Bận rộn một ngày , Châu Thanh dựa vào quầy hàng nghỉ ngơi .Cậu đưa mắt nhìn nhìn người đàn ông vẫn ngồi ở đó bước tới trịnh trọng nói :" Thưa anh , Cửa hàng tôi sắp đóng cửa ".
Người đàn ông ngước lên nhìn cậu đặt cuốn sách lên bàn :" Xin lỗi , tôi sẽ đi ngay ".
Anh ta đứng dậy phủi ngăn nắp bộ vest của mình bước đi vững vàng ra cửa hàng không quên chào cậu .
Châu Thanh thấp đầu công môi cười duyên với người đối diện :" cảm ơn quý khách , xinh chào và hẹn gặp lại anh "
Thấy vị khách hàng đã đi xa , Châu Thanh đóng cửa hàng bánh lên phòng vệ sinh thân thể sạch sẽ , sảng khoái ra khỏi phòng tắm Châu Thanh uống thêm một liều thuốc ức chế .
Cậu thay trang phục phù hợp ra ngoài đưa tay đón một chiếc taxi đi đến trung tâm thương mại để mua thêm nguyên liệu cho cửa hàng vào ngày mai .
Nhìn các quầy chứa đầy nguyên liệu làm bánh nhưng khi nhìn giá của chúng cậu lại thấy đau cho tiền của mình .
Loay hoay một hồi Châu Thanh quyết định cho một vài nguyên liệu đầu tiên vào giỏ hàng đang trống rỗng của cậu .
Bước qua nhiều quầy hàng , Châu Thanh khựng lại, vẫn là ánh mắt đó .
Cậu quay đầu nhìn xung quanh nhưng nhìn một hồi vẫn không thể thấy ai khả nghi .
Đột nhiên cậu run lên đôi chân lại không nghe lời nhũn ra cái pheromone của alpha đó lại công kích vào cậu . Châu Thanh sợ hãi chạy thật nhanh tiến về phía nhà vệ sinh .
Thân thể cậu bắt đầu mẫn cảm tiết ra nhiều pheromone của omega phát tình , cậu lo lắng ôm chặt lấy thân thể mình cố gắng chịu đựng sự hành hạ của pheromone .
Sau một lúc , thân thể đã dịu lại Châu Thanh từ từ mở cánh cửa bước đi khó khăn chống đỡ hai tay lên bồn nước nhìn vào tấm gương đang phản chiếu .
Thân thể cậu mồ hôi đầm đìa trên áo đặc biệt là phía dưới , mái tóc rối bù khuôn mặt đỏ ửng lên.
Nhìn một hồi lâu , cậu thở dài chỉnh sửa quần áo ao sao cho bình thường nhất đi ra nhà vệ sinh .
Cậu lấy nguyên liệu bằng tốc độ nhanh nhất có thể nhanh chân về ngôi nhà an toàn của mình.