Chương 16

Sau khi thỏa mãn cơn du͙© vọиɠ dâng trào ấy , sếp đứng dậy và bỏ vào phòng tắm , xả nước trong ấy hồi lâu. Em thì vẫn nằm ngửa và không mảnh vải che thân. Nghĩ lại những thứ đang xảy ra với mình và tự trách bản thân.

Nhưng đời mà. Nếu như người ta muốn thì có vô vàn cái bẫy sẽ được bày ra để cho mình chui đầu vào. Một đứa con gái ngốc nghếch và nhẹ dạ như em sao có thể hiểu hết được những mánh khóe trong xã hội này ?

Vòi nước ngừng chảy , sếp đi ra và quấn thêm cái khăn lên mình . Ngồi xuống cạnh em. Lau khăn ấm lên người em. Thì ra anh ấy chuẩn bị thêm một chậu nước ấm và khăn sạch ra và giúp em vệ sinh lại cơ thể sau cuộc giao hoan. Em xấu hổ quá. Không dám mở mắt ra nữa , cả cơ thể trần như nhộng này đang nằm không nhúc nhích trước mắt một người mới quen chưa đầy hai tháng. Từng bộ phận sếp đều lau chùi cẩn thận hai lần rồi đắp chăn lên người cho em. Không biết bộ váy em mặc trên người khi tối có còn hình dạng gì nữa không? Hay khi quá hứng tình sếp đã xé nát nó rồi.

Chăn ấm lại vẫn còn hơi thuốc , rã rời sau trận làʍ t̠ìиɦ em lại chìm vào giấc ngủ , không quan tâm và nghĩ ngợi được gì nhiều nữa.

Và một lần nữa em bị thức giấc . Đó là khi trời đã sáng. Em bị đánh thức bởi bàn tay của sếp , anh ấy đang xoa nắn bầu ngực em , vừa làm anh ấy vừa nói :

1432200377-agrnisahanh_1_maxh

Rất thực tế !

Cơ thể em đã có sự cử động lại được bình thường , em khẽ động tay chân. Sếp ngừng lại và ngẩng đầu lên nhìn em :

Em tỉnh rồi à ?

Em và sếp đang trong tình trạng không mảnh vải che thân …

Em có chút bối rối ,tránh ánh mắt đang nhìn em ấy , em khẽ đáp :

Thế này là sao hả anh ?

Anh xin lỗi. Là lỗi của anh. Anh đã không kìm lòng được.

Anh sẽ chịu trách nhiệm trước hành động của mình.

Em lắc đầu , tay chân cố đẩy người sếp ra nhưng sức lực đi đâu hết , khẽ nhích lên một tí lại bị sếp ghì chặt lại , em yếu ớt nói :

Cho em đi vệ sinh. Em đã ngủ bao lâu rồi ?

Còn sớm. Mới 8h thôi .

Em hốt hoảng.

Chết rồi. Sao anh không gọi em dậy đi làm. Huhu. Muộn giờ rồi.

Không sao anh cho em nghỉ.

Sao anh không đi làm. ?

Anh báo cáo bị ốm nghỉ 1 ngày.

Em định ngồi dậy nhưng sực nhớ là mình đang không mặc gì , vội tìm quanh đây nhưng không thấy quần áo đâu , em kéo chăn che lại và ngồi yên tại chỗ. Không dám cứ thế mà bước xuống giường vì xấu hổ.

Anh xem cả rồi còn ngại gì nữa ?

Vào đi vệ sinh đi kẻo tè dầm ra đây anh không dọn được đâu.

Nhưng mà …

Sếp đưa cho em cái khăn tắm của sếp , em quấn người lại rồi rón rén bước vào phòng tắm. Ngủ cả một đêm nên em buồn tè quá trời , mà nhà kín nên tiếng róc rách vang khϊếp người. Em toàn cố nín lại cho tè thật chậm thật khẽ cho đỡ vang. Sợ sếp nghe thấy thì xấu hổ lắm. Xong em đánh răng và rửa mặt.

Em thấy hơi chóng mặt , có lẽ bị bỏ thuốc mê và sáng nay chưa ăn gì nên em bị tụt huyết áp cũng nên . Đi ra ngoài phòng ngủ. Sếp đang nằm đấy chờ em rồi.

Quần áo của em đâu rồi ạ ?

Ở ngoài xe anh.

Còn bộ em mặc hôm qua đâu ạ ?

Anh vứt đi rồi.

Sao anh vứt đi ? Bao nhiêu tiền đấy mà đẹp nữa anh không tiếc à ?

Em thích thì anh mua cho em bộ khác , mới lại nó rắc rối quá anh không biết cởi thế nào , tức quá nên xé tan rồi. Hihi.

Em hết cách đành đòi chìa khóa xe ô tô để ra lấy quần áo nhưng sếp không đưa. Đã vậy đầu óc choáng váng , đôi co có tí em đã ngồi thụp xuống đất. Đưa tay lên xoa đầu , vô tình lại không giữ khăn thế là cả cái khăn rơi xuống đất , anh sếp lại được thể ngắm thân hình em . Được đà, anh đang nằm trong chăn vùng dậy , tồng ngồng đi xuống rồi bế em dậy đặt lên giường. Lấy lọ dầu gió Mỹ xoa hai thái dương cho em và nói :

Cứ bình tĩnh rồi anh lấy cho. Tức giận làm gì nữa , không tốt. Mọi việc cũng đã rồi. Anh có ăn thịt em đâu ?

Em nằm yên một lúc cho đỡ chóng mặt. Nhắm mắt lại để không nhìn mặt anh ấy.

Sếp nằm xuống bên cạnh em , không nói gì. Rồi dần dà lại giở thói động chạm ra. Em đẩy ra mấy lần nhưng không được , sức đàn ông con trai khỏe mạnh , chống thế nào được. Hơn nữa khi đến đoạn hứng thú tìиɧ ɖu͙© thì tự nhiên sẽ khỏe thêm mấy lần.

Một lần nữa sếp lại dày vò cơ thể em , em chống cự , phản kháng vô ích. Anh tìm môi em để hôn , huhu nụ hôn của em một lần nữa lại bị sếp chiếm đoạt. Bây giờ em tỉnh rồi. Cá trong đĩa. Khác với việc tối qua anh ấy làm từ một phía nên anh ấy chậm rãi và nhẹ nhàng hơn. Thỉnh thoảng lại ngừng lại và nhìn xem em phản ứng thế nào.

Nói là chống cự nhưng em hận bản thân mình quá. Khi bị dày vò và kí©h thí©ɧ Â . Đ EM nó lại nghe theo giặc. Đầu óc thì quay cuồng , sức lực thì yếu ớt mà chỗ đó vẫn tiết dịch trơn ra. Huhu. Thật là mâu thuẫn quá mà. Điều đó làm chp sếp hứng chí vô cùng. Anh ấy còn làm mạnh hơn tối qua. Huhu. Đến nỗi em đang mệt mà còn bật ra tiếng rêи ɾỉ.

Vừa thụt ra thụt vào anh ấy lại nắn bóp ngực em , em khẽ hỏi :

Tại sao anh không sử dụng BCS ?

Anh chưa chuẩn bị ..

Sếp nói thều thào .

Vậy không lẽ anh muốn em có thai với anh à ?

Em có người yêu rồi đấy . Tại sao anh còn làm thế với em ?

Anh xin lỗi.

Vừa nói sếp lại tiếp tục.

Người đàn ông khỏe mạnh cứ ra vào không ngừng vào trong em. Một lần nữa quá sung mãn anh ấy lại xuất vào trong.

Xong xuôi tự em bỏ vào tắm rửa lại , em không muốn nhìn thấy mình trong gương nữa. Ánh mắt mệt mỏi. Gương mặt phờ phạc. Em đã phản bội Th rồi.

Sếp ra xe lấy quần áo cho em. Nhà anh ấy ở một mình. Em mặc đồ xong anh đưa đi ăn sáng và đưa em về nhà. Suốt buổi anh ấy có nói nhiều lời thanh minh và lôi kéo em nhưng em không để tai và không đáp lại. Cứ lặng lẽ về nhà. Cả ngày hôm ấy em được nghỉ. Không phải đến cơ quan vì sếp chiếu cố.

Cả một buổi tối hôm ấy em phải tắt điện thoại. Lên facebook em nhắn tin cho Th :

Điện thoại em đang bị cháy sim nên không liên lạc được , nhớ anh nhiều.

Anh hãy nhắn tin vào đây cho em nhé.

Em hơi mệt nên nghỉ sớm ❤.

Thấy em nhắn như vậy , Th rep lại ngay :

Em mệt thế nào ? Em đã ăn uống gì chưa ? Đi làm mệt quá hay em bệnh rồi ?

Có cần anh qua chỗ em không ?

Anh nhớ em lắm ! ?

Em vội ngăn cản :

Em đi làm mệt quá nên mệt thôi anh ạ.

Cũng tối muộn rồi , anh nghỉ ngơi mai còn đi làm nữa.

Mình sắp được gặp nhau rồi còn gì ?

5 ngày nữa thôi.

Ừm. Thế thôi. Vậy em nhớ giữ gìn sức khỏe đấy nhé. Mai sửa điện thoại luôn đi kẻo anh lo..

Anh mong em từng ngày ?.

Yêu anh !

Chúc em ngủ ngon :*

….

Nói là 5 ngày nữa được về nhưng bản thân em lại rất lo sợ. Đối diện với Th là một con người đã dính vết nhơ. Em phải làm sao khi mình đã bị mắc bẫy của sếp. Không biết thực hư chuyện tình cảm của sếp như thế nào ? Bằng cách này hay cách khác nhưng tiếp cận như vậy là bỉ ổi quá. Việc đã rồi trách người ta cũng không bằng trách bản thân mình , để người ta lừa cũng không biết. Lần thứ nhất là đi gặp khách hàng , anh ta tử tế với em nên lần thứ 2 không do dự , em cứ nghĩ đi gặp khách hàng nên đi cùng. Không ngờ lại làm cho bản thân trở nên đĩ thõa …

Em ngồi thần ra suy nghĩ lại mọi thứ…

Máy tính báo có tin nhắn fb đến. Của sếp. Có lẽ không liên lạc được vào số điện thoại nên sếp lo lắng và nhắn tin FB cho em :

Anh xin lỗi vì đã hành động quá lỗ mãng và đường đột .

Nhưng anh sợ em sắp xa anh rồi , em sẽ quên anh ..

Em đừng uống thuốc tránh thai nhé. Anh sẽ chịu trách nhiệm với hành động của mình.

Không hiểu sao mỗi đi bên em , ngồi đối diện và ngắm cơ thể em anh không kìm chế được bản năng của mình ..

Anh xin lỗi . Nếu như em vẫn giận anh thì mai em nghỉ làm cũng được. Anh sẽ ký phê duyệt cho em được hoàn thành sớm kỳ thực tập này..

Em ngủ sớm đi. Mai anh qua chỗ em..

Em không trả lời. Anh ta nhắn tin xong em đọc mới chợt nhớ ra hôm nay em chưa uống thuốc tránh thai, nên chạy vội ra đầu cổng tìm hiệu thuốc để mua. Thật đen đủi , tối nay trời mưa rả rích , phố xá vắng người quá , mấy hiệu thuốc ở gần chỗ em người ta đóng cửa hết. Phải đi ra tận đường lớn để tìm mua.

Lúc em đang tiến thẳng vào hiệu thuốc thì bất chợt có người kéo tay em lại không cho đi tiếp. Em quay người lại ngạc nhiên :

Tại sao anh lại đi theo em ?

Sếp đi từ xe ô tô ra không đội mũ nón gì nên mưa ướt hết , tóc rũ xuống kèm theo những giọt nước mưa :

Em định làm gì ?

Anh còn hỏi nữa à ?

Đừng làm thế. Anh xin em. Anh có đủ điều kiện để nuôi em và con , em đừng uống thuốc.

Em hất tay anh ấy ra :

Tôi không cần anh nuôi. Anh đừng bám theo tôi nữa , anh không thấy mình bỉ ổi lắm hay sao mà còn dám đến đây nữa ?

Em và anh ấy nói chuyện to , người đi đường người ta quay lại ghi âm rồi chỉ trỏ. Một đứa đứng giữa trời mưa một đứa che ô ,..

Hôm nay anh ở đây sẽ không để cho em mua được viên thuốc nào..

Sếp nói nghiêm nghị.

Em cũng căng lên :

Nếu hôm nay tôi ko mua đc thuốc ?tôi mà mang thai tôi sẽ đi phá. Tôi quyết rồi. Tôi không thể có liên hệ gì với amh được. Đồ bỉ ổi nhà anh.

Em ác vậy ? Sao em nỡ bỏ đứa bé đi. Nó là con em mà ?

Nực cười. Tôi ác à ?

Anh nghĩ mới ngủ với tôi hai lần mà đã có thai được dễ vậy sao ?

Nói xong em không mua thuốc nữa và quay về phòng , không quay đầu lại , không cần biết anh ta có bám đuổi theo em không nữa ..

Khi về đến ngõ nhỏ , ô tô không vào được , em nhìn lén xem có cái ô tô nào đang đi theo không thì không thấy. Em về phòng lôi xe máy ra rồi lao đi , tìm đường khác và đi mua thuốc tránh thai. Sợ lâu quá không uống có thai thật thì phiền phức cho em lắm. Em quá buồn và chán nản , chẳng thèm mặc áo đi mưa, cứ thế đi vừa đi vừa khóc mắt nhòe đi vì nước mắt và mưa .

Đêm hôm ấy em lên cơn sốt cao vì tối đi dầm mưa. Cổ họng khô cháy , đầu nặng trĩu , toàn thân chẳng có chút sức lực nào. Khó chịu vô cùng .

Hôm sau em không dậy đi làm được , nhờ con bé phòng bên mua giúp cho ít thuốc hạ sốt và hộp cháo nóng. Ăn rồi uống thuốc , điện thoại cũng không mở nguồn , chẳng biết có ai gọi đến không . Nằm lì một ngày em cũng thấy đỡ hơn. Tối đến lại mò ra phố đi tìm cái gì để ăn cho đỡ đói rồi về ngủ . Chuẩn bị hôm sau đi làm , sắp thực tập xong rồi , đã hai ngày em chưa đến công ty không biết mọi người còn thêu dệt ra những chuyện gì nữa.

Nghỉ hai ngày ở nhà , ngày thứ 3 em lấy lại tinh thần và chuẩn bị đến công ty làm việc. Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là em hoàn thành kỳ thực tập rồi. Cũng có nghĩa là em sắp học xong chương trình ĐH …

Em ghé qua cửa hàng Viettel Store mua 1 cái sim mới rồi liên lạc với Th cho Th yên tâm. Mấy ngày nay chắc anh ấy cũng đau đầu vì không liên lạc được với em lắm. Sim kia em vứt luôn đi không muốn để sếp liên lạc lại nữa.

Vào phòng làm việc mọi người xúm lại lại hỏi sao hai ngày này nghỉ việc , em bảo bị ốm nên không đến được. Phòng làm việc có camera nên sếp có lẽ đã nhìn thấy em. Nửa buổi có anh trợ lý đi xuống và giao công việc cho em , còn dặn dò thêm là lên phòng gặp GD để trao đổi gì đó. Em biết chắc chắn là anh ấy muốn gặp em nhưng em nhất định không lên gặp , công việc giao thì em làm. Đến bữa cơm trưa anh ấy lại mua cơm rồi đem vào phòng làm việc cho em. Mọi người đều ngạc nhiên vì sự chủ động của sếp.

Trong túi đựng hộp cơm còn có mẩu giấy nhỏ :

Em làm hết ngày nay ngày mai là được nghỉ. Mọi giấy tờ đánh giá anh làm xong cho em rồi. Tối mai anh đem qua cho em.

Em đọc xong thì xé luôn đi sợ ai đọc được lại bàn tán không hay về mối quan hệ mờ ám giữa anh ấy và em. Chiều hôm sau em làm xong chia tay mọi người bằng một bữa tiệc rượu nho nhỏ bên quán cơm bình dân

. Em tưởng sếp không đến nơi như thế này nhưng khi mọi người đang ăn anh ấy đến. Cũng nói chuyện hòa đồng vui vẻ , mọi người trêu bảo nay sếp phá lệ à. Ăn uống xong lại đi karaoke. Sếp bảo sếp khao nên hãy chọn một quán bar hạng sang đi.

Cả buổi anh ấy trong phòng bar anh ấy không nói gì chỉ liên tục uống rượu và nhìn em làm em không thấy thoải mái. Em không uống được rượu nên chỉ uống nước trái cây và ngắm mọi người nhảy múa. Mấy khi được sếp bao nên hầu như ai cũng say khướt.

Mãi muộn cả đám kéo nhau về. Lúc ra đến ngoài , anh ấy kéo tay em lại và đề nghị được lái xe đưa em về. Em gạt đi và bỏ đi trước. Khuya về em không ngủ được vì những mớ suy nghĩ hỗn độn , lại mò mẫm lên fb , nick sếp vẫn sáng và em có tin nhắn :

Ngày mai anh đưa em về trường được không ?

Không cần phiền anh đâu.

Tại sao ?

Mình đâu là gì của nhau. Anh làm thế có lợi gì cho anh ?

Mình bên nhau hai lần rồi , đã có sự gắn bó thể xác rồi …

Em quên rồi. Mong anh đừng nhắc đến nữa …

Nhắn xong em chặn luôn fb sếp. Nhắm mắt lại và cố ngủ để mai còn chuẩn bị lên đường về trường.