Chương 3

Với tư cách là nữ hoàng tương lai, Rebecca chưa từng ra khỏi hoàng cung trong mười tám năm qua.

Nàng mãi bị nhốt trong hoàng cung, nên chọn học cách kiềm chế sức mạnh của mình, đọc sách và học cách dùng ma thuật để chữa bệnh.

Và, để hiểu được sự tàn khốc của chiến tranh.

Lúc đầu, khi chiến tranh khiến cho tay và chân bị cắt cụt, Rebecca sẽ không nhịn được mà nôn mửa một trận, sợ hãi mà rơi lệ. Công chúa cần phải thích ứng với những điều đó, tương lai bọn họ còn phải đối mặt thêm những điều hung ác khắc nghiệt khác, trong thời gian rèn luyện, nàng cuối cùng cũng học được thái độ thản nhiên, học được cách bảo vệ chính mình, học cách bình tĩnh lý trí hóa của mình.

Rebecca đã sớm biết mình sẽ có riêng một vị kỵ sĩ, hệt như mẫu thân của mình.

Phụ thân của nàng là một người được chọn lựa từ những con người tinh hoa của đất nước, tuy rằng Vương phu qua các triều đại không cần luận về gia thế, nữ hoàng cả đời chỉ sinh được một người con gái có pháp lực, thế nên việc yêu cầu lựa chọn phu quân của nữ hoàng đều là người tài, chọn trong dân gian cũng không sao.

Nhưng mẫu thân của Rebecca, nữ hoàng Catherine là một người kiêu ngạo, nàng yêu cầu phải là một nam quý tộc, tướng mạo, vóc dáng, phẩm hạnh không được thiếu thứ gì. Tiếc rằng, Catherine đã quá chuyên tâm chọn lựa phải một vương phu vô cùng ngạo mạn, vì vậy nên tình cảm vợ chồng cũng không mấy hòa thuận.

Chỉ là cũng không có vấn đề gì, Rebecca đã gặp qua kỵ sĩ của mẫu thân nàng, chăm sóc vô cùng cẩn thận, từ sinh hoạt thường ngày cho đến những việc trên giường.

Rebecca cũng từng thấy phụ thân đứng ở ngoài tẩm điện, nghe được những thanh âm bên trong, người ghen ghét đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Chẳng qua cũng không có gì, rất nhanh sau đó, Rebecca nhìn thấy phụ thân cùng kỵ sĩ của mẫu thân cùng vào cung điện để hầu hạ người.

Để chịu sự hạn chế của ma thuật, Rebecca từ khi sinh ra thân thể đã gầy yếu, lượng vận động của nàng mỗi ngày đều được cố định, nếu quá ít sẽ không đủ sức để rèn luyện thân thể, còn quá nhiều sợ sẽ tạo thành gánh nặng cho cơ thể. Nàng hầu như chưa từng phơi nắng, bởi vì học cách kiểm soát ma thuật cần phải tiến hành trong bóng tối.

Vì vậy, Rebecca rất thích những thứ khỏe mạnh, tràn đầy sinh cơ.

Thân hình cao lớn, vóc dáng cường tráng, sinh lực dồi dào.

Đó là lúc Rebecca nghĩ đến khi nhìn thấy Gerd.

Lần đầu nhìn thấy, Rebecca chỉ biết người này vóc dáng đã vượt quá tiêu chuẩn chọn lựa kỵ sĩ, hắn đứng ở cuối, có tóc màu vàng kim như phát ra ánh mặt trời, đứng đấy im lặng mà cung kính, hơi hơi cúi đầu, dường như muốn che dấu sự thật rằng chiều cao của hắn vượt quá tiêu chuẩn.

Không đâu nhé.

Có nhiều kỵ sĩ như thế, nhưng Rebecca chỉ nhìn thấy hắn đầu tiên.

Hắn có một thân thể lực lưỡng đến mức làm cho kẻ khác sợ hãi, ma thuật của Rebecca đã ý thức được rằng, nàng thích người này, thích sinh lực tràn trề của hắn.

Catherine từng nói với nàng, việc lựa chọn kỵ sĩ là chuyện thường tình. Lúc 500 người ứng cử đang đứng trước mặt nàng, chỉ cần liếc mắt một cái, ma thuật sẽ nói cho nàng biết câu trả lời.

Chính xác là như vậy.

Ma thuật của Rebecca đã nói cho nàng biết, nàng thích người đàn ông này.

Vì thế, nàng chậm rãi bước xuống bậc thang, đến lúc tới gần, Rebecca cảm nhận được người này dường như đang nín thở.

Hắn đúng là một người tuân thủ phép tắc, là một ưu diểm của một kỵ sĩ trung thành và tận tâm, hắn lo rằng mình sẽ xúc phạm nàng mà không lựa chọn hắn, không giống như những người khác đang lặng lẽ hít thở, hắn nghiêm khắc đến nỗi mùi hương của nàng cũng không dám ngửi.

Thật sự là một chú cún ngây thơ mà.

Rebecca đứng trước mặt, ngẩng lên nhìn khuôn mặt của hắn.

Thân thể của nàng quá yếu ớt, đỉnh đầu thậm chí còn chưa đến ngực hắn.

Kỵ sĩ tuân thủ nghiêm ngặt phép tắc, từ đầu đến cuối vẫn luôn cúi đầu, cung kính nhìn nàng, ánh mắt kiên định.

Hắn nhìn vào mắt nàng, chỉ có lòng ngưỡng mộ cùng tôn kính, chính là thái độ của thuộc hạ đối với chủ nhân, sự trung thành trong sạch, không hề mang một chút tư tưởng nam nữ nào khác.

"Công chúa điện hạ."

Giọng của hắn cũng khiến Rebecca vô cùng hài lòng.

Nàng cũng rất muốn nghe thấy âm thanh kiềm nén của đối phương bên trong phòng ngủ thế nào.

Vì thế Rebecca đưa ra quyền trượng.

"Gerd", Rebecca dịu dàng hỏi, "Ngươi có muốn làm kỵ sĩ của ta không?"