Chương 2

Tựa như một giấc mộng vậy.

Gerd thuận lợi trúng cử, trở thành kỵ sĩ của công chúa.

Công chúa tên thật là Rebecca, nhưng chỉ có nữ hoàng mới có tư cách trực tiếp xưng hô tên của nàng.

Gerd cũng như những người khác, cung kính xưng hô: "Công chúa điện hạ".

Đúng là không thể tin vào lời đồn, công chúa đang bắt đầu giai đoạn bồi dưỡng để kế thừa vương vị cũng không phải là một người "Kiêu kì", hay có những yêu cầu khắc khe. Tính tình công chúa vô cùng dịu dàng, Gerd từng thấy nàng dùng ma lực trị thương cho một con chim - ma lực của bọn họ vô cùng đặc biệt, bình thường sẽ không dùng cho những sinh linh tầm thường thế này.

Nhưng công chúa thì sẽ làm.

Là một kỵ sĩ bảo vệ cho công chúa, Gerd hầu như có trách nhiệm canh giữ cho công chúa. Ban đêm cũng ngủ ở cung điện công chúa - đương nhiên là, ở giữa phòng công chúa sẽ có một căn phòng nhỏ dành cho hắn, trước khi công chúa thay đồ ngủ, hắn phải đi vào trong, đợi cho đến sáng mai, lúc công chúa thay áo ngủ xong, hắn mới có thể ra ngoài.

Trong tình huống cấp bách, trừ phi công chúa gọi, nếu không Gerd không được tự ý ra ngoài.

Khi ăn cơm cũng vậy, thức ăn của kỵ sĩ cũng khá đơn giản, nên nhất định phải ăn nhanh, sau đó chờ công chúa; khi công chúa tắm rửa, hắn phải canh giữ ở bên ngoài; khi công chúa lên lớp, Gerd phải ngồi vào phía sau lưng công chúa.

Mỗi tháng, kỵ sĩ chỉ có hai ngày để nghỉ ngơi - trong hai ngày đó, công chúa sẽ ở tại cung điện nữ hoàng, kỵ sĩ của nữ hoàng sẽ gánh vác trách nhiệm bảo vệ bọn họ.

Những yêu cầu khắc nghiệt như vậy sẽ làm rất nhiều người khó chấp nhận, nhưng những người đó tuyệt đối không có Gerd, hắn từng gặp qua công chúa dùng ma lực của mình điều trị cho những tướng lĩnh và binh sĩ bị thương nặng, mang theo lòng ngưỡng mộ công chúa, hắn thề sẽ một lòng trung thành với nàng, dùng chính tính mạng của mình chỉ để bảo vệ công chúa an toàn.

Bởi vậy, khi nghe tới có người chế nhạo rằng "Sau này khi công chúa cùng phu quân của mình ân ái, ngươi sẽ không đứng cạnh nghe chứ?" Sau đó, Gerd lạnh lùng tuốt kiếm ra, để lại trên cổ người nọ một vết rạch dài.

"Lập tức thư hồi lời nói bất kính đó với công chúa", Gerd nói, "Ta sẽ không tha thứ lần sau."

Đối phương sợ đến mức mặt mày trắng bệt, run rẩy vâng lời.

Gerd tra kiếm vào vỏ, lạnh nhạt liếc người nọ.

Ở trong lòng hắn, công chúa không thể phạm thượng, bất kính, cho dù là bằng lời nói.

Gerd còn tự ngăn cản chính mình không ngửi mùi thơm từ thân thể của công chúa, như vậy quá mạo phạm; hắn tuyệt đối sẽ không tưởng tượng ra hình ảnh công chúa ở cùng với người đàn ông khác, ở trong lòng hắn, công chúa chính là thần linh, có thể hôn đầu ngón tay của nàng là đã vượt quá phép tắc rồi, huống chi là còn những hành động thân mật khác.

Chỉ là, ý nghĩ này với công chúa đã bị đập tan vào tháng thứ ba.

Lúc này đang là mùa hạ nóng bức, ban đêm oi bức còn chưa dịu đi, Gerd ngủ bên trong gian phòng của công chúa, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm hốt hoảng của công chúa: "Gerd!"

Trước đó, công chúa chưa bao giờ gọi vào ban đêm. Thần kinh của Gerd căng chặt, phản ứng đầu tiên chính là công chúa gặp chuyện nguy hiểm, hắn cầm lấy kiếm, mở cửa phòng: "Công chúa điện hạ ---"

Hắn vừa mới kéo cửa ra, một bóng dáng mềm mại mảnh khảnh xông tới, ngã vào lòng ngực hắn, Gerd ngửi được mùi xạ hương nồng đậm, hắn khẩn trương đến nỗi tay giấu thanh kiếm ra sau, tay kia cứng đờ không biết để chỗ nào, công chúa vô cùng mỏng manh, suy nhược đến mực Gerd lo rằng mình sẽ dùng sức quá mạnh mà khiến nàng bị thương.

So với những thứ đó, càng làm cho Gerd căng thẳng hơn chính là, sự đυ.ng chạm của nàng.

Đúng thế, vầng trán xinh đẹp của công chúa không chỉ va chạm vào trước ngực của Gerd, mà cánh tay của công chúa còn vây quanh lấy thân thể của hắn, quanh thắt lưng, chính là dáng người to lớn khiến cho biết bao người sợ hãi.

Công chúa phát run, lần đầu tiên nàng ở trước mặt hắn lộ ra vẻ sợ hãi: "Gerd, ta mơ thấy ác mộng, thật đáng sợ.."

Gerd hiểu rõ nỗi sợ của công chúa từ đâu mà đến, từ chiến tranh, công chúa có năng lực nhạy bén, nàng có thể trông thấy được những thứ đáng sợ từ những hình ảnh hư ảo đó.

Gerd không phải là kiểu người hay an ủi người khác, điểm mạnh của hắn là ở chiến đấu, được sinh ra để bảo vệ công chúa, nhưng lại không có kỹ năng nói chuyện xuất sắc.

Hắn nói với công chúa: "Ta sẽ bảo vệ người an toàn."

Gerd muốn đẩy nàng ra, tiếp xúc quá gần đúng là không phải phép, công chúa không cần phải ôm hắn như vậy.

Huống chi..

Công chúa trưởng thành vô cùng xinh đẹp, nàng có làn da mềm mại cùng mùi hương dịu dàng, mấy thứ này càng khiến cho Gerd muốn tránh đi, để khỏi phải nảy sinh ý nghĩ xấu xa. Hắn theo bản năng mà lui lại, nhưng công chúa chỉ càng ôm hắn chặt thêm.

Lông mi của công chúa đẫm lệ: "Gerd, chiến tranh thật đáng sợ, ta rất sợ.. Đêm nay ta có thể ngủ chung với ngươi có được không?"