Chương 23: Hãy đến bên cạnh tôi

Đỗ Cảnh xuyên qua gương xe, nhìn thấy anh đang ngồi nghiêm chỉnh, dáng vẻ căng thẳng, không nhịn được mà đùa nói: "Hứa Ngư Sơ à."

Nụ cười trên khoé môi của Thời Khâm còn chưa kịp thu lại, nhìn Đỗ Cảnh qua gương xe, cũng có chút bất ngờ, giống như không biết vì sao anh ta lại nhìn ra được.

Từ trong ánh mắt của Thời Khâm quá rõ ràng, Đỗ Cảnh trực tiếp cười lên tiếng, vẻ mặt của người từng trải: "Như vầy còn không dễ đoán sao?"

"Không nói đến chuyện gần đây cậu vô cùng quan tâm đến nhất cử nhất động của Hứa Ngư Sơ, chỉ nói đến trạng thái vừa rồi của cậu, tôi nói thật, còn căng thẳng hơn cả lần đầu tiên cậu nhận thưởng."

Đỗ Cảnh vẫn còn nhớ, cảnh tượng nhận giải thưởng lần đầu tiên cùng với Thời Khâm.

Anh ta lớn hơn Thời Khâm mấy tuổi, ở trong vòng này cũng đã hơn mười năm, nhưng không thể phủ nhận, câu nói "Hot nhỏ dựa vào nâng đỡ, hot lớn dựa vào số mệnh" kia ở trong vòng cũng có mấy phần đạo lý.

Ít nhất thì theo anh ta nhìn thấy, Thời Khâm chính là người sinh ra để ăn bát cơm này.

Thậm chí có thể nói khoa trương một câu, lần đầu tiên nhìn thấy Thời Khâm quay phim, thì liền biết cái người này có thể hot lớn nhiều năm.

Trong bất kỳ lĩnh vực hoặc là thời đại nào, khuôn mặt đẹp và nhan sắc đều vĩnh viễn có thể mang đến điều kiện cho con người, chỉ là khác biệt giữa điều kiện vô hình và giá trị hiện thực.

Càng huống hồ, trong cái giới giải trí này, bản thân nó đã quy tụ dàn mỹ nam mỹ nữ, nhan sắc càng là quan trọng trong quan trọng.

Khuôn mặt đó của Thời Khâm cho dù bị ném vào giới giải trí của những mỹ nam mỹ nữ, thì cũng không hề thua kém bất kỳ khía cạnh nào, còn có thể xem là dư dả.

Vẻ ngoài tuyệt vời, lại còn có một chút mạnh mẽ vốn có, khiến cho anh trở thành một kẻ hành động độc lập lại khác với người thường.

Đặc biệt là hai năm trước, Đỗ Cảnh giúp Thời Khâm tiếp xúc với bộ phim đầu tiên, với đề tài chống ma tuý,《Tiêu Diệt Chim Cú》.

Trong bộ phim này Thời Khâm diễn vai nam 3, một người một lòng một dạ muốn trả thù cho anh trai của mình, người đã bị gϊếŧ bởi một tên buôn ma tuý, một sinh viên mới ra trường đã nộp đơn vào học viện cảnh sát để trở thành cảnh sát phòng chống ma tuý.

Trong một vụ tai nạn, anh tham gia vào một vụ tranh chấp ma tuý, bị thương trong một vụ nổ, bị bọn buôn bán ma tuý đưa nhầm vào căn cứ và trở thành một tay ma tuý ngầm. Trải qua hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng gửi được tin tức ra ngoài, chuẩn bị bao vây trùm ma tuý, thế nhưng ngay trong lúc gửi tin tức ra ngoài, anh phát hiện, tên trùm ma tuý, hoá ra lại là người anh quá cố của anh.

Câu chuyện đảo ngược liên tục, vừa ngoạn mục liên tiếp, các nhân vật vô cùng sống động lập thể.

Mặc dù độ tuổi của nhân vật và Thời Khâm 22 tuổi mới vừa tốt nghiệp rất phù hợp, thế nhưng độ khó của nhân vật này lại rất lớn.

Lẫm liệt quang minh chính đại mới vừa tốt nghiệp từ học viện cảnh sát, tân binh chống ma tuyến đầu bước vào sân, đến phản ứng nhanh chóng vì ngoài ý muốn vô tình bị đưa vào hang của bọn buôn ma tuý, trong thời gian đấu trí đấu dũng với bọn buôn ma tuý, đặc biệt là không dám tin khi nhìn thấy kẻ cầm đầu đường dây buôn bán ma tuý lại chính là người anh quá cố của mình, đi đến cuối phim là cảnh đấu tranh trực diện với người anh trai...

Những điểm này đều quá tinh tế, đòi hỏi diễn xuất phải có trình tự và sức dãn, sự chuyển đổi cảm xúc cũng cần phải tự nhiên.

Đỗ Cảnh rất lo lắng bộ phim này sẽ quá khó khăn đối với người lần đầu diễn xuất như Thời Khâm. Nhưng không ngờ đến, Thời Khâm đã thể hiện rất tốt trong buổi thử diễn.

Mặc dù kỹ năng diễn xuất vẫn có chút non trẻ, thế nhưng ánh mắt, đài từ còn có thăng tiến trong tâm trạng đều rất tốt. Vậy nên lúc đó đạo diễn đã chọn anh.

Thay vì nói bộ phim đầu tiên là do công ty và anh ta giúp Thời Khâm giành lấy, thì không bằng nói là do chính bản thân Thời Khâm dựa vào thực của mình để thuyết phục đạo diễn và biên kịch.

Sau này Đỗ Cảnh mới biết, vì lần thử diễn đó, Thời Khâm đã xem rất nhiều bộ phim về đề tài cảnh sát, đã trực tiếp viết một bài luận hơn mười ngàn chữ về sự hiểu biết đối với nhân vật, thậm chí bản thân còn luyện tập quay video trên điện thoại của mình cho đến khi hài lòng mới thôi.

Sau khi chính thức khai máy, Thời Khâm càng nỗ lực hơn.

Bản thân anh cũng là thủ khoa của trường Đại học TOP2 quốc gia, năng lực học tập vốn đã mạnh, đài từ gần như chỉ cần xem qua mấy lần là có thể nhớ.

Nhưng Thời Khâm không hề dương dương tự đắc, mà mỗi ngày đều ngồi xổm bên cạnh đạo diễn, xem những diễn viên tiền bối khác diễn như thế nào, còn ghi hình lại để tự mình quay về khách sạn học tập.

Đây là lần đầu tiên Đỗ Cảnh gặp một người vừa sẵn sàng chịu khó lại vừa có năng lực cao như thế, còn đẹp trai như vậy.

Khi Đỗ Cảnh đứng ở bên bên ngoài, nhìn thấy Thời Khâm mặc đồ cảnh sát, ánh sáng chiếu xuống trên người của anh, quay anh thẳng tắp lại oai phong lẫm liệt, giống như một thanh kiếm sắc bén vừa mới lột vỏ.

Đỗ Cảnh nghĩ: Không quá một năm, người này chắc chắn có thể hot.

Quả nhiên không sai, sau khi bộ phim được phát sóng, Thời Khâm trong vai một cảnh sát chống ma tuý anh dũng đẹp trai, hy sinh vì công, tốc độ hot đã ra khỏi vòng.

Với vai diễn này, đã giành được nhiều giải thưởng như "Giải vàng cho nam diễn viên mới xuất sắc nhất" và "Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất" của năm đó, trực tiếp đẩy Thời Khâm, một người mới xuất đạo được nửa đường lên vị trí người mới tuyết một.

Hơn nữa, sau khi《Tiêu Diệt Chim Cú》được phát sóng, các bộ phim khác của Thời Khâm cũng quyết định ngày phát sóng vào thời điểm thích hợp, nhiệt độ còn sót lại của nhân vật trong bộ phim trước, cộng thêm đánh giá tốt của bộ phim mới, trực tiếp khiến cho Thời Khâm trở thành người mới nổi trong vòng.

Có đôi lúc, thời cơ là rất quan trọng.

Mà Thời Khâm chắc chắn là, lấy được thời cơ tốt nhất.

Tại Đêm Thịnh điển Kim Kê, Đỗ Cảnh còn nhớ, Thời Khâm ngồi ở vị trí ngoài sân, biểu cảm lạnh lùng, hình như cũng không có biểu cảm gì, cũng không có bao nhiêu kỳ vọng.

Đỗ Cảnh cũng suýt chút nữa đã bị lừa, cho rằng tâm trạng của anh thật sự không tốt, kết quả khi nhìn thấy ngón tay của anh liên tục vuốt ve nhẹ trên chân, mới phát hiện, thì ra là anh đang căng thẳng, lòng bàn tay vẫn luôn đổ mồ hôi, giấy ăn cũng đã bị nhàu nát.

Đỗ Cảnh phát hiện, Thời Khâm thực sự rất biết giả bộ trong những trường hợp trọng đại như thế này.

Ngay cả khi được đề cử giải "Giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất" và "Giải Diễn viên mới xuất sắc nhất", anh cũng chỉ hơi nhướng mày, âm thầm thở ra một hơi, khuôn mặt sóng yên biển lặng, vô cùng ngầu.

Nhưng mà vừa rồi, nhìn thấy tin nhắn, sống lưng cả người đều thẳng tắp, biểu cảm nghiêm túc, tay cầm điện thoại, thấp thỏm lại nghiêm túc mà trả lời.

Lúc này còn căng thẳng hơn cả khi nhận giải thưởng.

Nghe Đỗ Cảnh nói như thế, Thời Khâm rũ mắt suy nghĩ một lát, gật gật đầu, "..... Hình như, có chút."

Đỗ Cảnh cười cười lắc đầu, không vạch trần「Hình như, có chút」của anh, chỉ là có chút tò mò, "Sao thế? Cô ấy còn khiến cậu căng thẳng hơn cả lúc giành giải thưởng à?"

Thời Khâm nhìn vào giao diện cuộc trò chuyện mới vừa rồi cùng với Hứa Ngư Sơ, vừa rồi anh còn đang nói「Nếu như em nhớ, thì tôi đến gặp em」

Hiện trường lập tức yên tĩnh lại, Thời Khâm nghiêm túc cảm thấy l*иg ngực đang đập liên hồi, cụp mặt xuống che giấu sắc mặt, âm thanh từ tính trầm thấp mà nói một câu:

"Có lẽ là bởi vì, một cái là do người khác cho."

"Còn một cái là tôi muốn."

Đỗ Cảnh nghe hiểu ý ở ngoài lời của anh.

Giải thưởng là do người khác đánh giá rồi đưa ra, có cho anh hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến anh.

Bởi vì từ trước đến giờ Thời Khâm không phải bởi vì những danh lợi kia mà quay phim.

Nhưng Hứa Ngư Sơ thì khác.

Cô ấy là ngoài dự liệu, không thể nắm bắt.

Cũng là người mà cậu ấy muốn theo đuổi.

......

Lúc Hứa Ngư Sơ đến Toà nhà Vạn Hoà, thì một tiếng trước Trái Cả Chua·Phương Kỳ An đã giúp cô giành chỗ.

Hiện trường có rất nhiều người, sân khấu hoạt động ở quảng trường trung tâm của Toà nhà đã chật cứng người. Hứa Ngư Sơ ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện tầng hai tầng ba tầng bốn tầng năm của Toà nhà đều đã được phủ kín bởi người, thậm chí còn có băng rôn ở giữa các tầng, không biết là do fans hay là ban tổ chức làm.

Thoạt nhìn thì vô cùng phô trương.

Vô cùng đồ sộ.

Hứa Ngư Sơ rất ít khi theo đuổi ngoại tuyến, khi nhìn thấy cảnh này không khỏi có chút chấn động.

Cô vừa gọi điện thoại cho Trái Cà Chua, tìm chỗ ngồi của cô ấy, vừa bảo vệ ly trà đã mua cho Trái Cà Chua, gian nan mà chen vào bên trong.

Thực sự là quá nhiều người, gấp nhiều nhiều lần so với lần đón máy bay trước.

Vốn dĩ mùa hè đã nóng, toà nhà trung tâm được lắp rất nhiều máy điều hoà, hơi lành lạnh. Thế nhưng Hứa Ngư Sơ vừa mới chen vào, trên cánh mũi cũng đã chảy ra một lớp mồ hôi mỏng.

Mơ hồ còn có thể nghe thấy một số người đang nhỏ giọng oán hận: "Chen cái gì chứ, đã đến muộn như thế, còn chạy đi xếp hàng ở phía trước gì chứ?"

"Có phiền hay không, cô đã đυ.ng phải tôi..."

Hứa Ngư Sơ nhỏ giọng xin lỗi nói: "Xin lỗi, thật là ngại quá, làm phiền rồi." Sau đó đi về phía trước, đến bên cạnh Trái Cà Chua.

Trước khi đến chỗ của Trái Cà Chua, phía sau có hai cô hái trợn mắt châm biến Hứa Ngư Sơ, "Mọi người đều vất vả đến xếp hàng sớm, dựa vào đâu mà cô lại nhảy xếp hàng trắng trợn như thế chứ?"

"Thật là ngại quá, một lát nữa tôi liền ra ngoài." Hứa Ngư Sơ bị nói đến rất ngượng ngùng, chuẩn bị đưa ly trà cho Trái Cà Chua rồi quay lại vòng ngoài.

Trái Cà Chua kéo lấy Hứa Ngư Sơ, trực tiếp quay người lại đánh trả, "Cô hung dữ cái gì chứ? Cũng đâu có chiếm chỗ của cô? Hơn nữa lúc tôi mới vừa đến, đã giải thích với những người xung quanh rồi, có bạn từ tỉnh khác hơi muộn mới đến, mọi người đều thông cảm, tại sao cô lại hùng hổ doạ người như thế chứ?"

"Đây vốn dĩ là nơi công cộng, không có lệnh cấm giữ chỗ, ai cũng có thể đến, vừa rồi không phải cô cũng là chen vào sao?"

"....."

Chuyện này vừa mới ồn ào, liền có rất nhiều người nhìn sang đây, khuôn mặt của cô gái đó đỏ bừng bừng, ấm ức mà "hừ" một tiếng rồi quay đầu lại, không muốn nói thêm.

Hứa Ngư Sơ vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng, sau khi nhỏ tiếng xin lỗi những người xung quanh, lại đưa ly trà cho Trái Cà Chua, nói nhỏ bên tai cô ấy, "Cảm ơn em vì lúc nãy đã nói giúp chị, nhưng chị thế này đúng thật là không đúng lắm, chị ra vòng ngoài đi dạo là được."

"Ấy-- Thập Sơ!" Trái Cà Chua nhanh chóng khuyên cô, "Đến cũng đã đến rồi, đừng phiền phức nữa. Đây là hoạt động offline một năm hiếm có một hai lần đó! Vị trí này của chúng ta là tốt nhất, vượt hàng ghế đầu trong sân, có thể nhìn thấy Thời Khâm ở khoảng cách gần!"

Hứa Ngư Sơ nhìn thấy cô ấy cười, chỉ vào máy ảnh trên ngực của cô ấy, "Không sao đâu, đến lúc đó em chụp nhiều một chút rồi gửi cho chị là được."

Trái Cà Chua bĩu môi, "Được thôi."

Sau khi Hứa Ngư Sơ đi ra vòng ngoài, cô đi dạo một vòng, phát hiện vòng ngoài ở tầng một thực sự không thể nhìn thấy sân khấu, trừ khi dáng người rất rất cao.

Thế là, cô chạy lên tầng hai, tìm cả một vòng mới tìm được một vị trí hơi lệch, thế nhưng có thể nhìn thấy toàn cảnh sân khấu, lặng lẽ đợi hoạt động bắt đầu.

Thực ra cô rất muốn ngồi ở hàng ghế đầu, để cho Thời Khâm vừa nhìn là đã thấy cô, cũng xem là một bất ngờ nho nhỏ. Thế nhưng giành chỗ hay nhảy hàng gì đó, vẫn là thôi đi.

Cô đúng thật là đến muộn.

Thứ bất ngờ này, chỉ cần cô đến hiện trường, thì luôn có cách đưa cho anh.

Không đến mức vì đạt được mục đích mà làm một số chuyện bản thân không thích.

......

Một giờ chiều, hoạt động chính thức bắt đầu.

Kể từ khi MC lên sân khấu, tiếng hò hét và ánh đèn nhấp nháy ở hiện trường đã không ngừng vang lên, Hứa Ngư Sơ cảm thấy trận đánh này giống như là hiện trường của một buổi concert vậy.

Sau khi làm nóng, bên Thương hiệu tỏ lòng cảm ơn xong, MC hào hứng mời Thời Khâm tiến vào hiện trường cùng với các fans, "Được rồi, tiếp theo đây chúng ta hãy giành một tràng pháo tay nhiệt liệt để chào đón Người Đại Diện Toàn Cầu của Thương hiệu D -- Thời Khâm."

"Woa!!!"

"Thời Khâm! Thời Khâm!"

Tiếng vỗ tay và tiếng reo hò giống như sóng thuỷ triều, tiếng huyên náo và gào thét khiến cho Toà nhà Trung tâm náo nhiệt ngất trời. Hứa Ngư Sơ theo bản năng mà che lại một bên tay, sau đó mạnh dạn hét lên tên của anh.

Tên của anh mắc vào đầu lưỡi của Hứa Ngư Sơ, cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông ở dưới sân khấu, khuôn mặt cười dịu dàng, theo dám đông mà hùng hồn hét lên tên của anh, sau đó xáo trộn vào trong những âm thanh sôi sục này, không có ai biết.

Thời Khâm vừa lên sân khấu, liền nở một nụ cười nhàn nhạt, đối mặt với mọi người, anh giơ tay lên, uốn cong nhẹ các ngón tay, tiếng hét dần dần dừng lại.

Anh cầm một chiếc micro màu đen, nở một nụ cười nhẹ để chào hỏi với các fans, "Chào mọi người, tôi là Thời Khâm."

Micro truyền qua dòng điện, khiến cho giọng nói từ tính thấp ban đầu của anh trở nên càng từ tính và lôi cuốn hơn, đặc biệt là khi âm thanh được khuếch tán trong Toà nhà, thì càng cảm thấy người này giống như là đang đối mặt nói chuyện với chính mình.

Khung cảnh im lặng trong giây lát, sau đó là những giọng nói to lớn và điên cuồng, bọn họ đồng thanh hét lên, "Xin chào Thời Khâm, em là "Thạch Cầm"."

Hứa Ngư Sơ chống tay lên tấm kính thuỷ tinh ở trên tầng, cúi đầu nghiêm túc nhìn vào anh.

Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng ở bên trong, bên ngoài là một bộ vest đen đến từ Thương hiệu D, trên ngực phải đeo một chiếc trâm cài áo bằng kim cương. Và một chiếc băng cá nhân hình chú chó dễ thương ở trên gò má.

Đôi mắt của Hứa Ngư Sơ lập tức mở to hơn, nghiêm túc nhìn vào anh, là chiếc băng cá nhân dễ thương mà hôm qua cô đã băng bó cho anh.

Anh vậy mà lại dán nó, mà còn dán nó ở trong trường hợp như thế này.

Trên khuôn mặt của anh có một chiếc băng cá nhân đáng yêu như thế này, ngược lại cũng không rất nữ tính, mà là có một loại không để ý và cách cư xử cao quý giơ tay nâng chân.

Tầm mắt của Hứa Ngư Sơ vẫn luôn nhìn vào người đàn ông ở dưới sân khấu.

Không biết là vì sao, anh hình như có loại năng lực mê hoặc hấp dẫn người khác, khiến cho ánh mắt và tâm sức của người khác không tự chủ được mà đặt trên người của anh.

Ngay cả vòng cung của mắt cũng nhướng lên, khi cười thì đuôi mắt cũng nhếch lên, sự lạnh lẽo giữa lông mày và mắt mờ nhạt cũng có thể nhận biết, đều khiến cho cô muốn ngừng mà không ngừng được.

"Mẹ nó! Sao tôi lại cảm thấy anh ấy càng đẹp trai hơn thế!!"

"Cái băng cá nhân này hung ác đâm trúng tôi rồi! Có chút cảm giác chó săn! Ai hiểu!"

"Tôi cũng cảm thấy!! Cách xa như thế này! Camera ở xa như thế mà vẫn rất đẹp trai!!"

"Mẹ nó mẹ nó! Người đàn ông này hoàn toàn đang khiêu vũ trên sự tôn sùng của tôi!! Cũng may là anh ấy không muốn yêu đương!"

"Hahahaha cười chết tôi rồi, biết ơn chính chủ không có bộ não yêu đương!"

....

....

Tất cả các fans đều đang kích động và tranh luận sôi nổi vì anh, ánh mắt của Hứa Ngư Sơ cũng đang sôi nổi mà nhìn chằm chằm vào anh.

Hoạt động này kéo dài một tiếng, trước khi tương tác, đã hoàn tất quá trình quảng bá, vào cuối hoạt động, MC lên tiếng phát biểu về ký kết của phần cuối cùng.

Thương hiệu kết hợp với Thời Khâm để thực hiện một hoạt động ký tặng cho các fans, sẽ chọn ra 30 fans ở hiện trường để ký tặng và tặng một bộ quà mẫu do Thương hiệu chuẩn bị.

Vì để đảm bảo công bằng, sẽ sử dụng cách ném búp bê, ai chụp được búp bê mini thì sẽ tự động xếp hàng ở một bên.

Thời Khâm đã ngồi xuống một chiếc bàn dài với tấm vải trắng ở một bên, đôi tay mảnh khảnh của anh đang nghịch một chiếc bút dạ, nhìn thấy phía trước bàn có một chiếc ly giữ nhiệt cùng kiểu cách với chiếc mà anh đặc biệt mua cho Hứa Ngư Sơ, không thể không cười lên.

Mua một chiếc xanh tím than đối lập với cô.

Hiện trường rất ồn ào, tất của fans đều kích động vì những người được chọn trúng, Thời Khâm rũ mi xuống, theo bản năng mà mở điện thoại ra, ngơ ngác nhìn vào giao diện trò chuyện với Hứa Ngư Sơ.

Không biết bây giờ cô đang làm gì... Bác sĩ nói như thế nào...

Giống như tâm linh tương thông, một tin nhắn hiện lên ở đầu giao diện, đôi mắt của anh liền sáng lên.

「Ngư: Ngẩng đầu lên.」

Thời Khâm nhìn thấy tin nhắn không biết gì mà ngẩng đầu lên, vừa nhìn liền thấy Hứa Ngư Sơ ở cách đó không xa. Cô đang đứng ở đầu bên tầng hai, vị trí không tính là quá tốt, nhưng vừa vặn lại ở ngay đối diện bàn ký tên của anh.

Cô khẽ vẫy vẫy tay, tóc dài xoã trước mặt, mỉm cười dịu dàng lại xinh đẹp về phía mình.

Thời Khâm sững sờ một lát, sau đó lông mày và đôi mắt của anh dần dần dịu dàng lại, nở một nụ cười rực rỡ.

Anh vừa cười, tất cả fans ở trên lầu, đều đang reo hò, vẫy tay về phía anh.

Hứa Ngư Sơ có thể nghe thấy giọng nói kích động đến gần như xé ruột xé gan của cô gái bên cạnh: "!!!Thời Khâm là đang nhìn tôi sao!! Đúng không đúng không!! Mẹ nó mẹ nó!! Anh ấy vẫn đang vẫy tay chào tôi kìa, mẹ ơi! Tôi đã nói cách trang điểm này của tôi là chặt thẳng nam mà!"

"Là đang nhìn tôi có được không! Mẹ nó! Ánh mắt này khiến cho chân của tôi mềm nhũn rồi!!!"

"Ánh mắt này! Thả thính quá đi mất! Chết đây chết đây!"

...

...

Độ cong môi của Hứa Ngư Sơ dần dần rộng ra, khoảng cách rõ ràng không gần, nhưng cô lại có loại cảm giác tim đập nhanh khi nhìn Thời Khâm từ trên không trung, ánh mắt này, giống như tất cả âm thanh xung quanh đều không còn nữa, chỉ có cô của tầng hai, và anh của tầng một.

Vạn tiếng hô gọi tên của anh, thế nhưng không ai biết, anh bởi vì mình mà ngẩng đầu lên.

Cũng không có ai biết, anh là đang nhìn mình.

Trong sự kêu gào nồng nhiệt, và trong ánh mắt chẳng kiêng nể của anh. Trong đầu của Hứa Ngư Sơ đột nhiên xuất hiện một vài câu của bài hát《Chân Tướng Là Thật》

-- "Chúng ta từng ở trong khách quý nhà chật, nói về tình yêu giấu kín là thú vị nhất."

-- "Nhưng em chỉ nhìn vào đáy mắt của anh, còn hàng ngàn người khác đang reo hò chuyện gì em cũng không quan tâm."

Họ ở trong góc của vô số người, có càng nhiều bí mật lãng mạn hơn.

Cũng giống như hiện tại, đây là bí mật lãng mạn thuộc về riêng hai người họ.

Thời Khâm nhìn Hứa Ngư Sơ một lúc, cuối cùng, vẫy tay với người ở một góc khác, Đỗ Cảnh đi đến. Anh thì thầm với Đỗ Cảnh vài câu, sau khi Đỗ Cảnh vô cùng kinh ngạc, Thời Khâm lại gật gật đầu, Đỗ Cảnh mới rời khỏi.

Chưa đến mấy phút, Hứa Ngư Sơ đột nhiên bị người khác vỗ vào bả vai, cô ngơ ngác nhìn qua đối phương, "Sao thế?"

Đối phương gọi cô đến một nơi vắng vẻ, lễ phép lại nhỏ tiếng nói: "Xin chào, cô Hứa, chúng tôi là bên tổ chức hoạt động, mời cô xuống tầng một một chuyến."

Xuống tầng một?

Ngay khi Hứa Ngư Sơ đang nghi ngờ, thì điện thoại lại rung lên, sau khi cô nhìn thấy một tin nhắn, cười lên, sau đó ngẩng đầu lên, gật đầu với đối phương, "Được, làm phiền rồi."

Cô nhận được tin nhắn từ một thời điểm nào đó, phía trên chỉ có lác đác mấy chữ--

「Đến bên cạnh tôi.」