Chương 13

Phần 13: Cuộc hẹn

Quân và Laya nắm tay nhau bước vào pub Vervet của Jodi, phải nói là đẹp, sạch sẽ, lịch sự và đặc biệt là không gian thuần nữ, mọi thứ đều thật nhẹ nhàng, nữ tính. Chủ đề Vintage và mọi vật dụng, cách trang trí phong cách làm người ta có cảm giác được quay ngược thời gian,bên những thứ cũ kỹ, quen thuộc thật nhẹ nhàng và tinh tế.

Layla và Quân tiến tới quầy bar… nhìn cái dáng Quân vất vả ngồi lên ghế Laya không nhịn được cười

– Cho 1 vang đỏ. Em yêu uống gì?

Laya vướt ve má ửng đỏ của Quân. Hắn buông 1 cái liếc sắc mẹm, nheo mày nhìn Laya

– Cưng cho chị 1 Summer Cocktail nha.

Laya quay qua nói nhỏ

– Ê… chỗ này đẹp thiệt… ê toàn gái đẹp

– Cái mục đích qua đây không phải đi câu nha bà nội. Học hỏi người ta làm sao, rồi mình lên ý tưởng cho mình. Tào lao.

Laya nheo mày…

– Em dữ quá… bé cưng 😀

Nhạc trên sân khấu chính bắt đầu nổi lên… cô ca sĩ trẻ giới thiệu mình là hát bài Mơ của Vũ Cát Tường… mọi ánh mắt đổ dồn về sân khấu.

Laya nhâm nhi ly rượu… nhìn màu đỏ óng ánh bên trong chiếc ly nó chống cằm suy nghĩ… "rượu này vị chát quá… giá như đưa được rượu vào đây nhỉ?" vậy là có cái gì đó lóe lên. Laya gọi bartender lại hỏi chuyện

– Em ơi. Quản lý thu mua của Pub em là ai? Chị muốn bàn chuyện kinh doanh

– À cái này chị có thể quay lại đây vào ngày mai khoảng 3h chiều ạ

Laya mỉm cười, dúi 200k vào tay người đối diện

– Em cho chị contact hay chỉ mặt cho chị biết đi. Có ở đây không.

Anh phục vụ bối rối.

– À dạ. Chị đi lên cầu thang. Tới khu riêng tư và vòng ra quầy bar ở trên. Sẽ có 1 cô gái rất đẹp bên chiếc laptop là chủ ở đây ạ. Chị đừng nói em chỉ nhé.

– Ok em. Yên tâm. Nếu suôn sẻ chị sẽ hậu tạ

– Vâng. Chúc chị thành công ạ.

Laya quay sang nói nhỏ với Quân rằng mình cần đi toilet. Rồi tiến thẳng lên lầu. Trên này yên tĩnh hơn, sáng sủa, phát nhạc nhẹ chắc dành cho công việc, nghe đâu tầng trên cùng là dành cho hẹn hò. Layla tiến đến quầy bar… bất chợt đứng hình khi nhìn thấy hình dáng của 1 người quen thuộc

"Bờ vai đó… tấm lưng đó… quen quá… phải chăng???"

– Phương…

Laya đi vội tới, kéo lấy vai cô gái và cô bất ngờ quay lưng lại.

Cả 2 nhìn vào mắt nhau… bất ngờ có, hoảng hốt có, rung động có

– Xin lỗi… tôi nhận làm người… cô rất giống 1 người tôi từng quen.

Jodi mỉm cười che đi sự bất ngờ và lo sợ.

– Xin chào. Tôi là Viên Thanh Uyên nhưng có thể gọi tôi là Lyly.

– Thật sự xin lỗi. Tôi là Laya. Thực ta tôi lên đây để bàn với cô 1 chuyện. Liệu có tiện không khi tôi ngồi đây?

– Ok. XIn mời. Vậy Laya dùng gì?

– À… tôi vừa dùng rượu vang bên dưới rồi. Thực ra, tôi muốn đề xuất kinh doanh.

– Ok. Bạn cứ nói đi.

– Uhm… rượu ở bar của cô thực sự không ngon, nó đậm vị cồn không phải vị nho. Tôi chuẩn bị phân phối rượu nho Tây Ban Nha, do gia đình làm hoàn toàn thủ công, nhưng đảm bảo về tiêu chuẩn chất lượng, vì đó là thương hiệu địa phương. Nếu được, có thể cho tôi 1 cuộc hẹn để bàn thêm được không?

– Ồ… thực ra gu của mỗi người mỗi khác. Tôi không am tường về rượu vang cho lắm.

– Vấn đề là, tôi rất tự tin vào sản phẩm này, đặc biệt phân khúc khách hàng của cô là nữ. Hãy tạo 1 điểm nhấn. Tôi sẽ tài trợ trong vòng 1 tháng, coi như hỗ trợ lẫn nhau, tôi test thử thị trường, cô được sản phẩm tốt cho khách 1 cách miễn phí. Cô thấy sao?

– Tôi cần xem và giám định sản phẩm của bên Laya.

– Ok. Tất nhiên. Vậy cho tôi 1 cuộc hẹn nhé.

– Được. Thứ 2. Tại đây vào buổi chiều.

– Ok. Cám ơn cô. uhm… tôi để bạn đợi lâu quá. Có lẽ tôi nên quay trở lại. Chào Lyly.

– Ok. Đây là namecard của tôi.

– Ok. Tôi sẽ gọi lại. Cám ơn. Thật sự,,, cô rất giống người đó… nhưng… cô khác… rất khác

Laya nhanh chóng bước đi. Bỏ Jodi ở lại thơ thẩn. Run rẩy với ngay ly rượu uống lấy lại bình tĩnh.

– Alo… má…. con… con

– Sao con? Lyly có cái gì kể má nghe

– Laya… Laya mới ở đây. Cô ấy nhận ra con từ phía sau.

– Rồi sao?

– Cô ấy chợt nhận ra mình nhìn lầm. Rồi ngồi bần bạc kinh doanh với con. Má ơi tim con muốn bể vì đập quá nhanh.

– Rồi nó có biết con là ai không.

– Không. Laya rất bình thường. Còn con vì bất ngờ quá nên… cũng may… con kiềm chế được. Má ơi… từ nay con có cơ hội rồi má.

– Vậy hả? Vậy là đươc rồi…



– Trời ơi bà đi vệ sinh lâu dữ zậy??? Ê… có nghe tui nó gì không? Laya

– Hả… ờ…

– Ờ gì… có chuyện gì?

– Nãy tui gặp 1 người… giống Phương lắm… nhưng cũng may không phải… nếu là cô ấy thật, tôi không biết có chuyện gì không nữa… không tượng tượng được.. phù

– Mà ai? Quân gặng hỏi

– Ờ… chủ quán.

– Chi zạ?

– Uống rượu giở quá… nên lóe lên đi bán… rồi tui tìm gặp

– Ghê… rồi được không?

– Ờ… chiều thứ 2.

– Uhm… thôi, về. Sáng mai Thứ 2 rồi má. Về sớm, mai đi gặp khách làm nhà kìa.

– Uhm… đi



Sáng nay Quân đến chở Laya qua tiệm, cả 2 ăn sáng, bàn về bản vẽ và dự án, chuẩn bị kỹ trước khi gặp khách hàng.

– Lần đầu hả ông?

– Uhm. Khách mới. Khách VIP

– Ai giới thiệu?

– Không biết. Người ta nói được 1 người giới thiệu. Nay đi gặp

– Giờ đi qua bên cái chung cư đó luôn hả?

– Uhm. Bữa là tui được trợ lý người đó dẫn đi qua bển coi, chụp hình, phác thảo ý tưởng trước thôi, với nói chuyện điện thoại không hà. Lần này là gặp chính thức chủ nhà.

– Ờ…

– Mình đi…

Cả 2 đánh xe mất 20ph từ trung tâm ra khu chung cư cao cấp tại Quận 2.

– Chào Anh. Tôi có hẹn với khách hàng tại chung cư. Ms. Viên Thanh Uyên, nhà 901

– Anh chị ngồi tại sảnh. Để tôi liên hệ kiểm tra.

— Chào cô, có 2 người tên Quân-Thiết kế và Laya đến gặp

— Dạ vâng. Tôi sẽ hướng dẫn họ

Anh bảo vệ tiến lại phía 2 người.

– Anh chị theo tôi.

Quân và Laya đi theo anh ta vào thang máy. Anh bảo vệ đưa họ lên tầng 9 và dẫn gọ đứng trước cửa căn hộ. Anh ta nói vào màn hình bên tường

— Thưa cô. Đây là khách của cô

–Ok. Cám ơn Anh. Tôi có thể lo được.

Cửa mỏ tự động và anh bảo vệ đi xuống.

Quân nói nhỏ với Laya

– Ê bà… chỗ này không có miếng bụi luôn á. An ninh như dinh Tổng thống hen?

Laya cười trừ.

Họ bước vào và được cô giúp việc mời vào phòng khách.

– Anh, Chị ngồi uống nước. Tui đi gọi cô chủ.

– À dạ. Cám ơn Dì.



Jodi bước ra, mỉm cười nhìn 2 người. Tiến tới bắt tay Quân

– Xin chào Anh Quân. Tôi là Uyên. Có thể gọi tôi là Lyly cho dễ xưng hô.

– Chào chị. Đây là Laya. Bạn tôi, phụ trách mảng nghệ thuật.

Jodi gật đầu

– Chúng ta lại có duyên gặp nhau

QUân ngơ ngác nhìn

– Ủa. Cả 2 biết nhau rồi sao.

Laya quay qua kéo Quân ngồi xuống.

– Đêm qua có dịp làm quen trong Pub.

Quân gật gù. Quay sang nhìn Lyly. Quả là dáng người của cả 2 có nét giống nhau thật. Nhưng Lyly nhìn khỏe khoắn và hồng hào hơn Jodi ngày xưa.

– Chị Ly, Quân mang qua bản thảo mà bên Quân lên ý tưởng. Trong này là hình dựng. Khi thi công sẽ lung linh hơn. Chị tham khảo. Có chỗ nào không ưng. Cần thay đổi, bên Quân sẽ tiếp nhận và điều chỉnh.

Jodi nhận tài liệu và ngồi xem.

– Lyly thấy chỗ này… chỗ này… cái này nữa… cần điều chỉnh. Màu sắc… cái này… blablabala

2 người trao đổi mất 30ph

– Ok. Quân sẽ điều chỉnh theo ý chị. Laya có 1 việc muốn trao đổi về bức vẽ

Laya ngây người nhìn cả 2 vì nãy giờ Laya bận mày mò cái Ipad lên kế hoạch thiết kế cho Shop của mình.

– À xin lỗi. Về yêu cầu của Lyly, Laya có đề xuất là vẽ trên vải căng khung lên, nhưng làm cho nó giữ được đổ phủ và giống như vẽ trên tường. Vì thực ra vẽ trên tường không đảm bảo tính mỹ thuật đặc biệt là với tranh chân dung.

– À. Ok. Vậy thì khi nào bắt đầu vẽ? Chắc là khổ lớn như vậy thì tốt nhất nên vẽ tại đây luôn đúng không?

– À cái này thì…

– À dạ. Bên Quân và Laya sẽ làm vậy

Quân cướp lời Laya.

"Trời ơi… vẽ ở đây sao?" Laya suy nghĩ.

– Ok. Vậy Laya tiến hành vẽ ngay luôn cho Lyly nhé! Bắt đầu từ tuần này?

– À… ờ… thực ra thì…

– À. Chị cứ yên tâm. Laya vẽ rất nhanh.

"What the F*"… Laya nhìn Quân trân trân.

– Ok. Vậy Laya có contact của mình rồi. Laya cứ bào cho Lyly khi cần nhé. Thực ra thì sáng Lyly sau khi đi tập Gym và Yoga thì ở nhà. Tới chiều mới qua pub.

– À… ok.



Ra đến xe, Laya cằn nhằn Quân

– Ông điên hả? Cái gì mà vẽ nhanh? Cái gì mà vẽ tại chỗ???

– Bà ơi… khách VIP bà chìu người ta dùm tui cái đi.

– Trời ơi Quân… bộ muốn vẽ là cầm cọ lên vẽ hả. Đâu phải lúc nào tôi cũng có mood đâu?

Quân thở dài

– Laya… vì tui và vì tương lai chúng ta bà phải có. Sau vụ này. Mới có vốn làm shop. Biết không???

Laya im lặng… thở dài.



3h chiều

– Alo?

– Alo. Chào Lyly. Tôi Laya

– À. Laya chuẩn bị qua pub hả?

– À. Đúng. Tôi gọi để hỏi cô có ở bên ấy chưa

– Tôi và 1 người bạn đang đợi Laya đây.

– Ok. 15ph nữa tôi sẽ có mặt. Bye Lyly

– Ok. Chúng tôi đợi.



Laya mang theo 2 loại vang trắng – đỏ qua gặp Lyly

– Xin chào mọi người.

– Chị Lê. Đây là Laya, người em nói đến.

– Laya đây là chị Lê, 1 người bạn của Lyly làm CEO cho 1 công ty truyền thông. Chị ấy là người giao tiếp nhiều, quan hệ rộng và đã từng làm trong lĩnh vực rượu

– À. Chào Chị.

– Ok… mình ra kia ngồi test mẫu thôi.



Lyly kêu 1 người phục vụ nam mở 2 chai rượu và mang theo 6 ly thủy tinh ra phục vụ mọi người. Laya nhìn anh ta mở và rót rượu

– Thực ra, đây là 2 chai sản xuất năm ngoái của ba tôi, hiện tại Lô hàng bên Tây Ban Nha chưa về kịp Sài Gòn. 2 chai này trong hành lý tôi mang về chủ yếu tặng bạn bè và người quen. Nhưng tôi tin hương vị và chất lượng là ok. Mời

Cả 3 nhâm nhi, test thử, đầu tiên là vang đỏ

– Màu rất đẹp, hương lạ hơn sơ với những loại trước đây mình từng thử. Vị thì ổn, thực ra mình thích vị này, nó lạ và tự nhiên, không đậm chất cồn hay đậm hương như sản phẩm trên thị trường. Rượu này ở đâu vậy?

– Ba tôi có 1 trang trại nhỏ ở vùng thung lũng có tên Duero River Valley – 1 trong những vùng trông nho lớn của Tây Ban Nha. Nơi đây có nhiều loại nho thích hợp sản xuất vang trắng và vang đỏ. Gia đình tôi chỉ là xưởng nhỏ, làm để 1 phần duy trì nghề truyền thống, 1 phần phục vụ nhu cầu của gia đình và để kinh doanh nhỏ cho trong các của hàng địa phương. Chị thử vang trắng xem

– Uhm… ổn… rất ổn. Shop em ở đâu nhỉ

– Cười. Thật ra thì chưa. Tất cả đang trên kế hoạch thôi chị. Em hi vọng trong 2-3thangs tới sẽ mở shop

– Lyly… em thấy sao?

– Em hỏi chị… mời chị làm giám khảo… giờ chị hỏi em

– Haha. Chị thấy ok. Hợp tác đi em. Phụ nữa uống rượu vang rất tốt. Em tập đi. Cái Pub này cũng nên hướng phụ nữ uống vang nhiều hơn, thức uống có cồn không tốt đâu.

– Ok chị. Em hiểu.

Lyly quay sang nhìn Laya.

– Laya có câu trả lời rồi đó. Ok. Từ giờ chúng ta là đối tác.

Lyly xòe tay ra bắt. Laya mỉm cười.

– Cám ơn. Vậy khi nào lô hàng về. Mời Chị Lê đây qua pub chơi. Em có 1 vài loại khác. Và có chai lâu năm hơn mời chị.

– Ồ cám ơn em. Được vậy thì tốt quá. Chị mong chờ cái shop ấy của em. Vì công việc của chị gặp đối tác rất nhiều. 1 chai vang tốt đôi khi còn giá trị hơn cả tá giờ đi pitching ấy chứ. Cám ơn em. Vang khui rồi. Ngồi nhâm nhi hết đi rồi về chứ hả? Chị gọi thêm bạn qua chơi luôn.

– Ok chị.



Hôm nay pub mở cửa sớm dù là thứ 2 đầu tuần, vì chị Lê đã thầu nguyên quán cho bạn bè và công ty chị ấy. Chắc 2 chai vang ấy làm đầu tuần của chị hứng khởi hơn. Bên trong xập xình và Laya tìm 1 không gian yên tĩnh bằng cách đi ra ngoài bar khuất sau vườn tầng 2.

Jodi nhẹ nhàng tiến đến vỗ vai Laya từ phía sau…



Vote, Comment và Theo dõi để đọc thêm phần mới của mình nhé!

Mãi yêu!