Chương 8

Editor: Owntown

Người phát Weibo ""Ta là cơ tam tiểu hoàng kê"", cũng không dùng quá nhiều lời bình, chỉ là trên tường thả bảy, tám tấm hình, sau đó liền khiến cho bạn bè gần xa bùng nổ.

【Ta là cơ tam tiểu hoàng kê: # Lẳng lặng để đây không nói gì #[doge]】

[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Hồng y nữ tử đứng dưới tàng cây, góc nghiêng thần thánh, khí chất tao nhã.

Miêu miêu miêu mao mao tròn: Ngoạ tào! Em gái này là ai?!

Nam thần ta gả: sau khi xem xong. . . . . .Ta liền muốn cong, không sai, ta là một cô gái.

Xuân phong mưa phùn: Đẹp muốn khóc! ! Chẳng qua phong cảnh phía sau không hiểu sao có chút quen mắt, không phải là ở Lũng Sơn chứ?

WeChat đại mua: đã la liếʍ xong sau đó ta cảm thấy lầu ba nói đúng.

Xà tinh bệnh trung tâm: Sẽ không phải là có chủ đích chứ? Chung quy cảm giác đã được thiết kế.

Nghĩ không ra tên: Tổng cảm giác là sao tác*, không lẽ là kế tiếp muốn nâng người mới?

* sao tác: lăng xê, tạo hiệu ứng, giới thiệu ra trước công chúng, nhằm làm cho nổi bật, thu hút sự chú ý của mọi người.

. . . . . .

Có khen ngợi tự nhiên ắt sẽ có chê bai, vì thế diễn đàn bao gồm các loại khen chê rất nhanh liền đem vấn đề này thảo luận lên đến đỉnh bảng đề tài (hot search), hơn nữa còn đẩy xuống tin tức cầu hôn thành công của ngôi sao nọ. Cư dân mạng lần nữa cảm thán XX lại không đạt được thứ hạng phía trên, đồng thời lại tò mò cô gái xinh đẹp như tiên kia rốt cuộc là ai?

Mà lúc này Tô Cẩn Châu chính là làm tổ trong phòng bạn tốt nhàm chán lướt lướt Weibo, với bộ dạng kia của Đát Kỷ phỏng chừng ngày mốt mới có thể rời đi, anh cùng Tống Quân Du thấu tình đạt lý đối với sự việc cũng có thể lý giải.

Hơn nữa trong lòng còn có chút hưng phấn nho nhỏ, xem ra Tô Kỷ. . . . . .A không, Đát Kỷ đến lúc đó có thể cùng anh đi tham gia cái chương trình kia rồi.

Chẳng qua lại nói rốt cuộc là người nào từng tỏ vẻ khinh thường a!

Kỳ thật bản thân Tô Cẩn Châu cũng cảm thấy rất rối rắm, từ lúc biết cô gái xinh đẹp diễm lệ kia là em gái mình, lúc sau, anh vẫn bảo trì trong trạng thái đần độn, mỗi khi nhớ lại anh chỉ muốn tỏ vẻ ——rất cmn đau trứng.

Xem ra anh nhất định phải sống cô độc suốt quãng đời còn lại, nếu không chính là bị trúng nguyền rủa của FFF đoàn* ——nguyện những người hữu tình trong thiên hạ đều là anh em!

*FFF đoàn: nhóm FFF xuất phát từ truyện Baka to Test to Shoukanjuu , đây là một tổ chức không chỗ nào là không có mặt. Họ mặc trang phục là loại áo choàng trùm toàn thân màu đen, trên mũ trùm đầu có viết chữ F và cầm lưỡi hái trên tay. Thành viên của nhóm FFF đều là những nam sinh độc thân và dù có chuyện gì xảy ra thì họ vẫn luôn giữ vững một nguyên tắc: "Không phá hủy tình yêu thật sự".

(Nguồn bài viết: https://gamehub.vn/hub/top-10-to-chuc-dinh-dam-nhat-trong-manga-anime-p-1.128555/).


Lúc này Tống Quân Du cũng đã gấp rút xong cảnh diễn,vừa về phòng thấy Tô Cẩn Châu ở đó liền bị làm cho khϊếp sợ, nửa ngày mới trấn định lại, ""Tôi nói cậu ở đây làm gì ?""

""Chưa kịp đặt phòng, ban đầu cho rằng hôm nay liền có thể mang em gái về nhà."" Tô Cẩn Châu nhíu nhíu mày.

Núi Lũng Sơn bên này phong cảnh hữu tình, mỗi dịp nghỉ lễ người đến nghỉ phép tự nhiên cũng rất nhiều, phòng ở cực kỳ khó đặt. Lần này thật sự là ngoài ý muốn, mà anh chung quy cũng không thể chạy ra bên ngoài, chỉ có thể tá túc ổ nhỏ của Tống Quân Du một đêm.

Ngón tay thon dài lại hướng màn hình lướt lướt, sau một lúc lâu Tô Cẩn Châu liền có chút nhàm chán, mí mắt nửa gục xuống, thần sắc trong đó có chút lười biếng.

""Cậu ở đây sẽ làm người khác hiểu lầm."" Tống Quân Du vẻ mặt nghiêm nghị, suy tư nửa ngày mới mở miệng nói, ""Tôi nhớ rõ trước kia cậu từng theo đuổi đàn ông.""

Tống Quân Du nói chưa dứt lời, trong chốc lát cả người Tô Cẩn Châu liền không thoải mái, thái độ lười biếng kia liền biến mất, ầm một chút từ trên ghế nhảy dựng lên, hai má đỏ lên nghiêm mặt nhìn Tống Quân Du, ""Còn nhắc đến chuyện này thêm lần nào nữa, tình bạn này liền chấm dứt! !"

Tôi cũng không thèm làm bạn với cậu! !

Đương nhiên câu này Tống Quân Du cũng không thật sự dám nói, nói ra liền sợ Tô Cẩn Châu cùng anh ta liều mạng.

Nhắc đến sự kiện theo đuổi đàn ông kia, đó quả thực chính là lịch sử đen tối cả đời của Tô Cẩn Châu, cho dù tẩy trắng nhiều lần cũng không có biện pháp rửa sạch sẽ vết nhơ này. Tô Cẩn Châu không sợ trời không sợ đất, chỉ duy nhất sợ cái người đàn ông khiến anh lưu lại lịch sử đen tối kia.

Sự kiện này quả là hồi ức ""mỹ lệ"", Tô Cẩn Châu tuyệt không bao giờ muốn nhớ lại.

Nhìn thấy biểu tình của Tô Cẩn Châu, Tống Quân Du rất có nhân tính nhảy vọt qua cái đề tài này, anh ta bình tĩnh hỏi, ""Chuyện của em gái cậu chuẩn bị xử lý như thế nào?""

""Đó là chuyện của nó, không liên quan tới tôi."" Tô Cẩn Châu một lần nữa nằm lên sô pha, vẻ mặt trấn tĩnh mở miệng, ngay từ đầu anh đã không ưa đứa em gái này, cho dù bây giờ không còn chán ghét như trước, nhưng cũng không phải thái độ thích muốn chết.

Tô Cẩn Châu mặc dù có thời điểm làm bộ làm dáng pha trò, nhưng phần lớn đều rất lý tính thậm chí là vô tình, từ trước đến nay chưa một ai khiến Tô nhị thiếu gia này phải ra mặt.

""Vậy cậu đúng là không muốn quản."" Tống Quân Du khiêu mi, nhìn Tô Cẩn Châu một bộ dáng tuỳ tiện liền có chút nén giận, ""Lại nói tiếp tốt xấu cũng là. . . . ."

""Tô gia chúng tôi có gia huấn."" Tô Cẩn Châu nâng mắt nhìn Tống Quân Du, đôi mắt đẹp thấu triệt, bên trong chứa đựng nhợt nhạt lãnh khí:

""Chuyện của mình tự bản thân thân giải quyết, không động đến quyền lợi của bất kì ai trong gia tộc.""

Vậy trước kia phạm phải rắc rối là cẩu giúp cậu giải quyết đúng không? !

Tống Quân Du yên lặng ở trong lòng phản bác, anh ta kéo kéo cà vạt ngồi xuống, đem ánh mắt lướt qua màn hình di dộng liền hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó đưa tay chỉ, ""Đát Kỷ?""

Tô Cẩn Châu cúi đầu nhìn lại, trầm mặc vài giây, sau đó, ""Mẹ nó ——""

# Em gái anh lên hotsearch! #

Tuy rằng anh cũng thường xuyên lên đầu bảng tiêu đề, nhưng đó cũng là lúc đã nổi tiếng, nào có nhanh chóng giống như này. Tô Cẩn Châu mang theo tâm trạng hâm mộ ghen tị hận mở đề tài, đầu tiên liền nhìn nhìn mấy tấm ảnh kia, góc độ chụp ảnh cực kỳ tốt, các loại tư thái cùng góc nghiêng đẹp như bức hoạ, ánh sáng nhu hoà hắt lên thân hình làm cho cô gái ẩn ẩn cảm giác thần bí.

Thật đẹp a ~

Tô Cẩn Châu trong lòng cảm thán, sau đó yên lặng lướt xem bình luận của cư dân mạng, có ca ngợi, có hoài nghi, cũng có các loại châm chọc khıêυ khí©h, thậm chí còn nói có phải là sao tác hay không.

Vô tình: Đây tuyệt đối là công ty giải trí nào đó tự lăng xê, hãy chờ xem, hơn mấy ngày nữa em gái này sẽ xuất hiện trong tầm mắt công chúng, ╮(╯▽╰)╭.

Tô Cẩn Châu nhìn thấy cái Weibo kia, chỉ cảm thấy nguy rồi, qua vài ngày nữa chương trình thực tế kia sẽ đến thời điểm khởi quay, hiện tại tổ tiết mục đã muốn bắt đầu sao tác, chẳng qua là chưa nói đến danh tính của khách mời mà thôi. Đến lúc đó Đát Kỷ xuất hiện ở tầm mắt công chúng, đề tài này nhất định cũng sẽ lại xuất hiện. . . . . .

""Có muốn tìm người giải quyết không?"" Tống Quân Du biết rõ Tô Cẩn Châu khó xử điều gì, vươn tay lấy di dộng qua, sau đó nở nụ cười, ""Chụp rất tốt.""

""Nhìn cái gì mà nhìn, có cái gì đẹp chứ!"" Tô Cẩn Châu một tay đem di động đoạt lại, nhanh chóng tắt máy.

Tống Quân Du thấy vậy nở nụ cười, ""Còn không phải rất để ý em gái mình? Nhìn cậu khẩn trương như vậy, tôi cũng không cần phải lo lắng cho cô bé.""

Tô Cẩn Châu một bộ dáng ngạo kiều* quả thực rất khó thấy, vì vậy anh ta nhịn không được mà trêu chọc vài câu.

* Ngạo kiều: có thể hiểu đơn giản là "ngoài lạnh trong nóng", có nghĩa là ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu dịu dàng, có phần ngại ngùng, xấu hổ.

Tô Cẩn Châu trong lòng căng thẳng, chột dạ tức giận, ""Cậu cũng suy diễn quá nhiều rồi, tóm lại chuyện này không cần cậu xen vào.""

Dứt lời liền đứng dậy vào phòng tắm, Tô Cẩn Châu đem những việc đã trải qua tỉ mỉ suy nghĩ một lần, anh nghĩ rồi lại nghĩ, cảm thấy chuyện này cũng không thể cứ như vậy mà cho qua. Trước không nói đến đề tài ở Weibo kia, mà nói đến Lăng San, cô ta gần đây quá khoe khoang, nhìn thật sự không vừa mắt!

---------------------------

Editor:

Dù gia huấn nói ngả nghiêng

Em gái vẫn nhất đúng không cả nhà... ╮(╯▽╰)╭.