Chương 3.1: Tính toán

“Nếu con tỉnh rồi liền đi mời người đào huyệt mộ, ngày mai phải đưa tang.” Vạn thị trong lòng sinh khí cũng không phát ra ngay, chỉ nhàn nhạt phân phó nói.

Lê Hồng biết nương sinh khí, cúi đầu lên tiếng, ngẳng đầu nhìn thoáng qua quan tài liền xoay người ra ngoài.

Vạn thị kéo Bảo Lộ quỳ trước linh đường đốt tiền giấy.

Cả ngày, không có người tới phúng viếng, Lê gia an tĩnh thủ linh đường.

Lê Bác là đại phu duy nhất ở đây, có bản lĩnh ngự y, bởi vậy nhân duyên không tồi. Nhưng dân nơi đây đều là gia quyến tội nhân bị lưu đày, ở chỗ này tình người mỏng, Lê Bác qua đời khiến người khác tiếc nuối, lúc sinh bệnh không có ai khám nữa. Những người thật lòng đã sớm phúng viếng hai hôm đầu.

Hiện giờ, toàn bộ làng chài gần một nửa gia đình có đám tang, Bảo Lộ ôm bài vị cha mẹ người lảo đảo đi ra khỏi Lê gia, nàng trong lòng bi thương đè nặng, mắt chua xót nhìn thẳng về phía trước tiến đến.

Lê Hồng cùng Lê Bảo Lộ đặt bài vị xuống dưới đất rồi mời người hỗ trợ đem đất vùi xuống, chốt lát liền xuất hiện hai nấm mồ cao cao.

Lê Khang cùng vợ chôn cùng một chỗ, hai quan tài dựa vào nhau.

Lê Hồng thấy Vạn thị biểu hiện hoảng hốt nhìn nấm mồ, vội tiến lên đỡ nàng nói: “Nương, thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi.”

Vạn thị tinh thần phục hồi, gật gật đầu, duỗi tay nắm Bảo Lộ bước trở về, người mất đã đi xa, bà chăm sóc người còn sống mới là cách trấn an lớn nhất đối với họ.

Lê Bác cùng Lê Khang qua đời là một đả kích trầm trọng đối với Lê gia, vì tiền của Lê gia đều là bọn họ kiếm về, Lê Khanh vai không thể gánh tay không thể làm, luôn được cha mẹ đại ca che chở, căn bản không thể làm việc, càng đừng nói kiếm tiền nuôi gia đình.

Từ hôm nay trở đi bọn họ chỉ sợ phải ăn mặc tiết kiệm, sinh hoạt tốt như trước khả năng là không được.

Trong lòng Vạn thị có kế hoạch, về đến nhà bà muốn cùng Lê Hồng bàn bạc, có người ở bên ngoài gọi: “Lê Hồng, lý trưởng tới, gọi ngươi đi nghị sự, ngươi mau đến!”

Lê Hồng sửng sốt, vội nhìn mẫu thân, tình huống này đều là phụ thân hoặc đại ca đi…

Vạn thị trầm ngâm nói: “Ngươi đi đi, chuẩn bị đến hạn giao nộp thuế, lý trưởng tìm con hơn phân nửa là muốn nói việc này.”

Nghĩ đến năm trước thay đổi một vị huyện lệnh mới, Vạn thị trong lòng có chút bất an, tay không ngừng vuốt ve đầu tóc Bảo Lộ.

Lê Bảo Lộ mở to đôi mắt tròn xe nhìn tổ mẫu, ánh mắt nghi hoặc.

“Chỉ hy vọng là bà nghĩ nhiều.” Vạn thị xoa đầu nàng nói: “Còn hơn một tháng mói đến hạn nộp thuế, theo lý không cần thông báo đến thông sớm như vậy…”