Chương 3

Rồi ngày em thi tốt nghiệp và đại học cũng xong. Dù hàng ngày ở trường vẫn chạm trán nhau nhưng hắn không nói em không nói nên hai đứa không xảy ra xích mích gì. Và em nuốt trọn 200k của hắn. Em nghỉ học chờ ngày biết kết quả thi ĐH thì lại lao vào làm hàng quán với bố mẹ em. Anh trai em học dốt nên ở nhà làm hàng luôn , bố mẹ em bảo anh đi học nghề nhưng anh không chịu. Em thấy anh trai em nhu mì hơn cả đứa con gái như em nữa. Em thì ngoan ngoan 1 tý nhưng cũng đanh đá ra phết.

Lâu ngày chỉ có ăn và học nên khi làm việc trở lại em uể oải hết cả người. Làm một tý đã thấy đau lưng , rồi toàn viện cớ để đi đây đi đó trốn việc … Đến ngày biết kết quả thi , em lên trường nhận giấy báo , xem danh sách em không khỏi ngỡ ngàng khi gã thang niên tông xe lại thi cùng trường em và trúng tuyển cùng đợt. Lại còn học chung lớp nữa. Niềm vui trúng tuyển chưa lâu , giờ lại chạm trán hàng ngày với thứ mình không ưa nên tâm trạng em như chó cắn. Bố mẹ em bảo sao trúng ĐH lại không vui ? Lúc trước ước ao được đi học xa nhà lắm mà ?

Thì tại con không muốn xa bố mẹ và anh chị em nên thế ..

Nói phét thì chớp mắt tí đi. Anh em trêu em.

Ai nói phét. Em nói thật mà anh không chịu tin. Huhu. Con không muốn đi ra ngoài ấy học đâu. Hay con nguyện vọng về gần nhà được không mẹ ? Con không thích ngành ấy nữa ??

Con dở hơi này. Khó khăn lắm mới vào được trường ĐH tiếng tăm , về tỉnh lẻ làm cái gì.

Nhưng bỗng nhiên con chán học ở đấy lắm.

Thực ra là em không muốn học chung với tên kia. Huhu.

Không học cũng phải học. Không chuyển ngành chuyển trường gì hết. Nhà mình có anh mày học dốt , giờ mày học được lại không chịu học. Nếu không đi là tao gả chồng luôn. Thích cái nào thì chọn đi.

Thấy bố nói vậy em sợ quá vội nhận luôn .

Con học. Con học chứ. Ngu gì mà lấy chồng. Con đi . Con đi. Nhưng mà mỗi tháng mẹ phải gửi nhiều đồ ăn ra cho con cơ. Cả tiền nữa.

được rồi. Cái đấy không cần mày lo. Học cho tốt đi. Vậy bao giờ nhập học ?

Đầu tháng 9 mẹ ạ.

Ừ. Vậy đến lúc ấy mẹ cho mày tiền đi mà sắm sửa quần áo , rồi bố đưa đi nhập học.

Vâng !!!

Đến ngày nhập học , bố em đưa đi lên trường. Chưa quen biết gì nên bố em đăng ký cho em ở ký túc xá của trường. Lớp có tận hơn 100 sinh viên. Gã thanh niên tông xe cũng có mặt. Mẹ hắn đưa đi. Trông hai mẹ con đúng kiểu con nhà quyền quý. Mẹ hắn mặc váy sang trọng , chân tay làm nail đỏ chót. Phụ huynh ngồi dưới cuối lớp. Các bố các mẹ ngồi nói chuyện rồi khoe con mình được bao nhiêu điểm , quê ở đâu. Rồi mẹ gã và bố em khi biết cùng tỉnh lên đây thì chào hỏi .

Nhà chị ở khu nào vậy ? Nhà em gần BV Tỉnh này.

Chào anh. Nhà em ở khu chợ mới. Cháu nhà anh đâu ?

Kia. Con bé đang ngồi trên kia. Con nhà chị đâu ?

Đấy. Con nhà em kia. Thằng bé ngồi ngay trên này. Chà chà con gái anh cao thế.

Như con trai ý mà chị. Tồ tồ lắm.

Thôi để chúng nó ra ngoài đi học rồi nó khôn dần ra anh ạ. Không sợ. Vậy tí nữa bảo hai đứa làm quen với nhau. Cùng quê cùng lớp có gì thì giúp đỡ nhau .

Vâng. Tôi cũng đang nghĩ vậy.

Làm thủ tục nhập học xong , bố em dắt em ra ngoài hành lang. Mẹ con hắn cũng đi theo. Mẹ hắn bảo :

Hai đứa làm quen nhau đi.

Chào bác ạ. Cháu và bạn này học cùng trường. Cháu biết bạn ấy ạ.

Gã nói.

Ồ. Thế hai đứa biết nhau à ? May thế . Vậy học hành bảo nhau mà học cháu nhé. Cùng quê với nhau vẫn hơn đấy.

Bố em nói.

Vâng ạ.

Mặt em lầm lì không vui.

Ơ kìa sao không chào bác chào bạn đi con. Gặp người lớn mà im im đi thế ?

Cháu chào bác ạ.

Chào bạn.

Em nói cộc lốc.

Mẹ gã cười sung sướиɠ. Nhìn giàu có mà cũng thân thiện ra phết.

Bọn này giờ lớn rồi nên xấu hổ là đương nhiên. Lại là con gái nữa.

Mẹ hắn nói đỡ lời cho em. Hắn cũng ở trọ bên khu ktx nam. Nhìn bên em sang được bên của gã.

Trưa hôm ấy bố con em và mẹ con gã cùng nhau ra quán ăn cơm. Suốt bữa cơm chỉ có mẹ hắn và bố em nói chuyện với nhau. Hai đứa em tập trung ăn chả nói câu gì. Hai ông bà thi nhau khoe con mình thế này thế nọ.. Đến lúc trả tiền thì tranh nhau trả. Mẹ hắn bảo là để tôi trả cho. Bố em bảo tôi là đàn ông con trai để tôi trả. Hôm nào về quê chị mời lại tôi sau. Vậy là cả hai vui vẻ rồi đi về.

Em và hắn ra bến xe tiễn bố mẹ về quê. Mọi người về rồi bọn em quay về ktx nghỉ ngơi và bày biện đồ đạc. Đến chỗ ở mới còn phải đi mua đồ nữa. Suốt dọc đường em và hắn không nói gì với nhau. Chắc hắn ghét em chuyện hôm nọ. Em thì không thích và ngại nên càng không nói gì.

Phòng kí tx của em có 6 người. Cả 6 đứa đều học chung 1 lớp. May quá. Đi học hay làm gì đồng đều cả không có ai khóa trên nên dễ nói chuyện và xưng hô. Mỗi người ở mỗi quê khác nhau đến đây nên mấy hôm đầu còn giớii thiệu quê quán và mang quà quê ra mời nhau quá trời. Em mới ra ngoài xã hội nên ở chung với mọi người , trò chuyện các thứ là vui lắm , chẳng biết nhớ nhà là gì.

Lớp em nam nữ cũng khá cân bằng nhau về số lượng. Ngồi học nói chuyện rôm rả. Đúng là cách học và dạy học ở trường ĐH khác với cấp 3. Ai học thì học ai nghe thì nghe. Thành ra em lười chảy thây. Hàng ngày ở khu kí túc em vẫn hay gặp gã kia , lên lớp gặp mặt suốt nhưng em cũng quen. Không cảm thấy ngại nữa. Nhưng tuyệt nhiên chả nói gì với nhau từ lúc lên đây.

Một hôm đang học trong phòng tin học , hết giờ mọi người đứng lên đi về hết. Em hôm ấy đến ngày có hành kinh mà không chuẩn bị trước nên ướt đẫm cả quần. Xấu hổ không dám đứng dậy. Chờ mọi người ra hết em mới dám ra. Gã thanh niên tông xe thấy em cứ thập thò không chịu về thì quay lại.

Sao cậu còn quay lại đây vậy. Không về trước đi ?

Sao cậu còn chưa về. Chờ ai mà thấp thỏm thế. Không nhanh là phòng máy người ta khóa cửa đấy.

Hắn nói.

Cậu cứ về trước đi. Tôi có việc chưa về. Vừa nói em vừa lấy sách che quần lại.

Hắn chú ý xong quay người em lại.

Có thế mà không dám nói ra. Đến kỳ sao không chuẩn bị ?

Cậu biết cái gì mà nói ? Không phải việc của cậu. Cậu về trước đi.

Vậy cậu không định về à ?

Lát tôi về.

Họ sắp khóa cửa rồi mà.

Nhưng tôi thế này …

Cậu ta nhìn em đắn đo xong cởϊ áσ sơ mi bên ngoài đang mặc ra xong quấn vào hông cho em , che hết mông quần đi.

Rồi. Cậu về ngay đi. Không là không kịp đâu.

Hành động ấy của cậu ta đúng là đã giúp đỡ em. Khi ấy em cảm thấy biết ơn lắm. Lủi thủi cắm mặt đi về trước. Vì em ngại. Để con trai nhìn thấy như vậy em xấu hổ không biết nói như thế nào cảm ơn hay đại loại thế. Chắc cậu ta hiểu được em nghĩ gì nên không nói nhiều. Lặng lẽ đi về theo phía sau em.

Sau lần ấy em chuyển thái độ hẳn với cậu ta. Không còn khó chịu mỗi khi chạm mặt . Một thái độ khó ưa chuyển sang thinh thích . Kiểu cảm kích ấy. Mà khi đã thích rồi thì những cái em nghĩ xấu về cậu ta trước đây đều trở nên tốt đẹp cả. Cái áo ngày hôm ấy cậu ta quấn cho em , về phòng em giặt thật sạch , ngâm thuốc tẩy , ngâm xả comfort thơm phức rồi đem trả lại.

Cảm ơn cậu đã cho tôi mượn áo. Cho tôi gửi lại nhé.

Chắc cậu ấy ngại nên khi em gửi lại cậu ấy không nhận.

Thôi. Tôi còn nhiều quần áo lắm. Cậu giữ lại mà dùng.

Điên à. Tự nhiên bảo người ta mặc áo con trai. Hay là chê tôi mặc bẩn cậu không dám lấy lại nữa ?

Cậu ta ngạc nhiên vì em nói thế.

Không phải. Tôi không có ý đó…

Thế thì sao lại không nhận lại. Tự tay cậu cởϊ áσ ra cho tôi mặc cơ mà. Giờ lại không cần lấy nữa. Yên tâm đi. Tôi giặt sạch sẽ rồi. Không chết người đâu mà lo.

Không đợi cậu ta trả lời , em vứt luôn cái áo về phía cậu ta. Cậu ấy nhận lấy . Rồi từ ngày sau em phát hiện cứ hôm nào lên phòng tin học là cậu ta cũng mặc cái áo hôm cho em mượn.