Chương 9

Editor: Owntown

Tin tức tạm thời đổi nữ chính nháy mắt làm mọi người kinh ngạc đến rớt cằm.

Đạo diễn lời ít ý nhiều biểu thị Lăng San không thực sự phù hợp với vai diễn này, hơn nữa còn uyển chuyển biểu đạt rằng tính khí cùng nhân phẩm của cô ta cũng không được tốt lắm.

Đạo diễn một lần mở miệng, nhóm fan Lăng San lập tức điên cuồng!

Đều nói minh tinh dạng nào thì fan dạng đó, nhóm fan của cô ta quả thực có thể một người bôi đen mười người. Rất nhanh, bọn họ liền đem tổ kịch chửi từ trong ra ngoài đều không còn là người, thậm chí còn liên luỵ đến cả Tống Quân Du.

Nếu nhóm fan này không động chạm gì đến Tống Quân Du thì cũng không có chuyện gì, nhưng cố tình bọn họ lại lôi ra mắng chửi, lần này vừa động đến Tống Quân Du, fans Tống Quân Du đang sóng yên biển lặng cũng nổi gió điên cuồng.

Bên ngoài nóng quá a: Fans Lăng San không cần quá não tàn đi, liên quan gì đến Quân Du của chúng tôi?

Làn váy trong gió phiêu a phiêu: Tống Ca của chúng ta thật sự là nằm không cũng trúng đạn.

Oánh gia tư mật đạt: ha hả, Lăng San được các ngươi một hai tung hô nữ thần, cũng không nhìn xem cô ta có bao nhiêu cái lịch sử đen tối, tôi cảm thấy đổi thật tốt, cô ta căn bản là không hợp cổ trang, càng đừng nói cùng Quân Du chúng tôi hợp tác.

. . . . . .

Weibo đại chiến hết sức căng thẳng, mà bên này Tống Quân Du cùng Tô Cẩn Châu lại hết sức nhàn nhàn nhã nhã mà tắm nắng, chuẩn xác mà nói thì chỉ có Tô Cẩn Châu, trái ngược lại là Tống Quân Du đang đau đầu muốn chết.

""Tôi nói có phải cậu làm không? !"

""À?""

Tô Cẩn Châu lười biếng ừ hử một tiếng, lướt lướt Weibo chốc lát, rảnh rỗi nhàm chán đăng ký cho Đát Kỷ một tài khoản, sau đó ngấm ngầm dùng tài khoản Đát Kỷ theo dõi anh cùng hội fans nhà anh, lại ngầm ngầm lặng lẽ theo dõi Tô Đát Kỷ.

Nhưng mà, Tô Cẩn Châu hoàn toàn quên hỏi Đát Kỷ có muốn dùng Weibo hay không . ╮(╯▽╰)╭

Quay đầu nhìn thấy một màn này, Tống Quân Du cả người càng không tốt, không phải chính cậu ta nói không ưa em gái hay sao? Còn không phải tự mình ra tay giải quyết mọi chuyện? Lần tự vả mặt này có phải hay không thực sự sảng khoái hả Tô Cẩn Châu!

Đương nhiên Tống Quân Du cũng không ngay trước mặt Tô Cẩn Châu mà chê cười, chẳng qua là bình tĩnh nhìn lướt qua, sau đó lặng lẽ đưa điện thoại chuyển về:

""Giúp tôi chăm sóc Đát Kỷ.""

Tô Cẩn Châu lập tức như lâm đại địch nhìn Tống Quân Du:

""Cậu muốn làm gì? !"

Giọng điệu phá lệ kinh sợ, như thể Tống Quân Du cùng mấy thứ gì đó bất hảo giống nhau.

""Tôi không có hứng thú với cô gái nhỏ tuổi !""

Tống Quân Du có chút nhịn không được muốn tẩn Tô Cẩn Châu một trận, một lúc sau anh ta có chút hoài nghi nhìn Tô Cẩn Châu, ""Tôi nói. . . . . .Cậu không phải muội khống* đấy chứ?""

* Muội khống: chỉ những người có sự yêu thích đặc biệt gần như là điên cuồng, chấp niệm có phần biếи ŧɦái vặn vẹo...đối với muội muội của mình.

Tô Cẩn Châu hừ lạnh một tiếng, ngữ khí tràn đầy khinh thường:

""Làm sao có thể. . . . . .Cậu cũng không phải không biết tôi chán ghét con bé thế nào.""

Nói xong ngón tay nhanh chóng ở trên màn hình di chuyển, chỉ trong chốc lát một cái Weibo được gửi đi.

Ta là một cái tiểu béo nữu: người ta thích nhất là anh hai, nhưng mà anh hai lại không thích ta QAQ.

Lần đăng vừa rồi đến từ 6plus

Mẹ nó! Cậu có phải có bệnh hay không!

Lặng câm chú ý đến động thái này khiến Tống Quân Du cả người liền không thoải mái.

Được rồi, hiện tại vòng qua đề tài này, Tống Quân Du cưỡng bách bản thân quên đi hành vi ngu ngốc não tàn của tên kia, vẻ mặt anh ta nghiêm túc nhìn Tô Cẩn Châu:

""Cậu có biết là cậu đã tạo phiền phức cho tôi không? Cậu khiến tôi với đoàn phim gặp rắc rối rồi.""

""Tôi chỉ biết tôi ngứa mắt cô ta."" Tô Cẩn Châu mày đẹp khiêu lên, anh tà khí cười cười, ánh mặt trời chiết xạ tiến vào đôi mắt đẹp kia, va chạm vào hai tròng mắt nâu trong một sắc thái cuồng ngạo cùng nhàn nhạt ấm áp:

""Về phần cậu. . . . . .Bạn tốt không phải dùng để chơi xấu hay sao?"" (¯ д ¯ ノ

Tống Quân Du chỉ nói hai từ: ""Hữu tận*""

*Hữu tẫn (友尽) - hữu tận - nghĩa là tình bạn đã tận, chấm hết, không bạn bè gì nữa, nghỉ chơi.

Bất quá anh ta cũng biết rõ tính cách Tô Cẩn Châu, tên này từ khi ra mắt đến nay tin đồn vô số, hít thuốc, đua xe, đánh người; nhưng một chút cũng không thèm để ý thân phận của mình, cũng không quan tâm ánh mắt của người khác, sống cuồng ngạo mà lại tự do.

Người như Tô Cẩn Châu ở trong vòng luẩn quẩn này rất khó có được, bởi vì những người khác nhất định vì hạn chế thân phận mà không thể sống như những người bình thường. Nhưng cố tình Tô Cẩn Châu không thèm để ý, vẫn cứ so với bất kỳ ai sống càng phấn khích, vì cậu ta biết, chuyện cậu ta làm sai cậu ta tự gánh vác, mà tên đó lại càng không sợ hãi hậu quả.

Thật ra Tống Quân Du có chút hâm mộ. Mặc dù đôi khi cậu ta làm vài việc não tàn, ví như hiện tại.

Nhưng Tống Quân Du còn có một chút ngoài ý muốn.

Bộ phim này đầu tư rất lớn, Tô thị đầu tư chiếm cứ trong đó 60%, Tô Cẩn Châu có quyền lợi thay đổi diễn viên, huống chi bộ phim mới khởi quay vài ngày, cho dù đổi nữ chính cũng không tạo thành ảnh hưởng gì, hơn nữa Tống Quân Du thật sự không cho rằng Lăng San thích hợp với vai diễn này.

Nhưng vấn đề chính là, Tô Cẩn Châu chưa bao giờ sử dụng danh nghĩa Tô gia để làm việc, lần này có thể nói là lần đầu tiên.

""Trước đó đạo diễn dành không ít lời khen ngợi em gái cậu, nói Đát Kỷ rất có linh khí."" Tống Quân Du tươi cười ôn hoà:

""Cậu có nghĩ tới việc cho em gái mình tiến vào giới giải trí, cô bé là hạt giống vô cùng tốt.""

Người có thể khiến cho Tống Quân Du khen ngợi thật sự không nhiều lắm, Tô Cẩn Châu kinh ngạc nhìn anh ta, có lệ nói một câu, ""Đến lúc đó rồi nói sau.""

Hiện tại tâm tìnhanh vẫn phức tạp như trước, bởi vì không biết phải đối mặt như thế nào với Tô Đát Kỷ.

Tống Quân Du cúi đầu cười vài tiếng, đưa tay vỗ vỗ bờ vai của anh:

""Thật ra tôi rất hâm mộ gia đình cậu, phía trên có anh cả trầm ổn, phía dưới có em gái xinh đẹp đáng yêu. Tôi là con một, cầu còn không được. Cậu cùng em gái mình nhất định có hiểu lầm, cô bé đang trong thời kỳ trưởng thành, đôi khi trung nhị* cũng là điều dễ hiểu, hai người có gì khúc mắc phải cẩn thận ngồi lại nói chuyện, anh em trong nhà có thể có bao nhiệu thù hận?""

* trung nhị: là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì, khoảng năm 2 Trung học cơ sở (hay sơ trung).

Tô Cẩn Châu cảm thấy lời Tống Quân Du nói rất có đạo lý, nhưng anh cũng chỉ hừ một tiếng, một tay gác cằm lại lướt đề tài.

----------------

Nghỉ ngơi hai ngày, sau đó hai anh em chính thức cùng đoàn phim nói lời tạm biệt, lên xe về nhà.

Hôm nay Đát Kỷ mặc một thân đồ thể thao trắng đơn giản *, làm nổi bật vòng eo tinh tế, đôi chân thon dài. Lúc này, Tô Cẩn Châu mới thực cảm thán bà cô nhà anh thật sự đã gầy.

* 和手洗牛仔裤: trong bản dịch ghi là ""cùng thủ tẩy quần bò"" , cái này mình không hiểu lắm, bạn nào biết thì chỉ mình với.

Tô Đát Kỷ mặt không biểu tình ngồi trên ghế phụ, sau đó nghiêng mặt nhìn về phía ngoài cửa sổ.

""Nhàm chán thì nghịch điện thoại một lát."" Tô Cẩn Châu mở miệng trước, nhưng giọng điệu cũng không thể nói là tốt.

Đát Kỷ chớp chớp mắt, một lúc sau nói, ""Điện thoại hỏng.""

Lúc này Tô Cẩn Châu mới nhớ tới thời điểm anh cùng Đát Kỷ cãi nhau đã đem điện thoại cô đập vỡ, Tô Cẩn Châu hắng hắng giọng, lấy điện thoại của mình đưa qua:

""Vậy lấy điện thoại của anh mà nghịch.""

Đát Kỷ vừa vặn nhàm chán liền nhận lấy, mở khoá liền vừa thấy màn hình chính thế nhưng lại dùng ảnh tự sướиɠ, quả nhiên vẫn là loại người này, Đát Kỷ co rút chân mày, này gọi là, tự luyến đến không cần mặt mũi!

Đát Kỷ tuy rằng có hiểu biết về máy tính, nhưng đối với loại đồ vật máy móc này thật sự không thể nào hiểu rõ, cô suy nghĩ nửa ngày cũng không biết sử dụng như thế nào.

Tô Cẩn Châu ở một bên thật sự nhịn không được, một tay đoạt lại di động, cầm lấy tay cô bắt đầu giảng giải thao tác. Sắc mặt tuy rằng không kiên nhẫn, nhưng giảng giải lại thập phần rõ ràng, Đát Kỷ thật sự chăm chú nghe, cẩn thận ở trong lòng nhớ kĩ.

Nhìn thấy Đát Kỷ một khuôn mặt nhỏ nhắn chăm chú, một loại tự hào đột nhiên nảy sinh, ca quả nhiên là một anh trai tốt! !

Nhưng cái gọi là vui quá hoá buồn chính là, phía trước có một xe tải lớn tiến đến, khiến cho Tô Cẩn Châu căn băn không có khả năng né tránh. Anh ra sức đánh tay lái, trước mắt, bóng đen chói tai dần áp sát đến xe anh, dường như tránh không kịp. . . . . .

Tô Cẩn Châu ban đầu còn hoảng loạn rồi dần khôi phục bình tĩnh, anh nhanh chóng xoay người, thân thể phản xạ có điều kiện ôm lấy Đát Kỷ ở bên cạnh. . . . . .

Sau đó, chính là cảnh tượng long trời lở đất.

Trước khi chìm vào bóng tối, Tô Cẩn Châu giống như nhìn thấy một khoảng không màu trắng gắt gao bao bọc lấy mình, cực kỳ ấm áp. . . . .

.----------------------

Một mùa 8/3 lại đến rồi, chúc cho mọi cô gái trên thế giới này ngày càng xinh đẹp, sống cá tính như những gì bản thân mong muốn nhé!