Chương 18

Editor: Owntown

Tô Cẩn Châu mang theo tâm tư không dễ dàng đυ.ng phải người kia, cùng em gái lên máy bay đi Los Angeles.

Tới Mỹ cũng đã là buổi tối, mọi người ngồi trên xe đến biệt thự của Mộ Trầm Giác, vừa đến nơi tất cả đều mệt rã rời.

Mộ Trầm Giác gọi đồ ăn ngoài, sau đó mới nghỉ ngơi trên sô pha một lúc. Vài giây sau anh ta đột nhiên từ sô pha đứng dậy, duỗi chân đá đá Tô Cẩn Châu, ""Cậu đã xin nghỉ cho bé ngoan chưa?""

Hiện tại Mộ Trầm Giác gọi Đát Kỷ là bé ngoan đặc biệt thuận miệng, thứ nhất bởi vì Đát Kỷ là em gái của bạn tốt, thứ hai là bởi vì cô rất khiến mọi người quý mến, gọi tên thân thiết như vậy không có gì là không ổn.

""Hả?"" Tô Cẩn Châu bị lệch múi giờ còn chưa lấy lại tinh thần, mơ mơ hồ hồ nhìn Mộ Trầm Giác: ""Xin nghỉ cái gì?""

""Trường học đó? !"" Mộ Trầm Giác biểu tình như gặp quỷ nhìn Tô Cẩn Châu, ""Cậu đừng nói với tôi là cậu đã quên, tiểu Hiên nhà chúng tôi là vượt qua kỳ thi mới được phép tham gia chương trình.""

Mẹ nó! Hoàn toàn không nhớ đến chuyện này!

Tô Cẩn Châu sắc mặt tái nhợt, anh thật sự đã quên hết sạch, từ lúc Tô Kỷ gặp chuyện không may đến tận bây giờ đã mất rất nhiều thời gian, vậy mà anh không xin nghỉ phép! Hoàn toàn không! Sẽ không bị đuổi học chứ? Tô Cẩn Châu thật lo lắng nghĩ.

Trường Tô Kỷ theo học thuộc loại trường tư thục quý tộc, quy định cực kỳ nghiêm khắc, dù gia đình bạn có tiền hay không có tiền, chỉ cần nghỉ học không xin phép, không chần chừ mà đuổi học luôn.

Tô Cẩn Châu hoang mang từ trên giường nhảy dựng lên, rồi vội vàng gọi điện cho anh cả Tô Cẩn Chi.

Đầu bên kia Tô Cẩn Chi mới vừa bận rộn kết thúc công việc, nhìn thấy số điện thoại hiện lên thoáng ngạc nhiên, sau đó liền nghĩ, thằng nhóc này nhất định lại gây ra hoạ, vì thế liền nhận máy, thản nhiên mở miệng, ""Lại chọc đến phiền phức gì?""

Vừa nghe thấy giọng nói thanh nhuận của anh cả, Tô Cẩn Châu liền muốn khóc, trong lòng anh trai, anh đã hỏng bét đến mức nào rồi; chỉ khi chọc phiền phức mới tìm đến anh ấy?

Tô Cẩn Châu sụt sịt, ""Anh, lúc trước chưa nói cho anh biết, em cùng Đát Kỷ đến Mỹ rồi, sau đó em mới nhớ. . . . . . bên chỗ trường học. . . . . ."

Ấn đường Tô Cẩn Chi giật giật, anh đưa tay day day thái dương:

""Anh đã sớm xin nghỉ, học kỳ này không cần phải đi, anh đã để con bé ở lại học kỳ sau, dù sao cũng đã bỏ qua chương trình học khá nhiều."" Mặc dù có chút mất mặt, nhưng dù sao vẫn tốt hơn.

Tô Cẩn Châu gian nan nhìn Đát Kỷ, ""Như vậy. . . . .có chút không tốt?""

""Hử? Sao lại không tốt.""

""Bé ngoan lưu ban bị người khác bắt nạt thì làm sao? Bị khinh thường thì làm sao bây giờ? !""

Tô Cẩn Châu nghe thấy liền vui vẻ, ""Anh nói, em từ khi nào lại quan tâm em gái như vậy rồi? Trước kia em là người bắt nạt con bé nhất!""

Tô Cẩn Châu không thể phản bác, dù sao anh ấy nói rất đúng, anh hoàn toàn không có cách nào phản đối.

""Đưa điện thoại cho A Kỷ, anh nói chuyện với con bé.""

Tô Cẩn Châu có chút không vui, trầm mặc trong chốc lát cuối cùng vẫn đưa điện thoại qua.

Cuộc trò chuyện vừa rồi Đát Kỷ đều nghe được rõ ràng, cô tiếp nhận tất cả trí nhớ của Tô Kỷ, dĩ nhiên sẽ biết đến trường, lưu ban là cái quỷ gì; chẳng qua cô tất nhiên là không vui, vì thế không đợi đối phương mở miệng liền lạnh nhạt nói, ""Không cần lưu ban.""

""Hửm?""

""Tôi muốn nhảy lớp."" cô cực kỳ lãnh diễm cao quý mở miệng, Đát Kỷ cảm thấy việc đến trường này hoàn toàn là chuyện lãng phí thời gian, nhưng thời đại này lại đặt nặng cái gọi là bằng cấp; cô vốn kiêu ngạo, dĩ nhiên cũng không hy vọng chuyện bằng cấp sẽ thành vết nhơ của mình, nhưng cũng không muốn cùng một đám người ngu ngốc ngồi chung một phòng , vì thế đành đưa ra kế sách tạm thời, chính là nhảy lớp.

""Đừng giỡn."" Em gái mình mấy cân mấy lượng, Tô Cẩn Chi là người rõ nhất, làm anh cả anh nhất định phải bận tâm lo nghĩ. Thời điểm Đát Kỷ vẫn còn nhỏ, anh phải quan tâm lo lắng cho Tô Cẩn Châu đang trong tuổi dậy thì, thời kỳ trung nhị; thật vất vả đợi đến khi Tô Cẩn Châu chín chắn, anh lại phải quan tâm đến Đát Kỷ bởi vì mập mạp mà tự ti gây ra bao chuyện; nghĩ đến anh tuổi còn trẻ, tóc đã muốn bạc mái đầu.

""Tôi không có giỡn, chờ trở về liền giúp tôi thực hiện."" Dứt lời Đát Kỷ liền cúp máy, mắt lạnh nhìn Tô Cẩn Châu, ánh mắt kia làm cho anh hoảng sợ.

Vì thế Tô Cẩn Châu vội vàng tiến đến ôm lấy cô, ""Ngày mai anh hai dẫn em đi trung tâm thương mại, lần đó gặp tai nạn làm điện thoại em bị hỏng còn chưa mua lại, ngày mai anh hai dẫn em đi mua cái mới.""

""Vậy, hôm nay em dùng tạm cái này của anh đi."" Mộ Hiên Nhiên, người vốn trầm mặc không nói gì liền đưa chiếc iPad màu trắng của mình qua.

Đát Kỷ nhận lấy, ngửa đầu nói một câu, ""Cảm ơn.""

Cậu liền đỏ mặt, ""Không cần khách khí như vậy, em gái Đát Kỷ.""

Mộ Hiên Nhiên lớn lên cực kỳ đẹp trai, mỗi khi thẹn thùng khuôn mặt sẽ đỏ ửng, nếu ở trên người những cậu trai bình thường khác sẽ bị người ta gọi là nương pháo*; nhưng mà ở trên người Mộ Hiên Nhiên ,thì phải gọi đó là dụ hoặc.

* Nương pháo (娘炮): chỉ dạng đàn ông có vẻ ngoài, tính cách, suy nghĩ, hành động giống phụ nữ.

Tô Cẩn Châu đặc biệt bất mãn, anh hiện tại cực kỳ không thích Mộ Hiên Nhiên, nhưng liên quan đến Mộ Trầm Giác, anh không thể tiến lên tẩn cho cậu ta một trận, vì vậy Tô Cẩn Châu ngầm ngầm xoa xoa tay quyết định: Nếu thằng nhóc Mộ nhị còn càn rỡ như vậy, anh liền mướn vài người nhét cậu ta vào bao tải.

Đát Kỷ không biết sử dụng thứ này, Mộ Hiên Nhiên liền đi qua dạy cô vài bước, Đát Kỷ ngay lập tức liền hiểu ra.

""Đúng rồi, Đát Kỷ, em có Weibo không?""

""Weibo?""

Mộ Hiên Nhiên cảm thấy bây giờ vẫn có người không biết Weibo là gì thật mới lạ, vì vậy như tìm được niềm vui, bước đến bên cạnh Đát Kỷ mở Weibo lên, sau đó ở trên màn hình nhập tên Tô Cẩn Châu, chỉ vào bức ảnh trên cùng rồi nói với cô: ""Em xem, đây chính là Weibo của anh Cẩn Châu.""

Tô Cẩn Châu nghe được hai từ Weibo đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, cả người theo đó liền run run, rít gào rồi lao tới Mộ Hiên Nhiên, ""Không được để con bé thấy ——! !"

Nhưng đã muộn rồi, Đát Kỷ đã nhìn thấy bài đăng được ghim trên Weibo có viết:

【 Châu trưởng của bạn V: Em gái nhà tôi rất sùng bái tôi, mỗi ngày nhất định phải nói với tôi một trăm lần ""anh trai, em yêu anh"", con bé quá nhiệt tình nên làm sao bây giờ? !Khẩn cấp! Online chờ. 】

Than ôi, chết chắc rồi QAQ! !

Đát Kỷ không chút thay đổi tiếp tục lướt xuống, bình luận đều là các loại vui sướиɠ.

Thanh tiền丶: Châu trưởng thật hạnh phúc, tôi cũng muốn có em gái.

wh nho nhỏ cường: Châu trưởng, anh xác định không đánh nhau sứt đầu mẻ trán với em gái đấy chứ? Dù sao vẫn cảm thấy anh không giống anh trai tốt.

Miêu tương là thanh niên tốt: [ cúi chào ] căn bản không tin anh có em gái.

-Chen Shizhen: [ cúi chào ] không tin +1

s_che: [ cúi chào ] không tin +10086.

Tô Cẩn Châu nơm nớp lo sợ nhìn Đát Kỷ, biểu tình cô vẫn chưa thay đổi, lúc lâu Đát Kỷ mới ngẩng đầu, ""Anh, em cũng muốn có Weibo.""

Tô Cẩn Châu lập tức thở một hơi nhẹ nhõm đồng thời lại có chút chột dạ, bởi vì anh nhớ đến chuyện bản thân lúc trước đã tự đăng ký cho Đát Kỷ một cái Weibo, đối với việc ngụy tạo tài khoản như này cũng cực kỳ xấu hổ.

Tô Cẩn Châu làm bộ đem chuyện này quên hết, nhanh nhẹn lưu loát thay Đát Kỷ đăng ký Weibo mới, hơn nữa còn chủ động nhấn theo dõi mình cùng hội fans nhà mình, kết quả Đát Kỷ nói: ""Không cần theo dõi anh.""

Trái tim Tô Cẩn Châu lập tức vỡ vụn.

Đát Kỷ cứng nhắc lấy lại iPad, nhìn Mộ Trầm Giác cùng Mộ Hiên Nhiên, ""Tôi có thể theo dõi hai người chứ?""

""Đương nhiên có thể."" Mộ Trầm Giác mỉm cười hoà nhã, cũng cầm di động lại, nhìn nhìn tên Weibo của Đát Kỷ, theo dõi, lúc sau còn chụp một vài tấm ảnh, là ngón tay Đát Kỷ, sau đó liền gửi đi.

Mộ Trầm Giác V: Bé ngoan có quá nhiều sự đáng yêu, so với chàng trai nào đó tốt hơn nhiều [ ngoáy mũi ][ ngoáy mũi ]

[ hình ảnh ]

Hình ảnh ngón tay thon dài trắng nõn của Đát Kỷ, vừa nhìn liền biết đây chính là bàn tay của con gái, lập tức bình luận dưới Weibo Mộ Trầm Giác bùng nổ.

Ban đầu liền đoán xem cô gái đó là ai; sau đó lại đoán người đàn ông được nhắc tới là ai. Fans nhanh nhẹn tìm thấy Đát Kỷ trong danh sách người theo dõi mới nhất, đang theo dõi: 1, fans: 1; một đám fans liền kích động.

Đây chắc chắn là con gái! Đát Kỷ, tên đẹp như vậy nhất định chính là con gái rồi!

Vì vậy, số lượng theo dõi Weibo Đát Kỷ điên cuồng tăng lên.

Mộ Hiên Nhiên lại rất kín tiếng, số lượng người theo dõi cũng chỉ đến vài nghìn. Nhìn thấy Đát Kỷ như vậy, là người đầu tiên nở nụ cười ngại ngùng, đặc biệt đáng yêu, Đát Kỷ cũng không nhịn được mà bật cười thành tiếng, cảm thấy mấy đồ hiện đại này thật thú vị.

Sau đó Đát Kỷ lại bắt đầu nhớ lại, nếu bây giờ cô vẫn còn ở trong cung, còn cùng kẻ thù tranh đấu, như vậy nhất định có thể phát minh ra những hình phạt tốt hơn, không biết vì sao, nghĩ tới lại có chút kích động.

Cùng lúc đó, Tô Cẩn Châu tức giận bất bình gửi đi một cái Weibo, hơn nữa còn tag cả Mộ Trầm Giác.

Châu trưởng của bạn V: Tên đại vô lại này, hãy mang theo em trai tiểu vô lại của anh cách xa em gái thân ái của tôi một chút được không? Mộ Trầm Giác V

Bình luận lại bùng nổ.

Fan 1: Châu trưởng anh thật thô lỗ, nhưng mà Châu trưởng thô lỗ cũng rất đẹp trai! [ nước miếng ]

Fan 2: Cho nên. . . . . . Châu trưởng thật sự có em gái? !

Fan 3: Rõ ràng là vậy! Tôi nghe nói Châu trưởng tham gia một chương trình thực tế cùng với em gái mà.

Fan 4: [ nước miếng ] chỉ đường đến Weibo đại Mộ, có kinh hỉ.

. . . . . .

Mặc cho cư dân mạng lại tán loạn, Tô Cẩn Châu cũng không để ý, bởi vì đồ ăn đến rồi.

Tô Cẩn Châu ăn rất nhiều vì quá uất ức, ngược lại, những người khác lại cực kỳ bình tĩnh. Tô Cẩn Châu nghĩ rằng bản thân cần phải làm gì đó để cứu vãn lại cái hình tượng nát bét này của mình, vì vậy vẻ mặt vui vẻ nhìn Đát Kỷ:

""Bé ngoan, ngày mai anh trai dắt em đi trung tâm thương mại mua sắm này nọ, thuận tiện đi mua điện thoại mới.""

Đát Kỷ nhìn Tô Cẩn Châu không khác gì tên não tàn, ""Anh đã nói câu này lần thứ hai rồi, đã biết.""

Tô Cẩn Châu cảm thấy bản thân thật là có chút đáng yêu*.(???)

* manh manh đát (萌萌哒): là ngôn ngữ mạng Trung Quốc, mang nghĩa là "thật đáng yêu", là cách khen (ai đó) dễ thương quá đi.

--------------

Ngày hôm sau mọi người đều dậy sớm, Mộ Trầm Giác dự định dẫn Mộ Hiên Nhiên đến trung tâm Staples* nằm ngay cạnh trung tâm Los Angeles để xem, mà Tô Cẩn Châu thì dẫn em gái mình đi trung tâm thương mại.

Hôm nay, trên mái tóc đen của Đát Kỷ có đính một bông hoa, hơn nữa còn dùng một cái kẹp tóc tinh tế cố định, thoạt nhìn cực kỳ mới mẻ đáng yêu. Đôi mắt thản nhiên liếc Tô Cẩn Châu, ""Đi thôi.""

Tô Cẩn Châu hì hì cười, sau đó nắm lấy tay cô, ""Nắm chặt anh hai, nhớ đừng lạc đường.""

Đát Kỷ không đáp, mà chỉ yên lặng đi theo phía sau Tô Cẩn Châu.

Sau đó. . . . . .

Sau đó Tô Cẩn Châu mất tích.

Mà cô lại bị một người kỳ quái đến gần.

--------------------

Bàn một chút về cách xưng hô của Đát Kỷ với hai anh trai của mình.

Ở đây bởi vì Tô Cẩn Châu đã khiến cho Đát Kỷ cảm nhận được tình thân ấm áp mà cô chưa từng thật sự cảm nhận được nên mình sẽ để hai người xưng hô em - anh.

Còn với Đát Kỷ và Tô Cẩn Chi, do hai người chưa tiếp xúc nhiều nên cảm nhận của Đát Kỷ đối với anh cả còn mờ nhạt nên mình để hai người xưng hô là tôi - anh. Còn sau này tình cảm chuyển biến mình sẽ để xưng hô phù hợp hơn.

* Trung tâm Staples: là một khu thể thao tổng hợp khổng lồ tại Downtown Los Angeles.Con Đường Ảnh Hậu Của Đát Kỷ - Chương 18Con Đường Ảnh Hậu Của Đát Kỷ - Chương 18