–

“Một tay nâng cao tính thẩm mỹ của sườn xám trong giới giải trí.”

“Ấy vậy lại là Tần Mang.”

“Hohohoho, xét về ngoại hình thì tôi biết chắc chắn Tần bình hoa sẽ không bao giờ thua!”

“Đoạn video ngày hôm qua thì vẫn là mỹ nữ đáng thương trong tiên giới. Ảnh hôm nay là mỹ nhân sườn xám bước ra từ trong phim thời xưa Trung Hoa Dân Quốc. Ai nói Tần Mang và sườn xám không hợp với nhau nào?”

“Chị gái bắn em đi aaaaa!”

“Viên đạn của chị gái không bắn trúng bóng bay, mà bắn trúng trái tim emm!!”

“@Kinh Hoa Cựu Mộng official weibo, em hối hận rồi, bộ sườn xám của Tần Mang mới là tuyệt phối. Có thể đổi nữ chính được không?”

“Hahahaha, lầu trên ơi, bạn nghĩ vai nữ chính là bắp cải mua ở chợ à?”

Fans của Thẩm Uyển Âm không thể ngồi yên: “Không thể nào, không thể nào, thật sự có người muốn dựa vào một bức ảnh mà cướp lấy tài nguyên nha.”

“@Kinh Hoa Cựu Mộng official weibo, đừng giả chết, mau xuất hiện nói rõ tình hình đi.”

Trên thực tế, người hâm mộ không nghĩ tài khoản chính thức của đoàn phim sẽ lên tiếng giải quyết vụ này.

Dù sao ồn ào càng lớn.

Thì càng có lợi cho bọn họ.

Ai ngờ.

Tài khoản chính thức của Kinh Hoa Cựu Mộng, chuyên thu lợi từ việc xem mọi người thảo luận liên tục tạo độ nóng, nay đã đăng bài Weibo đầu tiên thông báo về việc chọn nữ chính.

Kinh Hoa Cựu Mộng V: “Nữ chính sẽ được công bố chính thức vào 9 giờ tối ngày 28, các bạn hãy chú ý theo dõi nhé!”

Cư dân mạng: “!!!!”

Đm, sao đột nhiên lại sống dậy rồi?

——

Tại một căn hộ sang trọng ở trung tâm thành phố.

Thẩm Uyển Âm đang ngồi trên sofa, lạnh lùng nhìn mặt bàn.

Trên mặt bàn đang đặt bản hợp đồng đầu tiên của bộ phim [Kinh Hoa Cựu Mộng].

Mà lúc này.

Đã trở thành phế thải.

“Đã không còn giá trị sử dụng, giữ lại làm gì.”

Người quản lý Vệ Thấm cầm bản hợp đồng phế thải kia lên, xé làm hai rồi ném vào thùng rác.

Ánh mắt rơi vào khuôn mặt trong trẻo của Thẩm Uyển Âm sau khi tẩy đi lớp trang điểm đậm và quyến rũ. Đường nét khuôn mặt thiếu đi lớp trang điểm, nhan sắc xinh đẹp thì không đủ, nhưng vẻ đơn giản nhẹ nhàng thì lại có thừa.

Khi Thẩm Uyển Âm mới ra mắt, công ty đã định hướng cô ta là một bông hoa trắng thanh thuần, nhưng mãi vẫn không nổi tiếng lên được, mãi cho đến 2 năm trước, Vệ Thấm vô tình lướt phải video nhảy múa của Tần Mang.

Với tư cách là người quản lý có mắt nhìn nhất trong giới giải trí, cô ta đã nâng đỡ bao nhiêu nữ minh tinh nổi tiếng, bao gồm cả nữ diễn viên hạng nhất hiện nay là Chu Duyên, vậy nên mắt nhìn người cực kỳ chuẩn.

Khi đó trong giới giải trí chưa có nữ minh tinh nào có khuôn mặt xinh đẹp độc đáo và có tính công kích như vậy, nên cô ta ngay lập tức sửa hình tượng của Thẩm Uyển Âm.

Đổ rất nhiều tài nguyên xuống, trước khi Tần Mang ra mắt, liền đem danh hiệu “Nữ thần có khuôn mặt đẹp nhất” lên đầu Thẩm Uyển Âm.

Quả nhiên, không lâu sau Tần Mang đã nổi tiếng lên nhờ video nhảy múa đó.

Trong hai năm qua, dựa vào đội ngũ marketing xuất sắc của mình, Thẩm Uyển Âm đã không biết bao nhiêu lần dẫm lên Tần Mang tung ra vô số những bài lăng xê về vẻ đẹp của mình, có ý đồ chiếm cái danh hiệu “khuôn mặt đẹp” này làm của riêng.

Lúc này, Vệ Thấm lắc đầu tiếc nuối lật xem những bức ảnh trên hotsearch về bộ sườn xám của Tần Mang.

Cô ta nghiêng người vỗ vai Thẩm Uyển Âm, hàm ý sâu xa nói: “Yên tâm đi, hợp đồng ký xong còn có thể vô tác dụng, bấm máy xong còn có thể thay người. Cho dù quay phim xong thì lúc gần chiếu đổi người cũng là việc bình thường.”

“Chỉ là buổi thử vai thôi mà.”

Thẩm Uyển Âm không phải kẻ ngốc.

Đương nhiên cô ta có thể nghe hiểu được ẩn ý trong lời nói của Vệ Thấm, trong mắt cuối cùng cũng có độ ấm, cô ta tự tay rót cho Vệ Thấm một tách trà nóng, nhẹ giọng nói: “Chị Vệ, em sẽ cố gắng hết mình.”

Bóng đêm càng thêm u ám.

Không biết từ khi nào, những cơn gió gào thét đập liên tục vào cửa sổ, những hạt mưa lắt nhắt rơi xuống mặt kính trong suốt, nước mưa bắn tung tóe.

Trên tầng hai của trang viên biệt thự Hoàn Hồ, ánh đèn trong phòng sáng rực và lộng lẫy suốt đêm.

Tần Mang cuối cùng cũng chạm vào được “đao cầu hồn đoạt phách” kia, hơn nữa còn là phiên bản độc nhất vô nhị và độc quyền chỉ mình cô có thể chạm tới.

Dưới ánh sáng chói lóa, làn da lạnh lẽo dưới lòng bàn tay vốn thuộc về riêng người đàn ông, nhưng lúc này lại nóng đến lạ thường, giống như dung nham cuồn cuộn, quét qua mặt băng trong trẻo và lạnh lẽo.

Chiếc áo ngủ lụa đen buông xõa trên vai, để lộ ra một vùng cơ bắp rộng lớn với những đường nét rắn chắc, giữa sự chồng chéo của ánh sáng và bóng tối, vòng eo và phần bụng cứng rắn còn ẩn trong lớp áo tràn ngập cảm giác mạnh mẽ và nguy hiểm. Giống như tác phẩm điêu khắc hình người có tỷ lệ hoàn hảo trong bảo tàng nghệ thuật, mỗi milimet cơ bắp đều như sinh ra là dành cho anh vậy.

Tần Mang mím đôi môi có phần khô khốc, lông mi rũ xuống, không thèm che giấu mà nhìn chằm chằm vào giọt mồ hôi theo yết hầu lăn xuống, giọt mồ hôi lăn xuống đến tuyến nhân ngư, miêu tả rõ nét một vệt nước uốn khúc, càng làm người ta vô cớ mà mơ màng cũng khát khao.

Nam sắc quyến rũ người.

Đẹp thì có đẹp.

Nhưng Tần Mang luôn là người mềm yếu, sợ mệt sợ đau, chưa đến mấy phút, cô liền cảm thấy thoải mái rồi.

Cô liền bắt đầu chơi xấu: “Không làm nữa, không làm nữa.”

“Đêm nay đẹp như vậy, làm việc này quá nhàm chán, chúng ta nói chuyện đi.”

Giây tiếp theo.

Liền bị người đàn ông túm lại.

Giọng nói lạnh lùng thường ngày càng trở nên khàn khàn: “Được.”

“Nói xem Hạ mỗ kém đến mức nào, kém ở chỗ nào?”

“Chỗ này?”

“Hay là chỗ này?”

“Hửm?”

……

Tần Mang lại một lần nữa bị kéo trở về, ngơ ngác nhìn con ngươi màu xanh xám, như ẩn chứa du͙© vọиɠ mãnh liệt.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vô thức quyến rũ, cô cắn môi dưới, hơi thở có chút gấp gáp: “…..”

Nói hết nổi rồi.

“Cưỡi lên lưng hổ thì khó mà leo xuống.”

Đối mặt với tình thế nguy hiểm, Tần Mang dùng ngón tay kéo mạnh chiếc áo ngủ mà mình chưa cởi hẳn ra, không khỏi thấp giọng lẩm bẩm.

Không nghĩ tới trong đầu Hạ phu nhân vẫn còn có thể suy nghĩ cái khác, ánh mắt Hạ Linh Tễ rơi vào nốt ruồi nhỏ màu đỏ trên chóp mũi sau khi ướt sũng càng trở nên hấp dẫn hơn, đôi môi mỏng khẽ cố ý lướt qua, rồi nhìn xuống—–

Cùng lúc đó, anh vươn tay ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, trong cổ họng phát ra một tiếng cười trầm thấp.

Lôi cuốn mà từ tính: “Cưỡi hổ, không bằng cưỡi—-”

“Anh?”

AAAAAAAA!!!!

…….

Ngày hôm sau.

Tần Mang nằm nghiêng người, mái tóc đen mềm mại xõa ra cạnh gối, có chút lười biếng và rối bù, lúc này trên mặt đầy vẻ lên án tức giận nhìn chằm chằm người đàn ông đang đứng trước gương thong thả đeo cà vạt.

Bộ vest lịch lãm tôn lên dáng người cao ráo thẳng tắp của anh, hàng lông mày lạnh lùng, ngay cả xương cổ tay vô tình lộ ra cũng tràn đầy vẻ cao quý và lãnh đạm khó có thể với tới được.

Giọng nói tươi cười của anh đêm qua vẫn còn vang vọng bên tai cô, mà vừa bước xuống giường, thì như không có chuyện gì xảy ra vậy.

“Làm màu!”

Cái gì mà cấm dục!

Rõ ràng chính là cầm thú!

Tần Mang tức giận.

Quấn người trong chăn mỏng, cô khoanh chân ngồi dậy, mí mắt vẫn còn hồng hồng như in vào da, lúc này khi cô trừng mắt nhìn, không giống như tức giận, mà giống như làm nũng hơn.

Hạ Linh Tễ vốn dự định sẽ trực tiếp đi làm luôn.

Nhưng có lẽ do ánh mắt oán giận của Hạ phu nhân quá mãnh liệt, anh nhìn sang cô, suy nghĩ một lát rồi mới nói: “Em hôm nay cố gắng chuẩn bị tốt cho buổi thử vai?”

Nói xong, mới bình tĩnh ung dung mà đi làm.

Tần Mang: “…..”

Anh có còn là con người không?

Tối qua chính mình làm gì cũng không biết sao?

Cô đã như thế này rồi, mà còn không quên nhắc nhở cô làm việc!

Tư bản hút máu người cũng không giỏi bóc lột sức lao động người khác như anh!

*

“Hotsearch về sườn xám của em hai ngày trước đến giờ vẫn còn nhiệt độ. Ánh mắt của cư dân mạng cuối cùng cũng được rửa sạch rồi, nếu sớm biết như vậy thì anh sẽ chụp thêm nhiều ảnh hơn lúc em mặc sườn xám.”

“Đúng rồi, EG – tạp chí hàng đầu quốc tế có ý mời em chụp ảnh bìa cho số tháng 9. Vàng 9 bạc 10, chắc em hiểu cái từ “vàng” này sẽ có sự ảnh hưởng lớn thế nào nhỉ.”

Bây giờ đang đợi Tần Mang giành được vai nữ chính của bộ phim [Kinh Hoa Cựu Mộng].

Nếu vậy, bất luận tài nguyên thời trang hay tài nguyên truyền hình, điện ảnh, tất cả đều sẽ có bước nhảy vọt.

Chiều ngày 28, trong phòng trang điểm của buổi thử vai.

Đôi mắt Tần Mang đang khép hờ, thợ trang điểm cẩn thận đỡ lấy má cô để trang điểm, động tác rất nhẹ, như sợ làm tổn thương đến làn da mỏng manh ấy.